Thẩm Đồ nhìn mẹ cậu vậy mà vẫn còn cười, cũng biết căn bản là không thể dựa vào, ai cũng không trông mong được, đành phải nghiêm túc đứng. Thẩm Các nhìn bột mì trên tay An Dạng. “Em đang nấu cơm à?” An Dạng ừm một tiếng rồi gật đầu. “Còn không phải sao? Tôi còn giết một con gà, đang chuẩn bị tí nữa nướng bánh.” Thẩm Đồ nghe thấy vậy mắt mũi cũng sáng rực lên, nhưng nhìn thấy Thẩm Các ngồi ở bên đó, lại không dám nói gì. An Dạng nhìn ba đứa trẻ....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.