Trần Nam cảm thấy bản thân mình cũng cảm nhiễm, đang định nói chút gì đấy. Thẩm Đồ liền thở dài một hơi. “Anh Trần Nam, cơm ở công xưởng các anh có ngon không?” Biểu cảm trên mặt Trần Nam sắp nứt ra luôn rồi, cậu đang nói với Thẩm Đồ về việc ăn uống sao? Không phải đang nói về lý tưởng và tương lai hay sao? Thẩm Đồ nhìn anh ta không nói gì. “Có phải là xung không ngon không? Cơm ở căng tin quân khu cũng bình thường, nhưng mà từ khi em về quê...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.