Nhưng không thoả đáng cho lắm,biệt thự là sản nghiệp rất lớn,một khi đã đổi chủ nhà,chủ nợ sẽ biết được,khi đó,sợ rằng tiền chữa trị cho mẹ chồng chưa có,đã bị những chủ nợ làm cho hết sạch。
Trong lòng Khương thục Đồng có đạo đức giúp mẹ chồng chữa bệnh,nhưng không có nghĩa vụ để trả nợ cho Lục Chí Khiêm。
Suy đi nghĩ lại,chỉ có thể đi mượn trước,sau đó Khương Thục Đồng sẽ trả sau。
Ba chồng đã vay mượn khắp nơi,chỉ mượn được có hai mươi ngàn,kể cả những tiền dưỡng lão đều lấy ra hết。
Nhờ ba cho mượn,ba chỉ đơn giản nói,“ Mượn tiền cho mẹ chồng chữa bệnh sao ? Bà ta còn đủ năng lực để trả sau ? ”
Nghe khẩu khí của ba,nửa phần cũng không đồng tình,chẳng qua chỉ là qua cầu rút ván mà thôi。
Suy đi nghĩ lại,cô ta cũng không nghĩ đến ai sẽ trong vòng một lúc liền có thể cho mượn số tiền lớn như vậy,ngoại trừ -- Cố Minh Thành。
Nhưng mà một triệu đó ? Cô ta phải mở miệng như thế nào đây ?
Nếu anh ta chịu cho mượn,đó là tốt nhất,lỡ như không chịu,vậy sau này bản thân nên sống với anh ta như thế nào đây ?
Lúc đang suy nghĩ,wechat trong điện thoại reo lên,quả nhiên do Cố Minh Thành gửi đến,sau khi tan sở,đến tìm tôi。
Trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ,tìm anh ta làm gì chứ ?
Sau khi tan sở đến phòng làm việc của anh ta。
“ Thiếu tiền sao ? ” Cố Minh Thành hỏi。
“ Sao anh biết được vậy ? ” Khương Thục Đồng ngay thẳng hỏi。
“ Cần bao nhiêu ? ” Cố Minh Thành không trả lời vấn đề của Khương Thục Đồng,anh ta hỏi。
“ Trước sao phải cần đến khoảng một triệu。Bệnh nhân ung thư,anh biết mà -- ” Khương Thục Đồng đang muốn giải thích với anh ta,một triệu đó cô ta thực sự không phải không bằng không chứng mà nói。
Cố Minh Thành đã trên bàn ghi chi phiếu rồi,“ Số tiền này cô cầm đi không đủ đến tìm tôi。”
Khương Thục Đồng trố mắt đẩn đờ,những tiền này không dễ mà mượn được。
Cô ta vốn dĩ nghĩ anh ta sẽ nói cô ta lo chuyện bao đồng,đi lo chuyện của mẹ chồng trước,vì chuyện mượn tiền của cô ta,nhưng mà anh ta lại không nói gì hết。
Khương Thục Đồng càng không thể hiểu nổi trong lòng anh ta nghĩ như thế nào。
Nhưng mà,số tiền hiển thị trên tờ chi phiếu -- Một triệu hai trăm ngàn。
Đã cho dư cô ta khoảng hai trăm ngàn。
Khương Thục Đồng cảm thấy rất xúc động,cô ta cuối cùng cũng hiểu được vì sao những người phụ nữ hiện nay đều muốn nhanh chóng gả vào hào môn rồi,bình thường nhìn không ra,một khi gặp được tình trạng phát bệnh như thế này,có thể xem như là tặng than trong tuyết。
“ Cám ơn,số tiền này tôi sẽ trả cho anh。” Khương Thục Đồng khách sáo nói。
“ Trả ? Cô muốn trả như thế nào ? ” Cố Minh Thành ngẩng cao đầu,rất có hứng thú hỏi。
Khương Thục Đồng mới phàn ứng lại,những lời lúc nãy nói muốn trả tiền cho anh ta,chẳng qua cô ta tuỳ miệng nói vậy thôi,mượn tiền trả nợ,đúng đạo lý mà,dù cho tạm thời chưa trả được tiền,cũng nên cho người ta yên lòng chứ。
Nhưng mà nghĩ lại,một triệu đó,đối với cô ta mà nói,không khác nào là số tiền khủng。
Giống như giữa cô ta và Cố Minh Thành,luôn không tránh khỏi vấn đề tiền bạc。
Cô ta rất phản cảm về tình cảm có liên quan đến tiền bạc。
“ Tôi - - Từ từ trả。” Khương Thục Đồng nói,sau đó quay đi。
Trên đường về nhà,Khương Thục Đồng luôn suy nghĩ,phải trả như thế nào đây ?
Xem ra trong Tập Đoàn Minh Thành,phòng kiếm tiền nhiều nhất là phòng quốc tế,còn có phòng kinh doanh。
Những người bên bộ phận thiết kế đều là những cao thủ về ngoại ngữ,tài giỏi trong tài giỏi,ngoại ngữ là bản năng từ nhỏ của họ,Khương Thục Đồng không thể so sánh được,những việc họ làm đều là nghiệp vụ quốc tế,thu nhập đương nhiên cao rồi。
Còn có một phòng khác là -- Phòng kinh doanh,không cần kỹ năng ngoại ngữ,chỉ cần có chút ích kỹ xảo chuyên nghiệp,tiếp đó tìm khách hàng là được rồi,thêm vào đó lần trước Khương Thục Đồng đã nghe qua Cố Minh Thành diễn thuyết,còn có sự khen ngợi của Tiết lan,cô ta cảm thấy qua bên phòng kinh doanh cũng là một ý rất tốt。
Người bên phòng kinh doanh,điều lái xe BMW Mercedes-Benz,tiền lương bên phòng thiết kế là theo quy định,không thể so sánh được。
Nhưng mà muốn thay đổi phòng làm việc,không phải là một chuyện nhỏ,Khương Thục Đồng không thể cho Mạc Đại Sư biết được,không thôi,Mạc Đại Sư chắc chắn sẽ cảm thấy cô ta đã phụ lòng đào tạo và dạy dỗ của bản thân。
Chuyện muốn đổi phòng làm việc,quyền quyết định cuối cùng là của Cố Minh Thành,cho nên,Khương Thục Đồng tính là,sẽ hỏi ý kiến anh ta trước,nếu như sau cùng mọi người đều đã thông qua,chỉ còn Cố Minh Thành không thông qua,vậy mất mặt lắm。
Gửi cho anh ta một tin wechat : Cố Tổng,tôi muốn thay đổi phòng làm việc,đổi đến phòng kinh doanh,ý anh như thế nào。
Khương Thục Đồng thấp thỏm chờ đợi phúc đáp của anh ta,vốn dĩ tưởng rằng anh ta sẽ trả lời:“ Được ” Hoặc là “ Không được ”,không ngờ anh ta chỉ trả lời một câu:Tối mai cùng tôi đến một nơi,không cần ăn mặc sang trọng。
Câu nói này không đầu không đuôi,Khương Thục Đồng đang nghi ngờ anh ta rõ ràng không xem tin wechat của mình,còn nữa,anh ta đối với chuyện vì sao muốn đến phòng kinh doanh một câu cũng không hỏi đến。
Là anh ta hiểu rõ hết suy nghĩ của cô ta sao ? Khương Thục Đồng không biết。
Nhưng mà Khương Thục Đồng không biết ngày mai phải tham dự buổi tiệc như thế nào,còn nữa,cô ta lấy thân phận gì đi,dù sao cũng đã là giờ tan sở。
“ Tôi lấy thân phận gì đi ? ” Khương Thục Đồng hỏi。
“ Bạn gái,của tôi。”
Mấy chữ này,chói vào trong mắt của Khương Thục Đồng,quả nhiên khiến trái tim cô ta không ngừng đập。
Câu hỏi lức nãy của cô ta không phải vì ép Cố Minh Thành nói câu này mà hỏi đâu。
Hơn nữa,sau dấu phẩy của anh ta còn nhấn mạnh “ Của tôi。”
Cho nên,đây xem như là quan hệ của họ đã được nâng cao rồi sao ?
Khương Thục Đồng không suy nghĩ nhiều,dù sao con đường phía trước còn rất dài,ai cũng không biết được sau này sẽ như thế nào。
Sáng mai Khương Thục Đồng vẫn mặc lại quần áo vốn có của cô ta,nhưng mà cách ăn mặc của cô ta đã có rồi,dù không trang điểm cũng đẹp hơn người có trang điểm。
Sau khi tan sở,nhận được tin wechat của Cố Minh Thành,“ Đến tầng hầm xe đợi tôi。”
Khương Thục Đồng ngoan ngoãn đến đó,Cố Minh Thành đã ngồi trong xe,xe đang nổ máy,anh ta đang hút thuốc,Khương Thục Đồng chạy chậm qua,ánh mắt của anh ta luôn nhìn vào Khương Thục Đồng。
Sau khi lên xe,Cố Minh Thành không nói gì hết,chiếc xe liền lái ra tầng hầm,theo hướng ngoại ô lái đi。
Khương Thục Đồng cảm thấy sợ hãi,sợ rằng anh ta lại làm chuyện đó trong xe với cô ta,nhưng sắc mặt của anh ta rất lạnh lùng,không giống như vẻ mặt đang có hứng thú tình dục。
Đợi khi lái đến trước cửa một câu lạc bộ,Cố Minh Thành cho Khương Thục Đồng xuống xe。
Đợi khi bước vào trong,Khương Thục Đồng mới phát hiện đây là một câu lạc bộ
rượu chè ăn chơi,những ly rược được cụng với nhau,ánh đèn nhấp nháy,bước vào bên trong,không biết được hôm nay là ngày gì nữa。
Đôi mắt của Khương Thục Đồng nhìn Cố Minh Thành,càng thấy không quen biết người trước mặt này,anh ta đã từng đến đây,cô ta chưa từng đến qua đây,nghĩ cũng không nghĩ đến。
Có mấy người nhìn thấy Cố Minh Thành,liền bước qua chào hỏi,“ Cố Tổng,đến rồi sao ? ”
Cố Minh Thành từng người một trả lời。
Xem ra là những khách quen tại đây。
Anh ta bước vào một phòng vip,bên trong đã có mấy người ngồi đợi ở đó,có người thì đầu hói,người thì có bụng bia,nhưng mà cũng hiển thị ra là người giàu sang。
Những người đó nhìn thấy Cố Minh Thành dẫn theo Khương Thục Đồng đến,cũng có chút hiếu kỳ,nhưng mà không có người nào chủ động hỏi là dẫn theo ai đến đây,vì những phụ nữ đến nơi này,không phải trang điểm đậm,thì là cố tình quyến rũ người,người phụ nữ này,sự quyến rũ là có,nhưng mà không cố tình,xem ra cô ta không phải làm nghề đó。
Cửa được mở ra,lại bước vào thêm mấy người phụ nữ,Khương Thục Đồng không hiểu rõ liền nhìn Cố Minh Thành,nhưng mà Cố Minh Thành không nhìn Khương Thục Đồng,lại không nhìn trước cửa,giống như sắp xảy ra chuyện gì,cô ta cũng biết được vậy。
Khương Thục Đồng cảm thấy,Cố Minh Thành tuy rằng nhìn như không co biểu tình,nhưng mà chuyện vui buồn trong lòng anh ta,chủ ý trong lòng anh ta,dù là ai cũng không thay đổi được。
Mấy người phụ nữ đều ăn mặc hở ngực,ngồi vào bên cạnh của mấy ông tổng,nói chuyện quyến rũ,cách mời rượu cũng không thua kém gì hết,Khương Thục Đồng luôn trố mắt đẫn đờ nhìn。
Mấy phụ nữ kia luôn nũng nịu nhìn mấy ông tổng đó xầm xì nhỏ nhẹ,nói cái gì,Khương Thục Đồng rõ ràng không nghe rõ。
Có một người,đứng lên,muốn mời rượu Khương Thục Đồng,Khương Thục Đồng hoảng sợ,đã uống vào,rất nhanh gọn 。
Cố Minh Thành luôn ngồi đó,không nói chuyện。
Người đó vừa nhìn là biết cách uống rượu của Khương Thục Đồng,thì biết được là mới vào nghề rồi,hơn nữa,Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đồng uống rượu,anh ta cũng không màng đến,người đó cảm thấy,có thể người phụ nữ này không có quan hệ gì đặc biệt với Cố Minh Thành,càng ngày càng to gan,lại mời rượu Khương Thục Đồng。
Sắc mặt của Khương Thục Đồng cảm thấy ngại ngùng,nếu tiếp tục uống nữa sẽ say đó。
Liền thấy Cố Minh Thành đứng lên,tay đã giữ lại ly rượu của Khương Thục Đồng,“ Lý Tổng,tửu lượng của bạn gái tôi,một ly là đủ rồi,nhiều hơn thì tôi không cho cô ta uống nữa。”
Khương Thục Đồng nghe được ba chữ “ Bạn gái tôi,” Trong lòng rất ấm áp,lén lén ngẩng đầu lên nhìn Cố Minh Thành。
Người “ Lý Tổng ” đó sắc mặt ngại ngùng,ông ta nói,“ Thì ra là bạn gái của Cố Tổng,cũng tốt,dẫn bạn gái đến đây học hỏi một chút。”
Cố Minh Thành không nói chuyện,Lý Tổng liền ngồi xuống。
Sau khi lên xe,Khương Thục Đồng có chút muốn nôn,Cố Minh Thành y như không đồng tình với cô ta,anh ta hỏi,“ Còn muốn làm kinh doanh không ? ”
Sắc mặt của Khương Thục Đồng tái nhạt,cô ta che miệng lại, “ Đây có liên quan gì đến làm kinh doanh chứ ? ”
“ Những người phụ nữ đó, là đến kinh doanh đó,sau khi chúng ta quay về,họ có thể sẽ ở lại cùng những người đó,có thể ở đến trời sáng,làm gì tôi không cần nói rồi,còn nữa,tửu lượng của cô -- Cũng không phải là tửu lượng của nhân viên kinh doanh。” Ánh mắt của Cố Minh Thành quan sát trên mặt tái nhạt của Khương Thục Đồng。
Đầu óc của Khương Thục Đồng cứng đơ,phụ nữ làm kinh doanh,thì phải rao bán bán thân sao ? Cô ta xem qua rất nhiều tài liệu,biết được rất nhiều phụ nữ là dựa vào thực lực của bản thân,không ngại khó khăn từ từ đi lên,hơn nữa,cô ta rõ ràng không tin,những phụ nữ trong phòng kinh doanh của công ty,đều dựa vào cách bản rẻ thân thể。
“ Tôi không tin toàn bộ phụ nữ đều như vậy!” Khương Thục Đồng cứng đầu nói。
“ Đương nhiên,cũng có rất nhiều phụ nữ dựa vào sức hấp dẫn của bản thân,từng bước bước lên đỉnh cao,nhưng loại phụ nữ trong câu lạc bộ,sẽ không đi quá xe,cũng không đi được dài lâu,nhưng mà loại phụ nữ phía sau này,càng khó hơn nữa,hơn nữa,gương mặt của cô --” Cố Minh Thành dừng lại,khuỷu tay anh ta dựa vào chỗ gài số,chăm chút nhìn sắc mặt từ từ đỏ lên của Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng từ từ đã hiểu rõ ý của Cố Minh Thành,thì gương mặt của cô ta,có mà khiến người ta không suy nghĩ,cô ta dựa vào bán rẻ thân thể để lên ngôi。
Cô ta một từ một từ nói,“ Tôi biết,nhưng tôi cũng biết,có người sẽ dạy tôi,làm sao có thể không dựa vào bán rẻ bản thân,cũng có thể trở thành người thành công。”
“ Ai vậy ? ” Cố Minh Thành tình cờ hỏi đến,chuẩn bị nổ máy xe。
“ Anh đó!” Khương Thục Đồng thận trọng nhìn Cố Minh Thành。
Cố Minh Thành cười,“ Cô dám trêu chọc tôi sao ? ”
“ Không phải,chắc anh sẽ không đứng nhìn bạn gái anh đi bán rẻ thân thể chứ ? ” Khương Thục Đồng hỏi ngược lại。
“ Đã quyết tâm làm kinh doanh như vậy sao ? ” Cố Minh Thành hỏi。
Khương Thục Đồng thận trọng gật đầu,“ Ừm。”
Cố Minh Thành không nói chuyện,chỉ cười cười。
Đêm hôm nay là lần đầu tiên thấy Cố Minh Thành cười như vậy đó,không phải nụ cười tràn đầy thành kiến,Khương Thục Đồng cảm thấy nụ cười của anh ta,rất lay động lòng người。
So với những phụ nữ nghiêng nước nghiêng thành,nụ cười của anh ta,đã lấy đi trái tim của cô ta。