“Mẹ, có gì cần thì gọi con nhé!” An Dạng lớn tiếng đồng ý. Vương Tú Tịnh nhìn An Dạng, mỉm cười nói: “Tôi nói cho chị một việc rất thú vị nhé?” An Dạng vò quần áo, không ngẩng đầu lên: “Chuyện thú vị gì?” Vương Tú Tịnh đem một cái bỏ vào thau lớn vò sạch: “Thì đang bàn về việc nhà của trung đoàn trưởng Lý mà, sau đó nhắc đến chị, tới chỗ chúng tôi một năm rồi mà không thấy chị có động tĩnh." An Dạng nhướng mày, cô biết ngay rồi sẽ có người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.