Thẩm Dư vừa muốn cười vừa muốn khóc. “Con về rồi đây ạ?” Thẩm Luyện ở trong nhà chính cũng nghe thấy tiếng, áo khoác cũng không mặc, lập tức chạy ra ngoài. Tiến lên dùng sức ôm một cái. “Cuối cùng cũng về đầy đủ rồi.” Thẩm Dư cũng vậy. Mấy người lúc này mới vào nhà ngồi xuống nói chuyện. An Dạng nhìn Thẩm Dư, so với lúc vẫn ở nhà thì gầy rồi, cũng đen một chút, nhưng trên mặt càng thêm trưởng thành, lớn rồi. “Mau để cặp sang một bên, đi rửa chân tay mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.