An Dạng đang gói hoa quả vào túi gửi cho Thẩm Luyện, tuy gửi đi nhiều thật, nhưng cô hy vọng cả ký túc xá bọn họ cũng có thể được ăn cùng. “Vì tốt cho con cái, làm gì có chuyện nhịn được hay không, hơn nữa, không thấy mặt, không nghe chúng lải nhải, đương nhiên là có thể nhịn được rồi.” Khoảng cách có thể sinh ra thân tình không? Câu trả lời là không, bởi vì chỉ có thể sinh ra sự thờ ơ lãnh đạm mà thôi. Vương Tú Tịnh giơ ngón tay cái lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.