Từ sau khi rời khỏi Cố Minh Thành, anh ngoại trừ gửi cho cô một tin nhắn kêu cô trở lại bên cạnh anh ra, thì anh không còn tiếp tục liên lạc với cô nữa.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, Khương Thục Đồng trở nên rất hiểu về suy nghĩ trong lòng của Cố Minh Thành, dường như trong lòng Cố Minh Thành nghĩ gì, cô ở cách anh xa như vậy cũng cố thể biết được.
Giống như lần này, cô biết Cố Minh Thành đang nghĩ gì, lâu như vậy cũng không liên lạc với cô, là anh đang muốn để cô tự ngẫm lại lòng mình rốt cuộc người cô thật sự thích là ai mà thôi.
Từ Trang Dương trông thấy Khương Thục Đồng đang thất thần liền nói, “Dì, dì ơi—“
Suy nghĩ của Khương Thục Đồng lúc này mới trở về, cô nói, “Sao vậy?”
“Dì kết hôn với ba con, con đương nhiên là rất vui, tuy rằng trong lòng con thích nhất là mẹ của con, nhưng con biết ba mẹ không thể nào hòa hợp lại với nhau được, nhưng mà con cũng rất thích dì Thục Đồng, cho nên con muốn dì Thục Đồng làm mẹ con!” Từ Tranh Dương kéo tay Khương Thục Đồng nói.
“Ngoan!” Khương Thục Đồng xoa nhẹ đầu Từ Tranh Dương.
Khương Thục Đồng hôm nay đến là để bàn bạc với Từ Mậu Thận về việc kết hôn , chủ yếu là nên mời những ai, có nên để cho Cố Minh Thành biết không.
Khương Thục Đồng cảm thấy, nếu đã quyết định kết hôn thì phải nhanh chóng làm, cố gắng không để cho Cố Minh Thành biết, bởi vì Hải Thành lớn như vậy, mà năng lực của anh lại rất lớn, cuối cùng cũng sẽ có một ngày, khi mà anh biết được thì Khương Thục Đồng đã trở thành “Bà Từ”.
Hai người quyết định, chỉ mời vài người bạn thân quen, dù sao thì cũng là kết hôn giả, tổ chức long trọng quá thì không tốt, hơn nữa Từ Mậu Thận và Khương Thục Đồng đều là kết hôn lần thứ hai cũng không phù hợp để tổ chức lớn.
Dù sao cũng là muốn để Cố Minh Thành cắt đứt tình cảm với cô, cho nên tốt nhất là không cần nói cho anh biết.
Tuy rằng trong chuyện này Khương Thục Đồng làm rất tuyệt tình, nhưng cô chung quy cũng không muốn để Cố Minh Thành chứng kiến cô cuối cùng lại gả cho người đàn ông anh luôn có khúc mắc trong lòng.
Trong khoảng thời gian này, việc Cố Mình Thành làm nhiều nhất ở trong văn phòng đó là hút thuốc và viết chữ bằng bút lông.
Viết chữ bằng bút lông lúc nhỏ anh đã từng tập luyện, nhưng vì luyện thư pháp là việc cần sự nhẫn nại rất lớn, lúc nhỏ anh lại thường thiếu tính nhẫn nại, nên đi đến nửa đường đã bỏ cuộc, chung quy cũng không thể tiếp tục kiên trì.
Giáo viên từng dạy thư pháp cho anh đã từng nói, nếu anh có thể tiếp tục kiên trì thì tương lai muốn trở thành một nhà thư pháp cũng không có vấn đề gì.
Nhưng thư pháp, từ lúc từ bỏ đến giờ anh chưa từng cầm bút lên lại.
Dầu rằng sau đó anh viết chữ bằng bút máy cũng rất tốt, còn việc viết bút lông thì anh đã từ bỏ rồi.
Không biết nguyên do gì mà anh lại một lần nữa lấy bút lông ra.
Vừa viết anh vừa hút thuốc.
Thời gian một tháng, người phụ nữ của anh đã đi theo Từ Mậu Thận.
Sự mập mờ giữa hai người trước đây, mập mờ quấn lấy nhau, không khí ấm áp mờ ám muốn nói nhưng lại thôi!
Anh không muốn liên lạc với Khương Thục Đồng, nói anh tức giận cũng được, dù sao thì anh cũng đang cực kỳ đau lòng.
Hôn lễ của Khương Thục Đồng và Từ Mậu Thận vẫn cứ âm thầm tiến hành.
Chuyện trước đây giữa anh và Khương Thục Đồng cơ hồ tất cả mọi người đều biết, mọi người cũng đều biết lần kết hôn này Khương Thục Đồng cố ý dấu giếm Cố Minh Thành, mặc dù có vài người đi tham dự hôn lễ nhưng cũng không nói cho Cố Minh Thành biết, hơn nữa Từ Mậu Thận chỉ mời những người có thân thiết, đương nhiên đây đều là những người có quan hệ rất tốt với anh ta nên họ cũng không muốn bán đứng anh.
Người nói cho Cố Minh Thành biết chuyện là Khương Vũ Vi.
Khương Vũ Vi dù sao đi nữa thì cũng là người thân của Khương Thục Đồng, lúc đầu khi Khương Vũ Vi biết Khương Thục Đồng sẽ kết hôn với Từ Mậu Thận cũng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, nhưng cô ta lập tức nhớ Khương Thục Đồng đã nghe được cuộc nói chuyện giữa mình và Cố Minh Thành, cô liền biết đây chỉ là một trong những nguyên nhân.
Còn về việc Khương Thục Đồng sảy thai, trước mắt chỉ có ba người Khương Thục Đồng, Từ Mậu Thận và Bạch Mi biết chuyện.
Khương Vũ Vi đương nhiên rất vui mừng, cô ta lần lượt đả kích đánh bại Niếp Doanh Doanh, hiện tại cái gai lớn nhất trong mắt cô ta là Khương Thục Đồng cũng đã được nhổ đi, con đường phía trước của cô ta trở nên thuận buồm xuôi gió.
Khương Thục Đồng cũng có mời cô ta tham dự hôn lễ, vì dù sao thì cũng là người một nhà, Khương Thục Đồng cũng biết việc cô ta gửi đoạn clip cho Cố Minh Thành, loại việc gây cản trở từ bên trong này cô ta trước nay cũng làm không ít, Khương Thục Đồng chính là muốn thông qua cô ta nói cho Cố Minh Thành biết --- Cô đã kết hôn.
Từ nay về sau, cô và anh tuy ở cùng trong một thành phố nhưng lại cách một người.
Người đó chính là Từ Mậu Thận.
Khương Vũ Vi không lập tức gửi đoạn clip cho Cố Minh Thành, mà là sau tân hôn hai ngày --- nhất định phải chờ qua đêm tân hôn của họ.
Khương Vũ Vi có chút không hiểu, trước đây Khương Thục Đồng cũng đã từng ly hôn, nên chắc chắn Cố Mình Thành không phải người đàn ông đầu tiên của cô, nhưng Cố Minh Thành lại hoàn toàn không hề ghét bỏ cô, mà hai người lại quấn quít với nhau như keo, nhưng bây giờ Khương Thục Đồng lại tìm thấy người đàn ông thứ ba trong cuộc đời mình, chắc hẳn lúc này Cố Minh Thành đã cực kỳ chán ghét cô ta.
Từ chuyện lần này của Khương Thục Đồng có thể lờ mờ đưa ra được kết luận: Cố Minh Thành không quá xem trọng trinh tiết của người phụ nữ, anh không giống với đa số những người có tiền khác.
Cô ta cũng càng có thêm lòng tin về bản thân, dù sao thì trước đây cô ta đã từng bị cưỡng hiếp, đây là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng cô ta.
Đoạn clip về hôn lễ của Từ Mậu Thận và Khương Thục Đồng được gửi vào điện thoại của Cố Minh Thành vào một buổi chiều âm u lạnh lẽo.
Lúc đó Cố Minh Thành đang dùng bút lông viết chữ, nhìn thấy tin nhắn của Khương Vũ Vi anh cũng không xem ngay, cô ta ngoại trừ khích bác, ly gián thì cũng là khích bác, ly gián mà thôi.
Anh viết xong một chữ có rất nhiều nét, sau đó mới cầm điện thoại lên xem.
Sau đó, đoạn clip người con gái mặc áo cưới trắng đang làm lễ cùng Từ Mậu Thận đã triệt để làm tim anh đau nhói.
Tiến hành hôn lễ nhanh vậy sao?
Là đang sợ anh sao?
Đoạn clip này Cố Minh Thành xem đi xem lại rất nhiều lần mới biết cô thật sữ đã kết hôn, xem ra cô đã yêu người đàn ông đó đến tận xương tủy rồi.
Cố Minh Thành xoay người lại, đứng trước cửa sổ, phút chốc lớn tiếng cười lên, người con gái bên ngoài yếu đuối nhưng bên trong kiên cường đó, hoặc có thể nói là người phụ nữ của anh đó, cuối cùng cũng trở thành người phụ nữ của người khác.
Cứ cười như thế, trong lúc bất giác lại rơi nước mắt.
Đàn ông không dễ rơi nước mắt, ngay cả khi nước mắt đã rơi mà anh cũng không biết.
Thực ra từ sau khi trở về, lúc trông thấy cô ngủ quay lưng lại với anh, thì anh đã biết, trái tim cô đã không còn ở chỗ anh nữa.
Dường như cô muốn nói, “Em đã hết yêu anh rồi!”
Người phụ nữa này, anh không muốn gặp lại nữa.
Từ nay bắt đầu cuộc sống bay đi khắp thế giới, ở Thụy Sỹ anh có rất mối quan hệ thương nghiệp, đúng là thời cơ tốt để mở rộng thị trường, ký kết được rất nhiều hợp đồng, chỉ với thời gian hai tháng, doanh thu quý một của Tập đoàn Minh Thành đã đạt được mức độ nửa năm đầu của năm trước.
Quả nhiên là tình trường thất ý, thương trường đắc ý.
Khương Thục Đồng cũng phải chạy đi chạy lại hai nơi, lo việc kinh doanh ở Thượng Hải và Hải Thành.
Trước đây cô gặp phải rất nhiều vấn đề về trang phục, nhưng bây giờ ở cùng một nhà với Từ Mậu Thận, đương nhiên sẽ hỏi ý kiến anh, Từ Mậu Thận dù sao cũng là chuyên gia về phương diện này, Khương Thục Đồng nhận được rất nhiều lợi ích.
Logo “Đồng” đã làm xong từ sớm, là nhờ có sự tham mưu của Từ Mậu Thận, cảm giác giản lược nhưng không quá đơn giản, rất phù hợp với phục trang và hình tượng sang trọng vốn có của Khương Thục Đồng.
Tuy trang phục của Khương Thục Đồng đã làm xong, phong cách của quần áo cũng quần áo cũng thuộc loại phong cách thục nữ, nhưng Từ Mậu Thận phát hiện Khương Thục Đồng đã không còn mang giày cao gót nữa.
Đa phần là mang giày da đế bằng hoặc là giày búp bê.
Một đứa bé đã làm thay đổi phong cách ăn mặc của cô.
Trong lòng cũng không biết đã nhớ nhung người đó, nhớ đến bộ dạng nào nữa.
Hiện tại thời gian mà Khương Thục Đồng ở xưởng bằng với thời gian ở nhà của Từ Mậu Thận, có đôi khi đêm về nghĩ đến anh khiến cho cô nhớ đến phát điên.
Ngày hôm đó, Bạch Mi có một cuộc hẹn, cô ấy nói đó là do một người bạn trong giới nhiếp ảnh tổ chức kêu Khương Thục Đồng cùng đi.
Khương Thục Đồng đồng ý, dù sao thì cô vẫn luôn bận rộn với việc trong nhà xưởng, cũng muốn đi ra ngoài cho khuây khỏa.
Cô mang một đôi giày da của stellaluna, màu trắng, đế bằng, cách ăn mặt rất thoải mái.
Mùa xuân đã đến, đây cũng chính là thời tiết mà những cô gái thích nhất, thời điểm này cũng là cơ hội để Khương Thục Đồng có những mối làm ăn lớn, nhận được rất nhiều đơn đặt hàng, thậm chí có vài cái là đơn đặt hàng từ nước ngoài, dù sao cửa hàng của cô cũng là chuyên thiết kế quần áo mang phong cách Trung Hoa, lại thêm cô có thẩm mỹ rất độc đáo đối với trang phục, nên khí chất được tôn lên rất nhiều.
Từ sau lần sảy thai trước, cô đã ốm đi rất nhiều.
So với Bạch Mi mang giày cao gót thì cô thấp hơn không ít, không có khí chất của người phụ nữ mạnh mẽ, mà lại thể hiện ra một loại khí chất rất nhu mì.
—
Khương Thục Đồng lần lượt xem qua từng tác phẩm, cô nhìn thấy được Châu Phi thuở sơ khai, vẻ đẹp khó có được của Trung Quốc ---
“Cố tổng, chúng ta qua bên này xem đi!” một giọng nói quen thuộc truyền đến từ phía sau.
Hình như là Khương Vũ Vi.
Bởi vì đang nghĩ xem có phải Khương Vũ Vi hay không, nên Khương Thục Đồng quên mất lúc nãy người cô ta gọi là Cố tổng.
Ánh mắt cô nhìn lại, nhìn về hướng Khương Vũ Vi.
Buổi triển làm nhiếp ảnh vốn là có rất nhiều người, mà diện tích cũng không lớn lắm.
Khương Thục Đồng và Bạch Mi đứng ở đó, hai cô gái xinh đẹp dáng vẻ thướt tha, đương nhiên sẽ thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.
Bạch Mi vờ như cô không phải đến cùng Khương Thục Đồng, sau đó đi vào phòng tối ở bên trong.
Sau đó, Khương Thục Đồng nhìn thấy Cố Minh Thành.
Đã từng tưởng tượng rất nhiều đến tình cảnh khi gặp lại anh, cũng đã từng suy nghĩ kỹ đến lúc đó biểu cảm của cô khi gặp lại anh tuyệt đối là không được ngại ngùng, bằng không anh sẽ nhìn ra manh mối.
Khương Vũ Vi cũng đã nhìn thấy Khương Thục Đồng, cô ta vốn đang đi ở phía trước Cố Minh Thành, nguyên nhân Khương Vũ Vi đến buổi triễn lãm nhiếp ảnh này là vì cô muốn công phá thị trường ở Châu Phi, mà nhà nhiếp ảnh này lại là một người Châu Phi, nhưng không khéo là cha của nhà nhiếp ảnh này là người có thế lực về vật liệu thép, nhà nhiếp ảnh này đang muốn tìm kiếm một nguồn đầu tư ở Trung Quốc, để làm “công đầu” đem về báo cáo với cha của anh ta, tin tức của Khương Vũ Vi linh thông, đương nhiên là muốn đầu tư vào chỗ tốt này.
Kêu gọi sự tài trợ của Cố Minh Thành chỉ là trên danh nghĩa, cô ta cũng biết Cố Minh Thành không có chút hứng thú nào với nhiếp ảnh, nhưng đây lại là cái cớ rất tốt để ở cùng Cố Minh Thành.
Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đồng, chỉ mới hai tháng không gặp mặt mà dường như cô đã thay đổi thành một dáng vẻ khác.
Tóc duỗi thẳng, trang phục vừa người làm hiện ra thân hình xinh đẹp của cô.
Ánh mắt của Khương Thục Đồng vẫn luôn nhìn thẳng vào Khương Vũ Vi.
Cánh tay của Khương Vũ Vi chậm chậm kéo lấy cánh tay Cố Minh Thành, hai tay Cố Minh Thành đang bỏ vào túi, bởi vì kinh ngạc nên không chú ý đến hành động của Khương Vũ Vi.
Khương Thục Đồng từ từ đi qua, đi đến bên cạnh Cố Minh Thành, đưa ra một cánh tay, “Chát” một tiếng, tát một cái thật mạnh lên mặt Khương Vũ Vi.
Hành động này, không chỉ khiến cho Khương Vũ Vi bẽ mặt, mà cũng khiến cho Cố Minh Thành kinh sợ.
“Thục Đồng, chị đang làm gì vậy?” Khương Vũ Vi thẹn quá hóa giận mà kêu gào lên.
“Chuyện gì à? Cô không biết mình từng bị cưỡng hiếp sao? Cô không tự biết nhân phẩm của bản thân sao? Vậy mà còn theo đuổi Cố tổng, cái tát này là tôi đánh thay ba cô.”
Một tát này, Khương Thục Đồng đã muốn đánh từ lâu rồi, hận Khương Vũ Vi ở trước mặt Cố Minh Thành mà khích bác ly gián, hận cô ta làm cho mình bị sảy thai, mối thù này cô không thể không báo.
“Chị thay lòng đổi dạ, yêu người khác, thì dựa vào đâu mà quản chuyện của Cố tổng?” Khương Vũ Vi lớn tiếng nói.
“Tôi yêu người khác không có nghĩa tôi sẽ nhường vị trí của mình cho cô! Sau này nếu để tôi lại trông thấy cô đi cạnh Cố tổng, thì tôi sẽ gặp lần nào đánh lần đó!” Khương Thục Đồng lạnh nhạt nói.
Người con gái yểu điệu nhưng lúc đánh người cũng không có một chút lưu tình.