Mục lục
Truyện không tên số 18
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

23206

Sau khi Khương Thục Đồng quay về,thế giới của Cố Minh Thành một vùng trời yên tĩnh。

Anh ta híp đôi mắt lại,ánh sáng đang từ từ chiếu cao。

Lúc nãy nhìn thấy cô ta muốn hỏi gì đó cũng quên hỏi,cô ta nói Khương Khải Minh đến tìm Khương Lịch Niên hai người hợp mưu lại,vậy nội dung của vụ hợp mưu chắc chắn là hai người cùng nhau đi thưa Cố Minh Thành mới đúng,sao cô ta chỉ nói là một mình Khương Khải Minh đi kiện anh ta thôi。

Khương Lịch Niên đâu?Không kiện nữa sao?

Chẳng lẽ là vì Khương Thục Đồng cầu xin cho anh ta。


Cố Minh Thành nhắm lại đôi mắt,có một nụ cười vô cùng tinh tế trên khoé môi:Anh ta rất muốn biết,Khương Thục Đồng giúp anh ta cầu xin như thế nào!

Tuy rằng anh ta cũng không cần người khác cầu xin giúp anh ta。

Nhưng anh ta có hứng thú với cô ta,trước mặt Khương Lịch Niên,cô ta xưng hô mình là gì chứ:Cha của đứa con sao?Hay là người đàn ông của cô ta?

Những từ này,vô tình khiến trong lòng anh ta thấy nhột。

Những năm nay,ấn tượng của Khương Lịch Niên đối với anh ta rất xấu,muốn cầu xin đến khi Khương Lịch Niên không kiện anh ta,không phải là chuyện dễ dàng。
.. ...

Khương Thục Đồng quay về từ nhà của Cố Minh Thành,thì đến tham gia tang lễ của Khương Vũ Vi。

Mộ viên,Khương Thục Đồng lén lén nhìn vào gương mặt sắc đá của chú,vô cùng lo sợ。

Chuyện trước đây giữa Khương Vũ Vi và Cố Minh Thành,chuyện ông ta biết chắc chắn cũng không nhiều,nhưng mà trước khi Khương Vũ Vi chết,đều nói hết với Khương Khải Minh,Khương Thục Đồng cảm thấy điều này hơi khó xử lý。

Cô ta cảm thấy ánh mắt của chú hiện nay nhìn vào cô ta đều mang theo những cái gai có độc,khiến Khương Thục Đồng cảm thấy bất an,vô cùng sợ hãi。

Cô ta rất nôn nóng cho Cố Minh Thành,hy vọng anh ta có thể dễ dàng xử lý như lời nói của anh ta vậy。

Tang lễ của Khương Vũ Vi vừa mới kết thúc,Khương Khải Minh đã báo cho đồn cảnh sát biết về chuyện Diệp Hạ không có nhập hộ khẩu,bên đồn cảnh sát đã cố tình xem qua kỹ lục hộ khẩu của Cố Minh Thành,được xem như là nhân vật mạch máu kinh doanh trên Hài Thành,Cố Minh Thành không phải tuỳ tiện đụng vào được,trên hộ khẩu rõ rằng ghi rõ,Diệp Hạ,mẹ của chủ hộ, tuyên bố tử vong sau hai mươi năm tìm kiếm,từ đầu nhập lại thông tin trong hộ khẩu。

Cố gia,rất trọng sạch đó,không liên quan đến vụ án kinh tế nào cả,chuyên án về mạng người,càng cách xa hơn mười vạn tám ngàn lí。

Cuối cùng,đơn kiện giấu tên của Khương Minh Khải không gây nên sóng gió gì cả,cứ như một miếng gạch chìm sâu xuống đáy biển。

Trong lòng Khương Minh Khải đang tràn đầy oán hận。

Ông ta không biết,giờ đây,đang có người canh chừng ông ta rồi đó。

... ...

Mới than gia xong tang lễ,Khương Thục Đồng liền nhận được một cuộc điện thoại từ Adam。

Adam ít khi gọi cho Khương Thục Đồng,dù cho có gọi,thời gian cũng rất ngắn,anh ta xưa nay không thích trò chuyện,gọi điện thoại toàn nói chuyện chính đáng。

Khi gọi điện thoại cho Khương Thục Đồng,thời gian bên Đức là mười một giờ đêm,cái giờ này,Ken đã ngủ rồi。

Adam nói gần đây Ken khi đi học trong trường,đã bị bắt nạt。

Nghe được từ “Bắt nạt”,trái tim của Khương Thục Đồng như muốn nổ tung ra vậy。

Không có người mẹ nào nghe được con của mình bị bắt nạt mà trong lòng sẽ sảng khoái đâu。

Nếu như Khương Thục Đồng ở bên Đức,trình độ lo lắng trong trái tim có thể sẽ ổn hơn chút,nhưng hiên nay,cô ta và Ken lại cách xa ngàn dặm。

Sở dĩ Ken lại bị bắt nạt,thứ nhất,do Ken là người hoa,điều quan trọng nhất,Ken đến từ gia đình đơn thân。

Tuy rằng Adam thường xuyên đi đón thằng bé,trên danh nghĩa anh ta là daddy của Ken,nhưng sự thật anh ta không phải。


Trong lòng Khương Thục Đồng rối tung lên。

Ken còn bị hen suyễn,thằng bé không có bộc lộ trước mặt những bạn học,nếu như bộc lộ ra,nhất định các bạn sẽ xa lánh nó,bởi vì thằng bé “Khác loài”。

Chỉ là,hai điều phía trước,dị tộc,người hoa,Khương Thục Đồng không ngờ đến,lại có thể đánh bại được Ken。

Cô ta cứ tưởng bản thân chăm chỉ làm việc,cho con cuộc sống giàu sang ấm no,cho con lòng tin,những điều này hoàn toàn có thể tránh được,những đứa trẻ trong gia đình đơn thân bên nước Đức cũng nhiều mà。

Nhưng mà,dị tộc,đơn thân,hen suyễn,ba điều này cộng lại,khiến Ken trở thành đứa trẻ lạc loài bên trong những đứa trẻ tại Đức。

Adam lại đề nghị yêu cầu lần trước của anh ta,“Khương,tôi vẫn là ý của trước đó,nếu như trong lòng cô còn nhớ đến Cố,thì quay về nước,đối với con cũng tốt,đối với cha của đứa trẻ cũng công bằng。Cơn oán hận trong cô đã ít lại。Tôi không phải không muốn cho cô ở lại Đức,trái lại,tôi rất thích Ken,mấy năm nay tôi đã cùng Ken xây được một tình cảm sâu nặng,chỉ là,cô không thể luôn vì sự ích kỹ của chính mình,không muốn cho đứa con gặp cha chứ。”

Đây là lần thứ hai Adam nói chuyện lâu như vậy với Khương Thục Đồng,hơn nữa còn là trong điện thoại。

Khương Thục Đồng ngồi trên giường trong phòng mình,lưng dựa vào tường,tay kê dưới cằm,trong lòng rối tung。

Lần đầu tiên có người nói cô ta “Ích kỹ”。

Cô ta thực sự vì sự ích kỷ của chính mình,không cho đứa con gặp được cha của nó。

Trước đây,cô ta vẫn luôn nghĩ,thân thế của Ken là pháo đài của cô ta,chỉ cần không nói với Cố Minh Thành,thì cô ta luôn có đường lui,không cần liên quan với anh ta,bản thân muốn đi thì đi,muốn ở lại thì ở lại,anh ta sẽ không lấy đứa con ra uy hiếp cô ta。


Là cô ta đã ích kỹ!

Nhưng cô ta vẫn chưa biết nên mở lời như thế nào,không biết anh ta có chịu thừa nhận đứa con riêng này không!

Nếu như không thừa nhận,Khương Thục Đồng và Ken phải làm sao đây?

Mấy năm nay,khi ở bên anh ta,không được bình yên,Khương Thục Đồng thực sự rất mệt mõi。

Nếu như cha từng nói trước đây,như ông kim cương họ vương,đến bảy mươi tuổi,những người theo đuổi vẫn còn khá nhiều - -

Chính là thời khắc đó Khương Thục Đồng có suy nghĩ đưa Ken quay về nước học trường mầm non。

Adam từng nói có một lần bên trong sân dành cho cha mẹ và con, anh ta đưa Ken đến làm phụ đạo tâm lý,đứa trẻ còn nhỏ như vậy,nếu như đã có ám ảnh trong lòng,sẽ là tai hại của cả đời đó。

Khương Thục Đồng che miệng lại khóc。

Cả đời này của cô ta,người thấy có lỗi nhất chính là Ken。

Khi đó còn ở bên Cố Minh Thành,trong lòng Khương Thục Đồng đều chỉ có anh ta,phân chia ra trái tim lại cảm thấy như bị xe rách vậy。

Hiên nay,cô ta một ngày không gặp được Ken thì thấy khó chịu。

Rất nhiều gia đình,sau khi có con,địa vị của cha sẽ xuống dốc,khiến trong lòng của cha thấy không được công bằng。

Loại cảm giác này,Khương Thục Đồng không có。

Bởi vì,cô ta vốn dĩ không có một gia đình bình thường。

Khi nhìn thấy Ken,Khương Thục Đồng không có khóc,đều đã khóc hết trên máy bay,vẫn phải luôn cho con tình yêu tốt nhất,không thể mang một hình ảnh người mẹ hay khóc cho Ken thấy được。

Mấy ngày nay quả nhiên Ken không có tinh thần cho lắm。

Tuy rằng đã ở lại Frankfurt được bốn năm,nhưng mà vì chuyện này,cuối cùng Khương Thục Đồng vẫn quyết định quay về nước。

Bởi vì dù cho cô ta có ở nước Đức,vì sự dị tộc của cô ta,tình trạng đơn thân cũng sẽ không thay đổi。

Cửa hàng bên Đức không thể bỏ được,cô ta đã tuyển được giám đốc cửa hàng,sau này cô ta thường xuyên sẽ đến Đức công tác。

Trả lại căn nhà。

Chẳng qua chỉ nữa tháng,cô ta đã xách theo hành lý dẫn theo Ken quay về nước。

Khi ở sân bay nói tạm biệt với Adam,trong lòng Khương Thục Đồng vô cùng không nở。

Với Adam quen được bốn năm,anh ta ở trong lòng Khương Thục Đồng,dù sao cũng giống một người cha vậy,nhìn rộng trời đất,là ngọn đèn dẫn đường cho Khương Thục Đồng,Adam cũng tương đối không nở xa Ken,anh ta nói,nếu như có duyên,tương lại vẫn có thể gặp mặt。

Anh ta không đi đâu hết,chỉ ở lại Frankfurt,ở lại trong nhà của mình,đợi mẹ con Khương Thục Đồng。

Khương Thục Đồng đã rơi nước mắt,thì ra mấy ngày này Adam là một cây cột trong lòng của cô ta,khi ở nơi xa xứ,bởi vì nghĩ đến Adam,cho nên cô ta không sợ,hiện nay cây cột này,phải rời xa cô ta rồi。

Rất là không nở。

Tin tức Khương Thục Đồng quay về nước,đã nói trước với Khương Lịch Niên,Khương Lịch Niên không có phản đối。

Lá rụng về cội,ông ta đã già rồi,đương nhiên có con gái bên cạnh,có cháu ngoại vui đùa bênh cạnh,quyết định này,ông ta đương nhiên tán thành。

Ngày đầu tiên Khương Thục Đồng về nước,Khương Minh Khải đang trong nhà của Khương Lịch Niên。

Lần trước,Khương Thục Đồng dẫn theo Ken về nước,Khương Minh Khải từng gặp qua Ken,chẳng qua khi đó không nghĩ nhiều như vậy。

Lần này,ông ta nhìn vào giọng nói và khuôn mặt của đứa trẻ,có khi bộ dạng nói chuyện,rất giống với một người。

Người đó,khiến cho con gái của ông ta chôn xác nơi xa xứ,đang là tuổi thanh xuân lại chịu một tội trên đời không thường có。

Nhưng mà,lần này,ông ta đã có - -

Hơn nữa,ông ta đã có ý định giết người。

Năm đó Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành,ai ai đều biết,hơn nữa độ tuổi của Ken và thời gian rời đi của Khương Thục Đồng,cũng trùng khớp đó,đứa con này,chắc chắn là của Cố Minh Thành。

Khương Lịch Niên chưa từng nói với ai cha đẻ của đứa trẻ này。

Bởi vì có người canh chừng Khương Lịch Niên,cho nên tin tức mẹ con Khương Thục Đồng rất nhanh Cố Minh Thành đã biết được。

Cố Minh Thành ngồi trong phòng làm việc,anh ta không biết vì sao Khương Thục Đồng lại đột nhiên từ Đức quay về。

Nhưng hiển nhiên,không phải là một thời cơ tốt để quay về。

Bởi vì,anh ta sớm đã đoán trước,Khương Minh Khải đã không còn cách nào chắc chắn sẽ chịu mạo hiểm。


Tính mạng của con gái ông ta,đối với ông ta mà nói,đã xa hơn ý nghĩa mà Ken đối với ông ta。

Như những người bên ngoài,luôn suy đoán cha đẻ của Ken vậy,Khương Minh Khải nhất định cũng sẽ đoán được Ken là con của anh ta。

Cố Minh Thành nhăn lại chân mày。
... ...

Đêm đó,Ken đã biến mất。

Khương Thục Đồng cứ như bị điện vậy,khi ở bên Đức,Ken đã bị các bạn nhỏ cô lập,tại Trung Quốc,quả nhiên lại nhận được sự đối đãi như thế này。

Khương Thục Đồng biết Ken đã bị bắt cóc,nhưng mà cô ta không biết lại bị chính chú ruột của cô ta bắt cóc。

Vì chiều nay,cô ta đang thu dọn đồ,Ken và cha còn có Khương Minh Khải đang chơi dưới lầu,qua một hồi,thì Khương Lịch Niên lên lầu lớn tiếng la lên,“Con gái,không thấy Ken đâu rồi。”

Khương Thục Đồng xém tí đã ngất đi。

Cảnh tượng Khương Đoá Mễ từ trên lầu rơi xuống cứ như đang ở trước mắt vậy!

Đây là con trai của cô ta!

Là con trai ruột của cô ta。

Cô ta xem tí khóc muốn chết。

Tay của Khương Thục Đồng đang run lẫy,cô ta rất nhanh đã đoán ra được người bắt cóc đứa con chính là Khương Minh Khải,bởi vì cô ta đã nói với con nhiều lần,không được ăn đồ ăn của người lạ cho,không được tùy tiện đi theo người lạ。

Lần này Ken biến mất một cách không có bóng dáng,cũng không thấy bóng dáng của Khương Minh Khải,nhất định là người quen,cô ta đương nhiên lo lắng。

Nghĩ là,Khương Minh Khải lần trước không thể trả thù được Cố Minh Thành,lần này đã nghĩ đến Ken。

Mà cô ta lại ngay lúc này quay về!

Không có sự ngẫu nhiên nào cả。

Cô ta không muốn gọi điện thoại cho cảnh sát,sợ làm Khương Minh Khải nóng giận,khi đó sẽ giết chết con tin。

Chị lai cách duy nhất,chính là cầu xin Cố Minh Thành。

Anh ta có tiền có quyền lực。

Anh ta dù thế nào đi nữa,cũng sẽ cứu con trai của bản thân。

Khương Thục Đồng mang phân tích của mình nói với Khương Lịch Niên,Khương Lịch Niên la mắng Khương Minh Khải là tên súc sinh,trong Khương gia lại có người như ông ta。

Cha cũng đồng ý đi cầu xin Cố Minh Thành。

Sau đó,trong đêm đó,Khương Thục Đồng và Khương Lịch Niên chịu sự mưa to gió lớn,đi đến biệt thự giữa núi。

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK