Nhà anh ấy không có quần áo phụ nữ còn Kiều Duyệt Nhiên trên mình là bộ quần áo đó, là thật sự giản dị mộc mạc, anh nhìn không vừa mắt.
Kiều Nguyệt Nhiên nhận lấy, trước khi tạm vào nhà vệ sinh thay, Miêu Doanh Đông lại gọi cô lại.
Cô quay đầu.
“Có phải xử nữ không? “
Khuôn mặt Kiều Nguyệt Nhiên biến đỏ, cô có một loại cảm giác bị người sống sờ sờ sỉ nhục, tôn nghiêm đang bị rơi cái pạp xuống mặt đất.
Nhưng cô tối hôm nay đến không phải chínhlà đến tự nhận ô nhục sao? Từ bây giờ ban ngày cô chính là đầu bếp của người đàn ông này, buổi tối chính là .. của anh .
"Vâng" kiều nguyệt nhiên cúi đầu chấp nhận hiện thực.
Người ở tầng lớp trên trước nay không thể hiểu được khổ sở của tầng lớp dưới. Kiều Duyệt Nhiên tắm rất lâu, cô sợ Miêu Doanh Đông chê cô. Chê cô bẩn, chê cô mang tới mùi vị đất của tầng lớp phía dưới, chê cô thường xuyên đi bệnh viện, có mùi của bệnh viện, chê cô ban ngày nấu cơm có mùi thức ăn trên người.
Kiều Duyệt Nhiên khóc. Có điều cô cho phép bản thân khóc một trận, con đường này là do cô tự chọn không phải bị ép.
Ngược lại, lúc cô cần tiền còn có người đàn ông cho cô con đường để lựa chọn, thế không phải tốt sao?
Vì thế, cô cần phải cảm tạ Miêu Doanh Đông, so với việc không có rất nhiều tiền để trị bệnh, mắt mở to nhìn người thân của mình rời xa thế giới náy, cô hạnh phúc rất nhiều rất nhiều.
Ít nhất có một người đàn ông vô cùng vô cùng có tiền, đối diện với hoàn cảnh của cô không có giảm giá.
Hơn nữa người đàn ông này dáng vẻ lại rất đẹp trai.
Cho nên cô một chút cũng không lỗ vốn.
Cô là cô nhi, không cha không mẹ, không có ai khiển trách cô.
Cô đã chọn rất lâu rất lâu, lúc mặc áo của Miêu Doanh Đông, đương nhiên là rất to. Có điều bên trong cô cũng không mặc gì, dù sao mặc rồi cũng phải cởi, cô để quần áo của cô trong phòng vệ sinh, một lát làm xong cô cần đi bệnh viện, bệnh của Hứa Thế An không thể đợi được.
Cô không sấy tóc, xoã tóc ra liền bước ra ngoài.
Phòng ngủ của Miêu Doanh Đông bật một ngọn đèn đầu giường mờ ảo.
Anh dựa vào thành giường, hai tay đặt đằng sau đầu, nhiều lý thú nhìn Kiều Duyệt Nhiên bước vào phòng.
Kiều Duyệt Nhiên dừng lại cảm thấy không chỗ trốn tránh, cô cúi đầu tóm lấy quần áo của anh, lolắng đến muốn chết.
" Lên đây" Miêu Doanh Đông ra lệnh.
Kiều Duyệt Nhiên không biết từ bên nào lên, có điều với năng lực liếc một mắt.. bèn nhìn thấy bên tay Miêu Doanh Đông có một tờ chi phiếu, cô không nhìn thấy con số ở phía trên, nhưng lại đoán nghĩ Miêu Doanh Đông là một con người tương đối rộng lượng, sẽ không tính toán với kiểu con gái yếu đuối,chắc sẽ không triết khấu đi.
Cô lên giường.
" Hôn tôi" Anh nói .
Anh không tắt đèn, vẫn luôn dựa vào đầu giường.
Cái loại kịch trên giường này Kiều Duyệt Nhiên trước nay chưa từng diễn qua, vô cùng lạ lẫm, vô cùng xấu hổ.
Cô tìm một tư thế thoải mái, quỳ trên thân anh, hai cánh tay cô ôm trụ bờ vai anh. Vẫn không tắt điện sao?
Cô nghĩ một lúc cúi đầu hôn anh.
Là cảm giác nụ hôn môi lạnh lùng đến đôi môi lạnh lùng, rất lạ lẫm cũng rất kích thích.
Kiều Duyệt Nhiên vốn dĩ mở to đôi mắt nhưng lập tức cô nhắm mắt lại, đầu tiên thì từ từ, sau lại hôn sâu anh, lưỡi cô tiến sâu vào khoang miệng anh.
Cô không thầy mà tự thông suốt.
Tình nhân là công phu trên giường tốt mới có thể nhận được tiền của kim chủ. Kiều Duyệt Nhiên hi vọng bản thân có thể nhanh nhập vai, sau đó tốc chiến tốc thắng.
Miêu Doanh Đông một tay tắt ngọn đèn bên cạnh, áp kiều Duyệt Nhiên xuống dưới thân, mở tung quần áo của cô, tay sờ lên phần tròn trĩnh của cô.
Hành động của anh tương đối thô bạo, có điều Kiều Duyệt Nhiên trước sau không kêu, rất thỉnh thoảng lúc Kiều Duyệt Nhiên không chịu được rên nhẹ một tiếng, hai tay nắm chặt bờ vai của Miêu Doanh Đông, khiến hai vai của anh bị tóm chặt cũng phát đau.
Có điều Miêu Doanh Đông không có cảm giác thấy.
Anh chỉ cảm thấy một cảm giác thoải mái được phóng thoát r,một cảm giác thoải mái từ trước đến nay không hề có. Hoặc là do cô gái này còn rất trẻ, da dẻ co giãn khoảng cách tuổi tác mang lại cảm giác kích thích.
Bên cạnh anh vốn dĩ không có phụ nữ, kỳ thực có phụ nữ nhưng đều thuộc dạng phụ nữ ăn mặc sang trọng,trang điểm nhìn không ra khuôn mặt thật, ngàn lần như một không có một chút mới mẻ nào.
Cho nên anh cảm thấy Tam Nhi chơi rất vui.
Hiện tại anh cảm thấy thân thể của người phụ nữ này rất thu hút anh.
Thật tốt từ sau tấm thân này là của anh rồi, chỉ cần anh bỏ tiền ra.
Hơn nữa số tiền này anh khẳng định có thể bỏ ra được.
Kiều Duyệt Nhiên nghĩ rằng một tiếng liền kết thúc, nhưng không có. Cô muốn xem điện thoại rốt cuộc mấy giờ rồi, nhưng người đàn ông phía trên dường như vẫn rất nhập tâm, cô vẫn không dám, sợ đắc tội kim chủ.
Mặc dù mới bắt đầu rất đau nhưng đến về sau cô vẫn cảm thấy rất thoải mái.
Loại cảm giác thoải mái dục tử dục tiên đó.
Cho nên cô cảm thấy bản thân cô nhận được phần tiền này thật không dễ dàng. Dường như không còn chút sức lực nào.
Đại khái qua nửa đêm, Miêu Doanh Đông đắp chăn lên cho cô muốn đi ngủ.
“Ngài Miêu, tôi còn có việc, tôi về trước" kiều Duyệt Nhiên trong đêm đen đứng dậy, lấy quấn áo đắp lên thân, thuận tiện vượt qua thân thể Miêu Doanh Đông từ bên cạnh tủ đầu giường lấy đi chi phiếu.
Trong https://www.facebook.com/đêm tối lấy chi phiếu không có trống lấy không, xem ra giống trộm chị phiếu không biết trộm được bao lâu?Miêu Doanh Đông cực kỳ khinh thường với hành vi này của cô.Trong lòng anh có một câu nói muốn nói: sau khi trở về không được làm với anh ta.Nhưng nghĩ mà xem, người đàn ông này hiện tại đã là một con bệnh, có thể là người sắp chết.Trước đây ko làm, bây giờ muốn làm cũng ko được.Miêu Doanh Đông không nói chuyện, kiều Duyệt Nhiên lấy quần áo của anh ta, mở cửa khép lại, bên ngoài truyền đến động tĩnh của cô laij vào nhà tắm, cô dường như đang mặc quần áo đi rồi. Bên cạnh Miêu Doanh Đông lập tức trống rỗng không có cảm giác gì.