Tại sao lại không có ai xót cho Thẩm Dư chứ? “Còn nữa, vì sao anh lại đặt cái tên đó, tại sao lại gọi là Thẩm Dư hả? Dư thừa ở chỗ nào hả?” Thẩm Các kéo tay cô lại. “Tên không phải là tôi đặt, là thầy của cha ruột nó đặt. Haizzz, bây giờ em không thể khóc được, một lúc nữa mà để cho dì với đám nhỏ nhìn thấy là không có cách nào giải thích đâu.” An Dạng không thể kìm được những nước mắt đang sắp trào ra. “Cô ta dám đến, tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.