Sự việc buổi trưa xảy ra rất nhanh ấy là từ khu quân sự lan truyền ra. Vương Tú Tịnh sau khi biết đã chạy đến nhà An Dạng. An Dạng ở nhà trên ngồi trên cái ghế, đang xem sách, đặc biệt dễ chịu. “Chị dâu, chị ở nhà làm gì thế hả?” An Dạng cầm sách gập lại. “Nghỉ ngơi đấy, buổi chiều mới làm xong cái phần cuối của cái áo bông cho Thẩm Luyện.” Thẩm Luyện là một đứa trẻ rất hiểu chuyện, lập tức mang một cái ghế qua đây cho Vương Tú Tịnh. Vương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.