“Bạn nhỏ Thẩm Đồ, con có hiểu cha nói gì không?” Thẩm Đồ nghe thấy mẹ gọi mình, ngẩng đầu nhìn An Dạng bằng đôi mắt ngơ ngác “Mẹ bảo gì cơ ạ?” An Dạng nhìn anh, nở nụ cười dịu dàng. “Xem ra đoàn trưởng Thẩm vẫn phải cố gắng nhiều rồi.” Thẩm Các cũng nhướn mày nở nụ cười “Thẩm Đồ, con cứ tiếp tục giả ngốc đi.” Thẩm Đồ cười hì hì, tiếp tục ăn cơm. Ăn trứng thật ngon, nhóc muốn đào thật nhiều giun cho gà ăn, để gà mau đẻ trứng. Không biết bao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.