Thẩm Đồ không cần học, cậu không dễ dàng gì có cơ hội ngồi ở đây nhìn các em học tập. “Mẹ, bánh quy này của mẹ làm ăn rất ngon, so với bánh của hợp tác xã bán còn ngon hơn nhiều ấy ạ.” An Dạng nhìn cậu một cái. “Con muốn làm gì?” Thẩm Đồ cười cười. “Mẹ, lúc con đi mẹ làm cho con một ít để cầm đi nhé.” Hai người họ ở bên này thấp giọng nói chuyện. Thẩm Các nghe thấy họ cứ rì rầm, cũng không có ngăn lại. An Dạng nghĩ một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.