An Dạng cũng không phủ nhận. “Thím, người cũng nên thay đổi cách khen người ta đi.” Hứa Huệ bưng một mâm hạt dưa bước vào, đều lấy từ hoa hướng dương trồng trong vườn nhà, của nhà làm ra. “An Dạng, ăn hạt dưa này.” An Dạng chạy nhanh ra nhận lấy còn không quên nói lời cảm ơn. Sau đó lấy ra hai mươi đồng tiền ở trong túi, cô muốn đưa trước mặt bọn họ, nếu không thì đến lúc đó không thể nói rõ ràng được, chỉ sợ mối quan hệ của thím Ba với con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.