An Dạng mím môi, cô vẫn là muốn làm tốt. Thẩm Đồ uống nước xong liền chạy về phòng chui vào trong chăn mình. Thẩm Luyện nghe thấy bọn họ vừa mới nói chuyện. “Sao đấy?” Đều chưa ngủ nữa. Lúc Thẩm Luyện hỏi ra, Thẩm Dư và Thẩm Kỳ cũng nghe thấy. Thẩm Đồ nằm xuống, đắp chăn lại, chỉ lộ ra một cái đầu. “Mẹ sợ dưa không chín, em nói mẹ là lợi hại nhất, nhất định sẽ chín.” Thẩm Luyện cảm thấy cậu nhóc nói rất đúng. Thẩm Dư hít một hơi thật sâu. “Cho dù...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.