Cố Tam Nhi xuống gác, liền vẫy một chiếc taxi, chạy về hướng tập đoàn Lịch Viễn.
Cố Tam Nhi chưa từng yêu đương, chưa tưởng tượng qua bạch mã hoàng tử như thế nào? Đối với hôn nhân trương lai chưa có một chút ý nghĩ gì, vô cùng hoang mang, bố lại vào lúc cô mới 19 tuổi liền ném cô vào hàng ngũ những người phụ nữ đã có gia đình, có thật là cha ruột không?
Đến văn phòng tổng tài, cô cũng không thèm gõ cửa, trực tiếp xông vào văn phòng của Nam Lịch Viễn.
Thái Thái đang đứng bên Nam Lịch Viễn lấy chữ ký nhìn thấy Cố Tam Nhi tức giận xông vào, Thãi Thái quả nhiên nhịn không được cười lên.
Nam Lịch Viễn cũng ngẩng đầu lên, khóe miệng cũng nhếch lên nhìn Cố Tam Nhi.
“ Đã biết rồi”
“ Nam Lịch Viễn, anh nói chuyện thế nào với cha tôi? Cha tôi sao lại đồng ý để tôi gả cho anh?” Cố Tam Nhi lưng đeo cặp sách, hai tay khoanh trước ngực, đứng trước bàn làm việc của Nam Lịch Viễn.
Lần đầu tiên cô gọi anh là “ Nam Lịch Viễn”. xem ra việc cân bằng vai vế thực sự rất nhanh!”
“ Nói chuyện thời gian rất dài, em muốn nghe đoạn nào? Là tổ chức buổi lễ kết hôn ở đâu? Hay là ngày mấy?, ngày kết hôn do nhà gái quyêt định , địa diểm ở chỗ Tahiti, đây là bản liệt kê hành trình kết hôn!” nói xem, anh lấy một tờ giấy đưa đến trước mặt Cố Tam Nhi.
Cố Tam Nhi càng xem càng tức giận, từ nhỏ cha đều không đối với cô như thế, duy nhất chỉ có một lần, quả nhiên lại là việc hôn nhân đại sự!
Đây khẳng định là Nam Lịch Viễn và Cố Minh Thành đã thương lượng xong rồi.
Cố thở gấp bại hoại ném đống giấy tờ vào thùng rác, quay người liền đi.
Xuống gác tiếp tục bắt xe, cô muốn về nhà hỏi cha xem đây rốt cuộc là chuyện gì?
Trên đường, lái xe một bên lái xe, cô một bên khóc, vừa cầm giấy lau mũi.
Lái xe nhìn không quen mắt hỏi cô làm sao?
Cô nói: “ Cảm giác hiện tại của cô, cô từ nhỏ được cha đặt trong bàn tay, chiều trong lòng bàn tay, chính là vì một lát này mà gả cô cho một người lực lượng tương đương với nhà chúng ta, bổ sung làm con rối chính trị!”
Trong mắt Cố Tam Nhi, Cố Nam hai nhà liên hôn khẳng định là củng cố địa vị kinh tế của hai nhà, nếu không thì cha vẫn chưa hiểu biết gì về Nam Lịch Viễn, sao lại gả cô cho anh?
Trên đường Cố Hành Cương gọi điện cho Cố Tam Nhi, hỏi cô đã đi đâu, Cố Tam Nhi nói bắt xe về nhà, cô cần về nhà đòi lại công đạo cho bản thân mình.
“ Hà tất sao” Tính khí của cha em không phải là không biết, cho dù cuối cùng em không lấy, ông khẳng định cũng có biện pháp! Cố Hành Cương lần này, một chút đều không đồng tình với Cố Tam Nhi, ngược lại có chút cười trên nỗi dâu của người khác.
Cố Tam Nhi “ oa’ một tiếng lại khóc ra tiếng.
Giây phút đó cô cảm thấy bị Cố Minh Thành bỏ rơi rồi.
Lúc Cố Tam Nhi đến nhà, Cố Minh Thành đang ngồi trên sofa.
“ Về muộn do với dự kiến của cha một tiếng!” Cố Minh Thành nhìn đồng hồ, “ Đừng mong đào hôn, đường mong không gả đi! Cậu ta là người chồng thích hợp nhất với con!”
“ Cha, Cha cuối cùng có thật là cha ruột của con không? Gài bẫy con gái của mình như thế? Con hiện tại vẫn là học sinh, con mà kết hôn thì ra thể thống gì? Cố Tam Nhi từ nhỏ đều chưa từng tức giận như thế, dùng nín thở bại hoại để hình dung một chút cũng không đồng ý.
Từ nhỏ cha cô luôn thuận theo cô, duy độc nhất chỉ có việc này, thái độ của cha lại cứng rắn như vậy.
“ Cha có phải là cha ruột của con không? điều này cần hỏi mẹ con, Cha nói rồi, cậu ta là người chồng thích hợp nhất với con, tình yêu sau hôn nhân, cũng không tồi!” Cố Minh Thành ngửng đầu nhìn cầu thang, Khương Thục Đồng đang đi xuống, nói về vấn đề bắt Cố Tam Nhi lấy chồng, thái độ của bà và Cố Tam Nhi cũng cứng rắn như nhau- không gả.
Cố Tam Nhi bắt đầu khóc, khóc dữ dội “ Đây là hôn sự của con, mọi người đều không hỏi xem nguyện vọng của con, Cha cũng không hiểu anh ta, liền gả con cho anh ta, anh ta là chú của con”
“ Cha không thiếu anh em, chỉ thiếu một người con rể!”
Cố Tam Nhi khóc thảm thiết.
Anh cả nói đúng, xem ra cha đã hạ quyết tâm rồi.
Cô một thước cao, thì thủ đoạn của cha cô liền một trượng, cô mãi mãi đều thoát không khỏi bàn tay của cha.
“ Nhưng hiện tại cô mới 19 tuổi, còn chưa đến tuổi kết hôn!”
“ Đây dường như là một vấn đề” Cố Minh Thành dường như đang cân nhắc cẩn thận,” Nhưng hôn lễ đã chuẩn bị rồi, nếu không thì đính hôn trước? Cha nói với cậu ấy, trước đính hôn. Dùng hình thức hôn lễ để đính hôn, nói chung không đối đãi tệ với con.
Ông lấy điện thoại, gọi cho Nam Lịch Viễn, nói tuổi tác của Tam Nhi chưa đủ, có lẽ sang năm mới có thể lĩnh giấy đăng ký kết hôn, trước đính hôn?
Nam Lịch Viễn tất nhiên nói không vấn đề! Cũng chính là nói quan hệ của anh và Cố Tam Nhi từ quan hệ chú cháu họ hàng rất gần biến thành vợ chồng.
Nam Lịch Viễn cũng biết, Cố Tam Nhi hận chết anh rồi!
Loại thuốc này thật sự mạnh vô cùng, một chút thôi đã thay đổi rất nhiều.
Có điều, anh rất vui vẻ đồng ý hàng ngày nhìn thấy Cố Tam Nhi tức giận cũng không tồi.
Cố Tam Nhi biết việc lớn đã định, cô cũng không thể đi tìm cái chết, bởi vì cô vẫn chưa sống đủ, cô càng không thể đào hôn, bởi vì cha cô khẳng định sẽ có biện pháp phòng hộ mỗi nơi cô có thể nghĩ tới!
Cho nên, tối hôm nay, Cố Tam Nhi đã khóc thảm rồi!
Khương Thục Đồng nhìn thấy cô khóc nghẹn ngào rồi ngủ mất thì mới đi ngủ.
Khương Thục Đồng cũng không thèm để ý Cố Minh Thành, xem ra, Cố Tam Nhi nhất định phải gả cho Nam Lịch Viễn rồi!
Có thể Cố Minh Thành thật sự uống nhầm thuốc.
Sáng hôm sau, lúc Cố Tam Nhi tỉnh dậy, đặc biệt buồn bực không vui, cô cảm thấy tối qua lấy lí do “ Chưa đủ tuổi kết hôn” để tranh thủ mấy tháng cho bản thân, vài tháng này, cô có thể lấy các loại cớ nào để đẩy lùi hôn lễ đây.
Ví dụ: Cô ngây thơ còn nhỏ chưa trưởng thành, ví dụ cô xem trọng mặt tiểu bạch khác, ví dụ cô hoàn toàn không đặt anh trong lòng, còn nữa đã đính hôn rồi, cô không biết nấu cơm, cô không biết làm việc nhà, cái gì cũng không biết làm.
Nhưng Cố Tam Nhi- Cố Tam Nhi căn bản không có chuẩn bị gì cả!
Ruột gan rối bời
Chỉ có thời gian mấy tháng, cô có bao nhiêu khuyết điểm, chính là bộc lộ ra hết trước mặt Nam Lịch Viễn.
Mặc dù dưới tình huống đã kết hôn thì không thể lùi.
Nhưng, cô có một điều kiện, cô biết cha cô không thể nào đồng ý, cho nên cô trực tiếp gửi tin nhắn wechat cho Nam Lịch Viễn: Đính hôn cũng có thể nhưng không thể để cho trường học biết, rất mất mặt!
Hồi âm lại một chữ: Được!
Sau này, Cố Tam Nhi ngồi trên giường cân nhắc sự việc này, cô không hiểu, là cha nhìn trúng Nam Lịch Viễn hay Nam Lịch Viễn đã có ý này.
Sau này gọi như thế nào? Chú không thể gọi, trực tiếp gọi tên của anh ta đi !
Khương Thục Đồng vào phòng, nhìn thấy mắt Cố Tam Nhi sưng đỏ, nói hôm nay đã thay cô xin nghỉ học rồi, không cần phải tới lớp, ở nhà vài hôn, ở trường học ăn uống cũng không tốt, để dì làm cho Cố Tam Nhi chút đồ ngon ăn.
Cố Tam Nhi ngay lập tức bò vào lòng mẹ, lại khóc nấc lên, “ Mẹ, con không ăn được!”
Cũng phải, một cô gái vẫn chưa tới 20 tuổi, lại bị chính cha của mình ép lấy chồng, bất cứ ai cũng không thể chấp nhận được, hơn nữa cha cô bình thường đều chiều cô đến tận trời.
Khương Thục Đồng quyết định, bà muốn đi Giang Thành một chuyến, cảnh cáo Nam Lịch Viễn, nếu anh ta dám đối xử không tốt với con gái bà, cẩn thận điểm này.
Khương Thục Đồng hôm nay mượn cớ nói với Cố Minh Thành cần đến xem cửa hàng, tự mình lái xe đến cửa hàng.
Động tĩnh của bà Cố Minh Thành đều rõ, chỉ là không nói ra!
Vị trí của Nam Lịch Viễn, Khương Thục Đồng hỏi Cố Hành Cương, hẹn anh nói chuyện, nói ra, anh chàng Nam Lịch Viễn bà vẫn chưa nhìn gặp mặt, không biết hình dáng như thế nào.
Khương Thục Đồng ngồi trong quán cà phê, dáng vẻ uyển chuyển, tướng mạo xuất chúng và nhã nhặn uyển chuyển mà khí chất điềm tĩnh nho nhã vẫn là thu hút rất nhiều rất nhiều người, không nhìn ra cô cũng đã qua đầu ba rồi.
Lúc Nam Lịch Viễn hai tay đút vào quần đi vào quán cà phê, ánh mắt của Khương Thục Đồng ngưng lại một chút.
Thời khắc đó, bà dường như nhìn thấy Cố Minh Thành lúc còn trẻ.
Cô cuối cùng cũng biết.. Cố Minh Thành vì sao hài lòng với Nam Lịch Viễn như thế!
Không phải vì tướng mạo, Trên đời này nhìn giống Cố Minh Thành nhất là con trai thứ hai của ông – Cố Vi Hằng, nhìn Nam Lịch Viễn nói không ra anh chỗ nào giống , chính là cái loại khí phách tự tin đó, dáng vẻ tự cao tự đại coi trời bằng vung, và bên trong mặc quần áo màu đen, dường như rất giống đàn ông nhà họ Cố.
Hoặc là Anh đích xác cùng Cố gia có duyên, cho nên, Cố Tam Nhi mới trong nhiểu người đàn ông như thế, chỉ có quan hệ với anh ta là tốt.
Nam Lịch Viễn ngồi xuống đối diện với Khương Thục Đồng, xem ra Khương Thục Đồng tương đối trẻ, anh không biết lên xưng hô với bà như thế nào.
“ Tôi là Nam Lịch Viễn!” Câu đầu tiên anh giới thiệu.
“ Minh Thành nói với cậu rồi đi, cậu đính hôn trước với Tam Nhi, đợi sang năm, Tam Nhi đủ tuổi lại…” “ Kết hôn” hai chữ này Khương Thục Đồng thực sự không nói ra được, bà 30 tuổi mới kết hôn, Tam Nhi sớm hơn bà cả 10 tuổi.
“ Tôi biết”
“ Ý của Tam Nhi là: Việc của hai đứa trước tiên không nói cho người khác biết, nó dù sao vẫn là học sinh, còn nữa sau khi đính hôn, hai đứa cũng không thể ở cùng nhau, cho nên …cậu hiểu chứ.”
“ Hiểu!”
Ý nghĩa của hiểu là sau khi đính hôn không được sống cuộc sống vợ chồng! Tam Nhi quá nhỏ.
“ Ngoài ra, Tam Nhi luôn luôn là bảo bối trong lòng bàn tay tôi và bố nó, cho nên, tôi hi vọng ngày sau nó cùng với cậu, cậu phải đối xử tốt với nó, ít nhất không thể kém hơn chúng tôi!”Khương Thục Đồng nói một hồi nước mắt lại ứa ra.
Đoạn hôn nhân này, quá vội vàng
Bà đã từng nghĩ qua, Cố Tam Nhi tương lai chọn rể, bà nhất định cần xem kỹ càng, ít nhất cũng phải tổ chức một trận ném tú cầu, Cố Tam Nhi nhìn trúng ai, thì liền ném về phía đó, không giống hôm nay, Cố Tam Nhi không tình nguyện.
Bà cảm thấy, bà làm mẹ rất thất bại
“ Nhất định !”
Trả lời của Nam Lịch Viễn là hai chữ, lời ít mà ý nhiều.
Cố Tam Nhi sở dĩ lựa chọn đính hôn trước, ý nghĩa sâu xa bên trong là cô muốn đạt được ý gì, Nam Lịch Viễn cũng hiểu rõ!
Tùy Cô đi!
Cố Minh Thành cuối cùng đã chọn được ngày tốt, là sau nửa tháng nữa, tháng 12, ngày trời có nắng.
Một ngày này, Cố Tam Nhi cần với Nam Lịch Viễn đi Tahiti, người của tập đoàn Lịch Viễn đã đặt xong vé, sau khi tổ chức lễ đính hôn đơn giản tại nhà, hai người sẽ đi Tahiti
Hơn nửa tháng này, Cố Tam Nhi không đi học, ở trong nhà, mẹ cô chuẩn bị cho cô của hồi môn, và dạy cô rất nhiều việc của người phụ nữ có gia đình, Nói tóm lại một bên nói một bên khóc, cô mới 19 tuổi, sao làm được vợ người ta.
Cố Tam Nhi luôn luôn không muốn gặp Nam Lịch Viễn
Cô hận chết anh
Cố Minh Thành luôn luôn cùng đối phương thảo luận chi tiết lễ đính hôn, và tất cả các thủ tục.
Dù sao việc này Khương Thục Đồng không làm, hôn sự này bà vốn dĩ không tán đồng, bà và Cố Minh Thành đang chiến tranh lạnh.
Tối hôm đính hôn, là Đỗ Nhược trang điiểm cho Cố Tam Nhi, nhìn vào trong gương Cố Tam Nhi môi hồng răng trắng, Đỗ Nhược không thể không ngưỡng mộ nói ra “ Nhìn da em đẹp quá, đều không cần phải trang điểm, vừa trắng vừa mềm, giống như đậu phụ nước vậy!”
Vẽ mày, tô son, mặc một quần áo màu đỏ, một lát nữa cô cần cùng với bố mẹ đi đến nhà Nam Lịch Viễn, sau đó cùng đi Tahiti với Nam Lịch Viễn.
Ở Tahiti, anh sẽ không
Sẽ không ép buộc cô cùng anh chứ
Đến lúc đó, bố mẹ anh trai đều không ở đó, cô chẳng phải là gọi trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng nghe sao.