“Tôi cảm thấy không được.” An Dạng đấm vai anh một cái. “Bọn nhỏ đều ở đây đấy, không nên làm bậy đâu.” Thẩm Các một chút cũng không nghĩ tới sẽ”ăn” cô trong hoàn cảnh này. “Bọn nhỏ ăn cơm xong liền đi ra ngoài chơi rồi, trong nhà chỉ có hai chúng ta thôi.” Nói xong liền trực tiếp đặt một nụ hôn mãnh liệt trên môi cô. An Dạng bị đè lên cánh cửa, cả người dựa vào ngực Thẩm Các. Qua một hồi lâu, được Thẩm Các ôm trong lòng. Bọn Thẩm Luyện hơn chín giờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.