Tuy nhiên,hôm nay Lục Chí Khiêm đã làm những chuyện mà người chồng nên làm,nhưng đêm đó,anh ta cũng không hề quan hệ với Khương Thục Đồng,thậm chí là suy nghĩ thôi anh ta cũng không dám,liền cho Khương Thục Đồng quay về phòng mình。
Chẳng lẽ là do câu nói của Cố Minh Thành đã có tác dụng sao ?
Nhìn kỹ,người sợ Cố Minh Thành không chỉ có Khương Thục Đồng。
Sau đó,sáng mai,Khương Lịch Niên gọi cho Khương Thục Đồng,nói là những chuyện Khương Thục Đồng làm đã có tác dụng với Cố Minh Thành,những sự đột ngột đã kích của Cố Minh Thành đối với Lục Chí khiêm đã dừng lại rồi,không đuổi cùng giết tận nữa。
Khẩu khí đắt ý của ba,mấy trăm triệu của ông ta cuối cùng cũng giữ lại được。
Vì không biết nguyên nhân ra sao,cho nên ba cảm thấy như đang nợ tình nghĩa của Cố Minh Thành。
Khương Thục Đồng không hiểu,đối với chuyện trên kinh doanh,cô ta vốn dĩ không rõ,trí thông minh của Cố Minh Thành,cô ta càng không thể đoán được,cô ta chỉ cảm thấy anh ta rất sâu sắc,cũng như bộ dạng anh ta cẩn thận bảo vệ bạn gái của mình vậy。
Hôm nay,Mạc đại sư nhờ Khương Thục Đồng đem bản vẽ lên trên lầu,lần này nghiệp vụ đưa bản vẽ không phải của thực tập sinh nữa,rõ ràng là trách nhiệm của cô ta,vì bản vẽ đó là thiết kế sân vườn cho biệt thự của Cố Minh Thành。
Khương Thục Đồng lên lầu,đem bản vẽ đưa cho Cố Minh Thành。
Cố Minh Thành xem rất kỹ,Khương Thục Đồng vừa muốn quay xuống,người đó liền hỏi,“ Lục Chí Khiêm thay đổi chiến lược rồi sao ? ”
“ Cái gì ? ” Rất xin lỗi,Khương Thục Đồng lại nghe không hiểu。
Vì thật sự cô ta cũng không hiểu,vì sao Cố Minh Thành thay đổi chiến lược đối với công ty của Lục Chí Khiêm。
Ánh mắt của Cố Minh Thành vẫn còn nhìn trên bản vẽ,“Anh ta biết được chỉ cần tốt với cô,tôi sẽ không làm gì anh ta,lấy cô ra uy hiếp tôi ! Rõ ràng có chút tâm tư。”
Khương thục đồng sửng sờ,thì ra mấy ngày nay nguyên nhân Lục Chí Khiêm bỗng dưng trở thành “ Đàn ông ấm áp ” là vì nguyên nhân này sao。
Anh ta đem Khương Thục Đồng ra làm lá chắn。
Cô ta là điểm yếu của Cố Minh Thành sao ? Giờ đến chồng hiện tại của cô ta cũng nhìn ra được rồi ?
Nhiều vấn đề liên tiếp vọng lại trong đầu của Khương Thục Đồng。
“ Xin lỗi,Cố Tổng,lời của anh tôi không hiểu。” Khương Thục Đồng giả dạng đầu óc chậm lại chút。
“ Tốt nhất là nghe không hiểu,là phụ nữ,tốt nhất là sống trong thế giới đơn giản。” Cố Minh Thành cũng như ngày thường không phí lời,cũng không muốn giải thích với Khương Thục Đồng nữa lời。
Đây có thể xem là lần thứ hai,khương Thục Đồng nghe được Cố Minh Thành nói về cách nhìn đối với phụ nữ,lần thứ nhất là đối với vợ của Mạc đại sư,phụ nữ hay thích điều tra chồng mình,lần tiếp theo là,phụ nữ không nên suy nghĩ nhiều。
Xem qua xe lại,những người mà anh ta thích điều là những phụ nữ trong thế giới nhỏ bé。
Bạn gái của anh ta,là người như thế nào ?
Có cá tính,ngây thơ đáng yêu,chắc là đúng rồi。
Trong lòng Khương Thục Đồng luôn đọ sức với một phụ nữ mà mình chưa từng gặp mặt,sự đọ sức này,cô ta đương nhiên không thể nói với Cố Minh Thành,cô ta cũng nói với lòng mình,nhất định phải cách người đàn ông này xa một tí。
Rõ ràng là người đã có bạn gái,lại đến đây trêu ghẹo cô ta。
Khương Thục Đồng cáo từ,bước xuống lầu。
Nhưng khi vừa bước ra cửa,trên hành lang cô ta lại gặp một bóng người。
Người đó,thân hình rất cao,anh ta bước gần đến,mới nhìn thấy vẻ mặt sang trọng tuấn tú của anh ta,hơn nữa,sắc mặt hào phóng là một công tử nhà giàu。
Khương Thục Đồng đang muốn bước vào phòng thiết kế,người đó liền chặn lại trước người Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng cứ nghĩ hai người đã đi sai hướng,liền quay người về phía bên phải,người đó cũng theo quay người về hướng bên phải,cô ta hướng sang trái,người đó cũng hướng sang trái,giống như cố tình kiếm chuyện vậy。
Ánh mắt bất mãn của Khương Thục Đồng nhìn lên,đang qua sát mặt của người đó,“ Tiên sinh,tôi muốn đi bộ phận thiết kế!”
“ Đúng lúc vậy,tôi cũng đi bộ phận thiết kế。” Gốc môi của người đó đang có một chút muốn cười,mắt của anh ta không kiên kỵ nhìn trên mặt của Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng từ nhỏ đến lớn,những người theo đuổi cô ta cũng rất nhiều,đương nhiên hiểu rõ ánh mắt đó là ý gì。
Cô ta vừa quay người,liền lén vào văn phòng thiết kế,ngồi vào bàn làm việc của mình。
Không ngờ người đó vẫn đang theo Khương Thục Đồng,sau khi bước vào,người anh ta muốn gặp là Mạc đại sư。
Mạc đại sư là phó phòng của bộ phận thiết kế,bàn làm việc của anh ta khác với loại của Khương Thục Đồng,cách xa bàn của Khương Thục Đồng một tí,nhưng mà Khương Thục Đồng nhìn thấy,người đó từ trên bàn của Mạc đại sư cầm lên một bản vẽ,nhưng hướng anh ta nhìn lại là vị trí của Khương Thục Đồng。
Trên bàn làm việc của Khương Thục Đồng có để tên cô ta trên đó,cô ta khẳng định là người đó đã thấy。
“ Sân vườn nhà tôi,đã làm phiền Mạc đại sư vẽ bản vẽ rồi。” Người đó nói xong liền quay đi。“ Nhưng mà người đẹp của Tập Đoàn Minh Thành đúng là càng ngày càng nhiều,có một số người,trước đây chưa từng gặp qua。”
Đôi mắt của Khương Thục Đồng,nhìn được khi anh ta nói chuyện là hướng về cô ta。
Mạc đại sư ngẩng đầu lên,thuận theo anh mắt của người đàn ông đó nhìn đi。
Khương Thục Đồng nghĩ người đó chẳng qua là loại người háo sắc có thể gặp được ở mọi nơi,cho nên cô ta cũng không để trong lòng。
Ai ngờ,sáng sớm mai,trước cửa Tập Đoàn Minh Thành,một chiếc xe Ferari vô cùng chói mắt đậu ngay trước cửa,chiếc xe khiến cho các đồng nghiệp đang đi làm đều lớn tiếng hô hoan。
Khương Thục Đồng xưa nay đi đường đều hướng về phía trước,hoặc là đi né tránh một tí là được rồi。
Ai biết được,người đó từ trên xe bước xuống,gọi “ Chào buổi sáng,Khương tiểu thư。”
Khương Thục Đồng không ngờ là,người đó là vì cô ta mà đến đây。
“ Xin lỗi tiên sinh,tôi không quen biết anh。” Khương Thục Đồng sau đó bước lên lầu。
Người đàn ông đó tự nhiên kéo lấy tay của Khương Thục Đồng,“ Khương tiểu thư,có ai không phải từ không quen biết trở nên quen biết đâu。”
Khương Thục Đồng vì người đàn ông kéo lấy tay của cô ta,cho nên cảm thấy có chút lúng túng,nhanh chóng quăng tay anh ta ra,tuy rằng đây không phải là thời buổi nam nữ thọ thọ bất thân,nhưng bị một công tử phong lưu kéo tay lại,Khương Thục Đồng vẫn cảm thấy lúng túng。
“ Kiều Uy。” Phía sau Khương Thục Đồng,giọng nói của Cố Minh Thành truyền lại。
Người được gọi là “ Kiều Uy ” liền quay đầu,nhìn thấy Cố Minh Thành vừa đến làm việc。
Kiều Uy ? Chẳng lẽ lần trước ở “ Thịnh Thế ” là công tử của biệt thự đó mà Cố Minh Thành không cho cô ta đi sao ?
Giống như là nghiệp duyên vậy,cuối cùng Kiều Uy này cũng tìm đến đây。
“ Cố Tổng,” Tinh thần của Kiều Uy xem ra rất tốt,không biết là nhìn thấy người đẹp trở nên có tinh thần,hay là tinh thần của anh ta xưa nay vẫn dồi giàu như vậy,Khương Thục Đồng thừa cơ từ bênh cạnh Kiều Uy trốn đi,bước vào trong công ty。
Phía sau y như truyền lại câu nói của Cố Minh Thành,“ Sao rồi,Kiều đại công tử cũng bắt đầu hứng thú với phụ nữ có chồng sao ? ”
“ Cô ta kết hôn rồi sao ? ”
Những lời nói còn lại,Khương Thục Đồng không nghe được gì cả。
Trong lòng cô ta muốn chìm xuống,khiến cô ta rất khó chịu,cô ta không trách Cố Minh Thành đã lộ ra thân phận “ Đã kết hôn ” của cô ta,mà là chữ cũng có,khiến cô ta cảm thấy rất có ý nghĩa。
Là nói anh ta cũng có hứng thú với phụ nữ kết hôn sao ?
Khương Thục Đồng đã nghe qua rất nhiều chuyện nói về người giàu có,họ đều thích những phụ nữ đã kết hôn,vì phụ nữ kết hôn biết được nhiều,dù sao các loại tư thế cũng biết,không cần dạy dỗ,sẽ không lúng túng như những cô gái còn trinh,sẽ ngồi lên trên người đàn ông tự mình động đậy –
Cho nên,rất nhiều phụ nữ mới kết hôn sẽ có giá trị hơn so với các thiếu nữ,chắc có thể là vì chuyện này,quan trọng nhất là -- không cần chịu trách nhiệm。
Cho nên,lần trước,Cố Minh Thành hỏi cô ta,đã từng với Lục Chí Khiêm sử dụng qua tư thế nào rồi,đây là muốn biết cô ta trên chuyện tình dục đã đạt đến trình độ nào rồi。
Chân mày của Khương Thục Đồng nhíu lại,bước vào văn phòng,bắt đầu làm viêc。
Không ngờ sáng mai,Kiều Uy vẫn còn đợi,ngày thứ ba,vẫn còn đợi。
Hai ngày này,Cố Minh Thành cũng không có đến công ty,gì cũng không nhìn thấy。
Đêm đó,Khương Thục Đồng có chuyện muốn nhờ Lục Chí Khiêm giúp,cô ta ngồi thẳng lưng trên ghế sofa,hỏi,“ Anh quen biết Kiều Uy không ? ”
“ Trong nghề công trình ai mà không quen biết anh ta,là một công tử nhà giàu。” Lục Chí Khiêm nói,nhìn sang Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng là một người da mặt rất mỏng,mặt đang đỏ lên,cảm thấy ngại không dám mở lời。
Lục Chí Khiêm đã đoán được là chuyện gì rồi,Kiều Uy có tiếng là háo sắc,nhất định đã làm phiền đến Khương Thục Đồng rồi。
“ Ngày mai tôi đưa cô đi làm!” Giống như vì Khương Thục Đồng bị quấy nhiễu đến,đột nhiên làm dấy lên lòng muốn bảo vệ của Lục Chí Khiêm,với cô ta cùng nhau đối địch với kẻ thù。
Đối với Kiều Uy,thái độ mà Lục Chí Khiêm đối với Cố Minh Thành hoàn toàn khác biệt。
Anh ta biết Kiều Uy chỉ là chơi đùa thôi,nhưng Cố Minh Thành,chân mày của Lục Chí Khiêm bắt đầu nhăn lại,đó dù sao cũng là nổi lo của anh ta。
Cố Minh Thành là người vô cùng cẩn thận,không giống như Kiều Uy phô trương như vậy,cũng sẽ không giống anh ta vậy làm gì cũng biểu lộ ra hết。
Cảm giác Khương Thục Đồng đối với Cố Minh Thành,Lục Chí Khiêm cũng nói không ra。
Nhưng lại là người đó,đã thành công khiến Khương Thục Đồng có con với anh ta,cũng không muốn bỏ đi。
Lục Chí Khiêm chặt chẽ cắn chặt răng -- Cố Minh Thành。
Sáng mai,Lục Chí Khiêm Cố ý đổi sang một chiếc xe tốt hơn-- xe Maserati,còn đưa Khương Thục Đồng đi làm,thật lòng mà nói,lần đầu tiên ngồi trên chiếc xe mui trần như vậy,Khương Thục Đồng cảm thấy cũng có chút không quen。
Chắc do tính cách,Khương Thục Đồng xưa nay thích loại xe yên tĩnh và sang trọng,y như có người cũng lái loại xe đó,là ai vậy ta ?
Cố Minh Thành,xe audi A8
Ngồi trên xe của Lục chí Khiêm,nhưng lại nghĩ đến Cố Minh Thành,Khương Thục Đồng cảm thấy bản thân không có đức hạnh。
Quả nhiên xe của Kiều Uy vẫn đang đậu ở trước cổng công ty,nhìn thấy Khương Thục Đồng từ xe Lục Chí Khiêm bước xuống,anh ta nói , “ Ôi,thì ra đúng là Lục phu nhân。”
Khương Thục Đồng cũng kịp lúc ôm lấy cánh tay của Lục Chí Khiêm。
“ Kiều thiếu gia,Khương Thục Đồng là phu nhân của tôi,vợ của bạn không được bắt nạt anh biết đạo lý đó chứ ? ” Sự giàu có của Lục Gia không bằng Kiều Gia,cho nên khẩu khí của Lục Chí khiêm cũng nhẹ đi ba phần。
Nhưng mà,cũng may Kiều Uy cũng nể mặt,không tiếp tục gây chuyện。
Cũng có thể do,lúc đó Cố Minh Thành vừa xuống lầu。
Anh ta nhìn thấy tay của Khương Thục Đồng chặt chẽ ôm lấy cánh tay của Lục Chí Khiêm,lại nhìn sang Kiều Uy,nói với Kiều Uy,“Anh đi theo tôi!”
Kiều Uy liền cung kính đi theo Cố Minh Thành lên lầu。
“ Đều là vợ chồng,cám ơn chứ gì。” Lục Chí Khiêm nói。
Khương Thục Đồng liền bước lên lầu。
Giống như Lục Chí Khiêm từng đến qua một ngày,cũng có chút tác dụng,vì sau đó,Kiều Uy cũng không còn đến nữa。
Nghe Mạc đại sư nói,giống như là đã đi nước ngoài rồi,phải rất lâu mới về。
Trong lòng Khương Thục Đồng cũng cảm thấy cám ơn Lục Chí Khiêm。
Đêm đó về đến nhà,cô ta đã làm cho Lục Chí Khiêm rất nhiều món ăn,cũng là những món cô ta làm ngon nhất,nấu cơm xong,bưng lên trên bàn,Lục Chí Khiêm cũng ngạc nhiên,trước kia hai người là chia nhau ra ăn,ăn cơm ở nhà sau đó mới về nhà。
Thái độ của Khương Thục Đồng,từ trong buổi cơm này đã nhìn ra được。