Adam trong mắt của Khương Thục Đồng là thần nhưng anh không phải là thánh nhân.
Đặc biệt là khi đối diện với một người con gái sinh trưởng tại Trung quốc, không gặp chút khó khăn nào khi giao tiếp với anh, cô đã rơi nước mắt vì anh, vào giây phút đó, Tiểu Cù đích thực là người duy nhất adam có thể dựa dẫm, loại dựa dẫm này, dần lên men trong lòng anh.
Hơn nữa, lần này cô chủ động như thế!
Adam nói một câu, “ Qua đây!”.
Tiểu Cù cười mỉm, đi về phía đó.
….
Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng thời gian này quan hệ không tồi, có thể nói là từ lúc bọn họ yêu nhau đây là khoảng thời gian tốt đẹp nhất.
Có cảm giác phu xướng phụ tùy, cũng là khoảng thời gian mà Khương Thục Đồng cười nhiều nhất.
Cố Minh Thành rất thích rất thích nụ cười của cô. Đôi mắt cong lên, tạo thành ánh trăng hình cung, khiến cho con người cảm giác cuộc sống đặc biệt tốt đẹp.
Khương Thục Đồng thật sự cũng không quên yêu cầu trước đây bản thân đặt ra cho chính bản thân mình, cô không phải là mỗi ngày đều ở nhà Cố Minh Thành, chỉ là thỉnh thoảng cô sẽ qua nhà anh, qua đó một lần, Cố Minh Thành chính là sẽ khiến cô đi không nổi, mỗi lần đều khiến cô eo mỏi lưng đau mới tính là xong.
Thời khắc hai người bọn họ xảy ra quan hệ, đa số đều là ban ngày.
Một ngày này, Khương Thục Đồng đang ở trong công xưởng, Cố Minh Thành qua đó.
Đúng là vào buổi trưa, Khương Thục Đồng đang bận tính toán sổ sách trên bàn, Cố Minh Thành nằm trên sofa giả ngủ gà ngủ vịt.
Anh một tay chống ở sau đầu, đầu có chút hướng về phía Khương Thục Đồng.
Hôm nay đến không phải là muốn làm gì?, chỉ là cứ muốn như vậy yên tĩnh cùng với cô, phía ngoài ánh mặt trời tĩnhlặng xinh đẹp , lá rơi không âm thanh, trong phòng, cô đang tính toán sổ sách, tiếng bút sột soạt, tiếng gõ máy tính, truyền đến tai anh.
Anh thực ra không có ngủ, chỉ là đang cảm nhận không khí tốt đẹp này.
Khương Thục Đồng gõ xong máy tính, nhìn thấy Cố Minh Thành đang ngủ, khẽ khàng chân tay nhẹ nhàng đi về phía anh, nhẹ nhàng động tay vào mũi anh, vừa nhấc tay về lại bị anh nắm chặt lấy.
“ Không thật thà?” Cố Minh Thành híp hai mắt, lười biếng nói ra câu này.
“ Anh mới không thật thà, rõ ràng là chưa ngủ còn giả vờ ngủ!” Khương Thục Đồng không vui cong cong cánh mũi.
“ Đã ngủ rồi, ngửi thấy mùi vị của em, tỉnh lại.” Cố Minh Thành mở to hai mắt nhìn Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng ngồi ngược với ánh sáng mặt trời, vì thế trên người cô có một nét thần sắc mông lung, cô dường như là nhân vật trong bức tranh, cô của hiện tại dường như so với lúc ở bên Lục Chi Khiêm càng trẻ trung hơn, lúc đó cả ngày như đại hận thâm thù vậy.
Là bởi vì cô và anh ở bên nhau sao?
“ Em có mùi vị gì?” Khương Thục Đông không vui vẻ nói.
Cố Minh Thành vẫn luôn nắm tay Khương Thục Đồng, vẫn chưa buông ra, anh mạnh mẽ kéo cô vào lòng mình, cắn tai cô nói một câu “ Mùi vị phụ nữ!”
Lời nói trêu ghẹo, khẩu ngữ ái muội
Khương Thục Đồng hừ một tiếng, cô mới không tin trên người mình có mùi vị gì.
Ngoài cửa có tiếng hô “ Khương Tổng, vải vóc đều xem xong rồi, có thể đưa vào sản xuất rồi!”
Đứng ở bên ngoài nói mà không đi vào
Qua mặt Cố Minh Thành đang ở đó, không có ai dám tùy tiện đến tìm cái chết đó.
“ ừh, biết rồi.” Cách cánh cửa, Khương Thục Đồng trả lời một câu.
“ Khương Tổng?” Cố Minh Thành nói thầm một câu, dường như cảm thấy cách gọi này rất xa lạ, chỉ là cảm thấy người phụ nữ của mình không nên làm nữ cường nhân.
“ Đúng vậy, em họ Khương, anh không biết sao?” Khương Thục Đồng bị Cố Minh Thành kéo đến áp trên người anh.
Khương Thục Đồng không biết nguyên nhân nói thầm của Cố Minh Thành, là ở chữ “ Tổng” không phải ở chữ “ Khương”.
“ Gợi cảm của em không phải ở họ Khương!” Cố Minh Thành búng nhẹ da thịt co giãn đàn hồi dễ xước của Khương Thục Đồng, nói một câu.
Khương Thục Đồng lại ngã vào lồng ngực anh, nghe nhịp đập trái tim anh, cô không hề có ý hỏi Cố Minh Thành câu nói này là có ý gì.
Tay Cố Minh Thành trượt xuống dưới quần Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng hoảng hốt nói “ không “ một tiếng/
“ Không thích sao?” Cố Minh Thành nhìn trằm trằm ánh mắt cô, hỏi cô.
Khương Thục Đồng thẹn đỏ mặt cắn cánh môi một chút.
Cố Minh Thành vẫn thật sự không thích lắm phụ nữ cởi mở lắm, Khương Thục Đồng không biết, cô mang dáng dấp mặt hơi đỏ như thế này đối với Cố Minh Thành mang ý dụ dỗ rất lớn.
Vốn dĩ muốn để cô ở trên , Cố Minh Thành lại đột nhiên trong lúc này hiện thân Hà Nhĩ Mông, lập tức lật cô áp xuống dưới.
Một lát sau
Khương Thục Đồng áo sơ mi loạn lung tung đầu dựa vào tay vịn ghế sofa, híp mắt, chỉnh sửa áo ngực của mình.
Cố Minh Thành răng môi đều lưu lại hương vị, đóng nút áo sơ mi xong, nói bên tai Khương Thục Đồng một câu,” Anh buổi chiều có một cuộc họp rất quan trọng , anh đi trước đã.”
Khương Thục Đồng tối hôm qua không đến nhà anh ở, anh hôm nay đến đây là vì cùng cô làm điều này sao, Khương Thục Đồng tức giận không yên
Chính là nói loại tức giận đó với Cố Minh Thành.
Cố Minh Thành thực ra không phải tìm cớ “ Vì tình dục mà có tình yêu” để qua loa, “ Có vấn đề gì sao, chính là muốn em, tốt nhất là ngày ngày”
Đối với câu trả lời này Khương Thục Đồng thật không hài lòng, anh nếu nói “ thích cô” thì tốt biết bao!
Ánh mắt oán hận nhìn Cố Minh Thành một cái.
Cố Minh Thành lên xe của anh, ung dung mà rời đi.
Thật là người đàn ông bạc tình.
Sau khi Cố Minh Thành đi, Cảnh Thụy liền đến.
Anh ta không biết Cố Minh Thành vừa đi, không biết Khương Thục Đồng vừa trải qua một màn ân ái vừa rồi, ánh mắt long lanh của Khương Thục Đồng khiến anh không nhìn ra là vì cái gì.
Anh đến là vì xem vải vóc
Khương Thục Đồng vừa đặt mua 10.000 mét vải lông cừu từ công ty anh, trước kia chuẩn bị cùng Bạch Mi hợp tác mở công ty thương mại, nhưng mà không thành, gần đây cô lại nhắc lại chuyện cũ, hai người liền một vỗ tay hợp lại, 10.000 mét vải lông cừu này chính đơn hàng nước ngoài.
Chuyện xem vải vóc này, Cảnh Thụy có thể đến cũng có thể không đến, có điều bởi vì Khương Thục Đồng có ý nên anh đến rồi.
Anh không phải không biết tin tức của Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng, nhưng anh ta trước sau vẫn nắm bắt được một điểm, chưa kết hôn, tất cả vẫn chưa chơi hết.
Cho dù Khương Thục Đồng trên giường cùng Cố Minh Thành triền miên đến chết, nhưng chưa có giấy chứng nhận kết hôn đó, anh tin tưởng trong lòng Khương Thục Đồng cũng không thoải mái.
Hai người đến xưởng xem vải vóc, Khương Thục Đồng cầm điện thoại di động ghi số lượng, một bên ghi một bên chụp ảnh, vì lúc nãy đã dụ dỗ cố tổng mà ân hận
Cô hiện tại lại bắt đầu đi giày cao gót, từ lúc lần nữa ở bên Cố Minh Thành, cô chính là bắt đầu đi, đi giày đế bằng chính là cảm thấy giống đang đùa vui, có thể cô là vật nuôi trời sinh, giày đế bằng không hợp với cô, tự bản thân cô biết.
Hoặc có lẽ, ở bên cạnh anh có cảm giác an toàn.
Xưởng là ở dưới hầm đá, bởi xếp vải vóc nên dưới đất bụi bẩn rất nhiều, gót giày cao gót nhọn nhọn dẫm lên trên nền bụi làm cô suýt nữa trượt ngã.
“ Cẩn thận!” Cảnh Thụy nói một câu, nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, anh bắt lấy cánh tay của Khương Thục Đồng.
Một lớp váy trên đùi Khương Thục Đồng vì động tác của cô bị cuốn lên một ít, đùi của cô lại bị lộ ra một ít.
Cảnh Thụy đã nhìn thấy, ánh mắt vội vàng chuyển sang nhìn chỗ khác.
Mặc dù ham muốn Khương Thục Đồng, nhưng anh không phải loại hèn hạ, dù sao anh cũng là tổng tài, cũng có lề lối và giới hạn cuối cùng của mình
Khương Thục Đồng kinh hãi hoang mang thất thố, sau khi đứng vững lập tức nhấc tay khỏi người Cảnh Nhụy, nói một câu “ Xin lỗi”.
Mùa hè là dễ thay đổi thời tiết nhất, rõ ràng một khắc trước vẫn là ánh mặt trời rực rỡ, một khắc sau đã là mây đen cuồn cuộn.
Khương Thục Đồng lại không hề chú ý, quên mất cột thu lôi ở chỗ này vì nguyên do Kiều Uy mà đã bị dỡ bỏ rồi.
“ Không sao” Cảnh Thụy nói một câu.
Khương Thục Đồng chỉnh đốn lại cảm xúc của bản thân, coi như không có việc gì tiếp tục ghi số lượng.
Có một vị khách không mời mà đến công xưởng của Khương Thục Đồng- adam, hai tay anh nhét vào túi, dường như đang có tâm sự.
Adam lần đầu tiên đến xưởng của Khương Thục Đồng, Khương Thục Đồng cảm thấy anh khẳng định là có việc gì.
Bên ngoài tiếng sấm không ngừng, anh lại vẫn trong loại thời tiết này xuống đây.
Nhưng Thụy Cảnh lại vẫn chưa muốn đi
Đây là người đàn ông thứ hai anh ta thấy ở bên cạnh Khương Thục Đồng, cao lớn đẹp trai, rất có khí khái của thành phần trí thức, có dáng vẻ hơn người.
Trong lòng Thụy Cảnh rất đố kỵ, dù sao ba người đều ở trong kho, anh ta đến trước, không đi cũng không có gì là dư thừa.
Có điều adam nói tiếng Đức, anh ta nghe không hiểu.
Cảnh Thụy lờ mờ nhớ ra, con của Cố Minh thành cũng nói tiếng Đức, Cảnh Thụy không có trực tiếp hỏi Khương Thục Đồng những việc mấy năm trước cô đã trải qua, có điều từ trên mạng tìm, chắc là cô đã đến nước Đức vì thế con trai nói tiếng Đức là rất bình thường.
Adam nói với Khương Thục Đồng, “ Khương , tôi làm cho một người phụ nữ có thai rồi!”
Từ lúc Tiểu Cù ở nhà anh cởi hết đồ ra đến hôm nay đã qua hơn một tuần, anh với cô ấy tổng cộng chỉ xảy ra có một lần đó, hôm nay Tiểu Cù nói cô có thai rồi.
Trong lòng adam rất mâu thuẫn, nên đến tìm Khương Thục Đông nói chuyện.
Khương Thục Đồng nghe đến loại chuyện này mà lại có thể xảy ra đối với adam, bởi vì adam trong lòng cô luôn luôn là một vị thần, sẽ không vì chuyện tình cảm nhi nữ mà phiền muộn, nhưng thực tế rất rõ ràng, loại sự việc đó đang xảy ra!
Còn nhớ Tiểu Cù đã từng đến tìm qua Khương Thục Đồng, nói cô yêu thầm adam
Hai người này, lâu ngày nảy sinh tình cảm?
Nhưng trong lòng cô, Tiểu Cù căn bản không xứng với adam
Khương Thục Đồng biết tâm lý của một người phụ nữ khi nang thai rất yếu ớt, nên không nói gì
Hơn nữa, adam hôm nay đến cũng không phải là vì tìm kiếm ý kiến của Khương Thục Đồng, anh muốn lấy tiểu Cù ở Trung Quốc, mặc kệ ý kiến của gia đình, muốn Khương Thục Đồng đến tham gia lễ cưới của anh.
Khương Thục Đồn nhìn adam, lại nhớ đến Cố Minh Thành, liền cảm thấy Cố Minh Thành không nói một câu kết hôn, khiến cõi lòng Khương Thục Đồng nguội lạnh.
Có điều nhớ đén tôn giáo chỉ là tín ngưỡng, mà Cố Minh Thành lại là một con người sống sờ sờ đó, bên ngoài vẫn còn Diệp Thu giám sát, chắc là Cố Minh Thành mong muốn hoàn mỹ đi, cho nên anh không cho phép sự phá hoại của người khác.
Anh đang đợi.
Cánh nghĩ tự lừa mình dối người đó khiến cõi lòng lại bình tĩnh lại
Hai người đều đang suy nghĩ vấn đề đó, Thụy Cảnh đang nghĩ đến quan hệ giữa adam và Khương Thục Đồng, ba người đều đang trầm tư.
Không có ai chú ý đến, lúc này một tiếng sấm kinh hoàng dội xuống.
Có lẽ là do công xưởng của Khương Thục Đồng nhiều năm không tu sửa, hoặc là do vận mệnh nên là như thế, mệnh của Khương Thục Đồng thoát không khỏi kiếp nạn.
Tiếng sấm nổ vang ngay lập tức xuyên qua xưởng của Khâu Thục Đồng, vào dây điện trong xưởng , Khương Thục Đồng cũng không có khái niệm gì, Kỳ thực đã rất lâu rất lâu rồi không có kiểm tra sửa chữa, dù sao cũng là một người phụ nữ, đối với những việc này cũng không có chú ý.
Sấm đánh khiến đường dây điện ở trong xưởng bị chập, dẫn đến hỏa hoạn ở trong xưởng.
Lúc Khương Thục Đồng vẫn chưa phát hiện ra liền nhìn thấy trên đống vải vóc khô đã “bốc” lên một ngọn lửa lớn.
Vải lông cừu khá là quý, Khương Thục Đồng mắt dại ra mất nửa dây, nghĩ đến cột thu lôi sớm đã không có rồi, mà cô một người phụ nữ, đối với những việc này cũng không có quan tâm lắm, không có lắp đặt lại.
Hai người đàn ông thì khác, nhìn thấy lửa cháy vô cùng mạnh mẽ, nhanh chóng chạy qua cứu hỏa.
Khương Thục Đồng đứng trong ánh lửa, đột nhiên đau thương ập đến.
Cô không biết bi thương từ đâu đến, cô biết hôm nay loại đau khổ này nhất định sẽ xảy ra với cô.