Mục lục
Truyện không tên số 18
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

23560


Ăn cơm xong, Kiều Duyệt Nhiên đi rửa bát, rồi đi cùng với Miêu Doanh Đông.

Miêu Doanh Đông không hề nhắc tới Hứa Thế An một chữ nào, Kiều Duyệt Nhiên đoán anh vẫn chưa biết Hứa Thế An làm ở trong công ty của anh.

Đến sân đánh golf, Khánh Du đang chờ Miêu Doanh Đông, nhìn thấy bên cạnh Miêu Doanh Đông còn có một cô gái trẻ tuổi, trong lòng Khánh Du thấy khó chịu.

“Một người bạn nhỏ.” Miêu Doanh Đông giới thiệu Kiều Duyệt Nhiên.

Khánh Du tỏ ra thân thiết lại kéo cánh tay Miêu Doanh Đông đi đánh golf.

Kiều Duyệt Nhiên không biết đánh, luôn đi bên cạnh Miêu Doanh Đông.

Miêu Doanh Đông vừa đánh một trái bóng đi, liền nói với Kiều Duyệt Nhiên, “đi nhặt bóng.”

Kiều Duyệt Nhiên nhìn nhìn, bóng bay rất xa.

Nhưng không sao, Kiều Duyệt Nhiên nhanh nhẹn chạy đi nhặt trái bóng mang về liền.

Khi chạy lại bên cạnh Miêu Doanh Đông, Khánh Du cũng đang đứng ở đó.

“Anh Miêu! Của anh nè.” Kiều Duyệt Nhiên cầm bóng đưa cho Miêu Doanh Đông.

“Không phải đã nói rồi sao, sau này cứ gọi tôi là Ethan hoặc Doanh Đông?” Miêu Doanh Đông nhẹ nhàng quơ quơ gậy đánh golf.

Khánh Du ngạc nhiên nhìn Kiều Duyệt Nhiên, ngay cả Kiều Duyệt Nhiên cũng ngạc nhiên như vậy.

Khánh Du còn không dám gọi trên tiếng Trung của Miêu Doanh Đông, thậm chí anh còn cho phép cô gái này gọi mình như thế?

“Gọi một tiếng tôi nghe xem.” Miêu Doanh Đông tiếp tục nói, giọng điệu có chút đùa cợt.

Kiều Duyệt Nhiên liền gọi một tiếng “ethan”

Miêu Doanh Đông đứng dậy, vò đầu Kiều Duyệt Nhiên, “Vậy mới ngoan không!”

Khánh Du luôn ở bên cạnh quan sát, dáng vẻ mồm chữ O mắt chữ A, Miêu Doanh Đông và cô gái này rốt cuộc có mối quan hệ gì chứ?

Miêu Doanh Đông bước nhanh lên phía trước mấy bước, đi đánh golf tiếp.

Kiều Duyệt Nhiên luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.

Nhưng thành phủ của Miêu Doanh Đông cô căn bản không đoán ra được.

Trên đường về, Kiều Duyệt Nhiên hỏi, “ý của anh là sau này trước bàn dân thiên hạ cũng để em gọi tên của anh đúng không?”

“Đúng vậy. Ethan hay Doanh Đông, em chọn một cái đi. Gọi tên nào cũng được. Nếu không gọi, anh sẽ giận đấy.” Miêu Doanh Đông điềm nhiên trả lời.

Kiều Duyệt Nhiên có chút mơ hồ, không biết trong hồ lô của Miêu Doanh Đông bán thuốc gì!

Ngày hôm sau, Hứa Thế An mời Kiều Duyệt Nhiên ăn cơm, vẫn là cái nhà hàng lần trước hai người ăn.

Bởi vì cũng không biết nhà hàng khác, gía cả cũng không đắt, bây giờ họ cũng không phải người có tiền, đương nhiên phải lượng sức mà làm, nhưng vì Hứa Thế An đã tìm được việc, mời Kiều Duyệt Nhiên ăn một bữa cũng rất bình thường, anh còn đặc biệt gọi một chai rượu vang.

Khi hai người cầm ly lên, Miêu Doanh Đông bước vào nhà hàng.

Lần này không phải là tình cờ gặp, làm lãnh đạo cấp cao, muốn biết cuộc sống riêng tư của một nhân viên nào đó rất là dễ dàng.

Trong công ty Hứa Thế An thường nghe nói đến cái tên ethan, lính dưới thường hay bàn tán nhiều nhất vẫn là sự phi thường vi diệu , không dễ tiếp cận của Miêu Doanh Đông, nhưng Hứa Thế An lại không biết ethan chính là Miêu Doanh Đông.

Hứa Thế An đã nhìn thấy Miêu Doanh Đông, anh lật đật đứng dậy, Kiều Duyệt Nhiên nhìn theo hướng Hứa Thế An đang nhìn, cũng nhìn thấy anh.

Hai người họ đều đứng dậy giống như đang chào đón một vị thần.

Đương nhiên Miêu Doanh Đông muốn đến để ăn cơm, nhìn thấy hai người liền đi lại gần.

“Đứng dậy hết làm gì vậy?” Miêu Doanh Đông điềm nhiên mỉm cười.

Kiều Duyệt Nhiên sực nhớ lại anh đã từng nói, gặp anh nếu không gọi anh là ethan hay Doanh Đông, thì anh sẽ nổi nóng, nhưng Doanh Đông, đứng trước mặt Hứa Thế An cô thực sự không dám gọi.

Cô chỉ gọi thầm một tiếng “ethan”.

Chỉ là gọi một cái tên tiếng anh, chắc không sao hết.

Miêu Doanh Đông mỉm cười nhìn Kiều Duyệt Nhiên, “ethan không phải chỉ cho phép em gọi trên giường hay sao?”

Kiều Duyệt Nhiên trợn tròn mắt nhìn, nhanh chóng nhìn sang Hứa Thế An.

Hứa Thế An đang nhìn chằm chằm vào mình.

Từ cuộc đối thoại của Miêu Doanh Đông và Kiều Duyệt Nhiên, Hứa Thế An rút ra được hai thông tin có ích: hóa ra ethan là anh ta, cho nên tài liệu của Kiều Duyệt Nhiên vốn không phải lấy từ nhà người khác, mà lấy từ nhà Miêu Doanh Đông, lấy như thế nào thì Hứa Thế An không biết, thứ hai, Kiều Duyệt Nhiên thực sự đã ngủ với Miêu Doanh Đông rồi, thậm chí hai người còn xưng hô thân mật trên giường.

Trước đây, Kiều Duyệt Nhiên nhân lúc anh đi ngủ đã nói qua, Hứa Thế An cũng biết Kiều Duyệt Nhiên vì anh mà lên giường với Miêu Doanh Đông, nhưng bây giờ có ba người, lại nói ra hết rồi, chứng tỏ chuyện này đã bị phơi bày.

Ba người đều biết trong tình cảnh này, phải xem Kiều Duyệt Nhiên chọn lựa như thế nào!

Xem như thế nào, Miêu Doanh Đông tối hôm nay thể hiện thái độ khiêu khích kịch liệt.

Miêu Doanh Đông liếc mắt sang nhìn Kiều Duyệt Nhiên nói, “người ta nói số 8 là con số rất tốt, nhưng đối với anh mà nói, con số này không có tốt chút nào!”

Lúc đầu Kiều Duyệt Nhiên không chú ý đến lời Miêu Doanh Đông nói có ẩn ý gì.

Nhưng sau đó cô đã hiểu, số 8 chính là chỉ đêm thứ 8!

Không tốt sao?

Anh muốn tra tấn cô như thế nào đây?

Lẽ nào trong tư tưởng của anh, giữa anh và cô vẫn chưa kết thúc?

Đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì?

Kiều Duyệt Nhiên bây giờ mới phát hiện, tất cả những lời lẽ trước đó của Miêu Doanh Đông mục đích là để nói rằng, anh và Kiều Duyệt Nhiên đã ngủ với nhau rồi, hơn nữa anh vẫn muốn tiếp tục ngủ...

Việc đánh cắp tài liệc anh biết chứ, bây giờ đag trả thù cô.

Bất kể là chiêu nào của anh, Kiều Duyệt Nhiên đều không thể chịu được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK