Ngày 25 tháng 4, An Dạng và Thẩm Luyện xuống xe lửa, Nghiêm Cách đã lái xe của quân khu đến từ sớm chờ ở trạm xe lửa. “Chị dâu, Thẩm Luyện, ở đây.” Đoạn đường từ trạm xe lửa đến quân khu này chắc chắn là phải ngồi xe, dù sao thì trên người Thẩm Luyện vẫn có vết thương. An Dạng xách túi trong tay đi đến. “Chủ nhiệm Nghiêm.” Nghiêm cách đi lên vội vàng nhận lấy túi trong tay An Dạng. “Chị dâu vất vả rồi." Sau đó nhìn về phía Thẩm Luyện. “Cao lớn không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.