Mục lục
Truyện không tên số 18
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

23565
Tâm tình ăn cơm của Kiều Duyệt Nhiên không tốt, sau đó cô ngồi xe buýt rời đi.
Lúc buổi chiều ở trong ký túc xá thu dọn đồ đạc, Miêu Doanh Đông lại chuyển cho cô năm vạn, không phải nói là ba vạn sao. Tại sao đột nhiên lại thành năm vạn.
Miêu Doanh Đông một câu cũng không nói.
Máy bay cất cánh, Kiều Duyệt Nhiên đi tới Haiti.
Haiti là một đất nước nhỏ, lúc đi tìm kiếm nguyên thạch, có một học sinh bị muỗi đốt bị sốt rét, Kiều Duyệt Nhiên đưa bạn học này đi trung tâm chữa bệnh.
Trung tâm chữa bệnh ở nước Mỹ bên ngoài lều đều có chữ thập đỏ.
Thời điểm bạn học đến truyền nước biển, Kiều Duyệt Nhiên cũng giúp đỡ.
Dường như vị bác sĩ truyền nước cho bạn học này chức vị cũng không thấp đâu.
Bạn học ngủ thiếp đi, Kiều Duyệt Nhiên nói chuyện cùng với người kia, nói cô đối với bệnh viện đa khoa rất có ấn tượng, bạn trai của cô bị hội chứng tan huyết ure huyết, đã trải qua hai lần thay thận, có một thời gian rất dài cô đều cảm thấy cuộc sống của mình đi vào đường cùng, không nghĩ tới cuối cùng cô đã kéo bạn trai từ quỷ môn quan trở về.
Người kia hỏi Kiều Duyệt Nhiên cái bệnh viện đa khoa ở bang nào của nước Mỹ.
Kiều Duyệt Nhiên nói.
Người kia nói: “Rất gần chỗ chúng tôi a, tiền của cô tiêu tốn oan uổng rồi. Bệnh viện chúng tôi có một người thân thích của tôi làm miễn phí loại phẫu thuật này, tiết kiệm được hơn một triệu. Tôi rất cảm kích lãnh đạo của chúng tôi. Lãnh đạo của chúng tôi vốn sẽ hỏi Ethan là anh ấy có quen biết người cần làm loại phẫu thuật này không, uhm, Ethan, chính là người đầu tư cho chúng tôi, Ethan nói anh ấy không biết nên suất mổ này mới thuộc về thân thích của tôi.”
Kiều Duyệt Nhiên cau mày: “Anh nói Ethan có phải là Ethan của Aio không?”
“Đúng vậy, đúng vậy a, cô biết anh ta? Anh ta chính là người đứng trên đỉnh cao của mọi người, người bình thường như chúng tôi căn bản không thấy được anh ta.” Người nữ dược sĩ truyền nước nói.
Kiều Duyệt Nhiên gật gật đầu: “Ừm, có gặp vài lần, xã giao.”
Về mặt thời gian, Miêu Doanh Đông nói anh ta không quen biết với người cần thay thận là thời gian trước Hứa Thế An thay thận.
Có lẽ là địa vị của Kiều Duyệt Nhiên quá thấp, vì vậy anh ta mới nói là không quen biết.
Hay là Hứa Thế An căn bản không có bất kỳ quan hệ gì với anh nên anh ta mới nói là không quen biết.
Miêu Doanh Đông là đàn ông xuất chúng, hà tất gì phải vì bạn trai của cô mà lãng phí đi một tiêu chuẩn đây?
Kiều Duyệt Nhiên rất thất vọng.
Có thể cô không tìm được lý do thất vọng.
Cô vốn không phải là người của anh ta, anh ta không có lý do gì thay cô cân nhắc khắp nơi.
Nghĩ thông suốt rồi, trong lòng cũng nhẹ nhàng hơn.
Lần này ở Haiti gần mười ngày.
Cô đi sớm về trễ, mỗi ngày đều ở bên ngoài tìm kiếm nguyên thạch, cô chưa bao giờ chăm chú như thế.
Kiều Duyệt Nhiên đi đến ngày thứ năm, Miêu Doanh Đông tới nhà Tam Nhi ăn cơm.
Tam Nhi nói rằng: “Tiểu Kiều đã đi Haiti được năm ngày, em có thể tưởng tượng cô ấy sắp kiệt sức. Anh, còn anh thì sao?”
“Không có cảm giác.” Miêu Doanh Đông trả lời.
“Cô Tiểu Kiều này không thể nào nói chuyện được, có thể năng lượng của cô ấy rất lớn, cái gì cũng có thể làm được, cô ấy không ở đây em cảm thấy trong lòng thiếu thốn cái gì đó.” Tam Nhi chính là đang nói thật, cũng không phải tất cả đều là hỏi cảm giác của Miêu Doanh Đông với Tiểu Kiều.
Hiện tại, đối với chuyện làm bà mối này đã buông bỏ này.
Kỳ thực Miêu Doanh Đông cảm thấy trong nhà rất trống rỗng.
Trước đây, lúc cô ở đây chỉ cần một cuộc điện thoại của anh là có thể kéo cô tới, nhưng bây giờ không được rồi, khoảng cách rất xa.
Từ khi tới Haiti, cô không còn chủ động liên lạc với anh nữa.
Cũng đúng, hiện tại hai người không có bất cứ quan hệ gì.
Ngày đó lúc anh đi đến công ty, ở trước sảnh nhìn thấy Hứa Thế An đang cầm chuyển phát nhanh, cô gái phía trước nói: “Là bạn gái của anh gởi tới, Haiti đấy, xa thật.”
Miêu Doanh Đông không lên tiếng trở về phòng làm việc của chính mình.
Anh nhắn cho Kiều Duyệt Nhiên một tin: Không mua quà cho tôi sao?
Kiều Duyệt Nhiên không hồi đáp.
Ở bên ngoài Haiti vốn dĩ tín hiệu không được tốt, hơn nữa cô xuất ngoại lại đang rất bận, không trả lời tin nhắn là chuyện bình thường.
Kiều Duyệt Nhiên gởi cho Hứa Thế An chính là bưu thiếp của Haiti còn có bức ảnh bản thân của cô, có một bức cô cầm nguyên thạch, cả người rám đen, có điều rất là vui vẻ, đại khái là ở nước Mỹ quá lâu, lại cả ngày phải chăm sóc anh ta, đi tới một nơi xa lạ tâm tình thay đổi cũng không tệ.
Kỳ thực, quà cho Miêu Doanh Đông cô cũng đã mua rồi, là một cái đĩa dùng gỗ nguyên cây chưa xẻ điêu khắc, rất dày và nặng, vẽ hình biểu tượng, đây là quà mà người dân bản xứ rất tự hào.
Thời điểm mua quà cho Miêu Doanh Đông cô suy nghĩ cực kỳ lâu, không biết tặng cho anh ta cái gì, nhưng là năm vạn đúng là rất nhiều, cái đĩa này là vì chế tác bằng thủ công nên khá là đắt, tặng cho anh ta rất thích hợp.
Nhưng nghĩ tới những hành động của Miêu Doanh Đông, tâm địa anh ta sắt đá, Kiều Duyệt Nhiên quyết định không gửi.
Cô biết cô không nên vì chuyện làm phẫu thuật miễn phí mà oán hận anh ta.
Loại oán hận này, nhẫn nhịn cũng không được.
Nếu như anh ta coi mình là người qua đường, cô cũng coi anh ta là người qua đường đi.
Nhận được tin nhắn của Miêu Doanh Đông, bởi vì cô mệt quá nên đã ngủ thiếp đi còn chưa kịp trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK