Khâu Đông Duyệt lúc này đang ngồi trên giường trong phòng ngủ, bộ dạng thở hồng hộc.
Việc trong nhà tất cả đều là anh quyết định, chỗ anh làm không đúng cũng là anh nói là chính, khâu Đông Duyệt căn bản không có quyền phát ngôn.
Then chốt là anh có tư cách gì quyết định.
Anh ngoài có tiền ra, việc trong nhà anh lại biết được bao nhiêu? Anh dựa vào cái gì mà có quyền quyết định.
Có điện thoại tìm cô, nói hôm nay có một cuộc hội nghị tạm thời tìm Khâu Đông Duyệt đi phiên dịch một chuyến, thời gian không dài, cũng chính là một tiếng. Khâu Đông Duyệt tính thời gian đi đi về về, chờ đợi một cuộc hội nghị, cũng tầm 3 tiếng đồng hồ.
Cô ở trong phòng ngủ trang điểm xong, vào phòng khách nói chuyện với dì giúp việc, cô phải ra ngoài một chuyến, có một cuộc hội nghị, còn có việc của cô và Miêu Doanh Đông, dì tốt nhất đừng quản, nếu bà không cho Khâu Đông Duyệt ra ngoài, bây giờ Khâu Đông Duyệt liền cho bà rời đi, cùng lắm , cô mang Miêu Miêu đi làm việc, loại việc này, cô cũng không phải chưa làm qua.
Cô bình thường sẽ nhờ nhân viên làm việc ở hội trường giúp cô trông con, công việc thông dịch bình thường 10 phút được nghỉ một lát, bởi vì quá mệt, Khâu Đông Duyệt sẽ trong lúc nghỉ ngơi sẽ gọi điện hình ảnh xem tình hình của con, có ghi lại hình ảnh.
Không phải cô nhát gan mà là cô sợ hãi, hơi không cẩn thận con bé sẽ trở thành cô thứ hai, cả đời sống trong cô nhi viện, đây là tình huống tốt nhất, còn có xấu nhất thì ...
Miêu Doanh Đông chưa từng trải qua, rất khó tưởng tượng, những điều này là cô nghe nói ở trong cô nhi viện.
Nói cô trong con quá chặt, không hẳn toàn là buồn lo vô cớ
Trẻ con năm đó ở trong cô nhi viện, có rất nhiều đều bị lừa bán đi, đầu cơ trục lợi vài năm, đặc biệt tàn nhẫn.
Có điều, là công sức trong một lúc, trẻ con liền bị người khác gạt bán đi đi.
" Thế nhưng phu nhân, Ngài Miêu nói không để người ra ngoài " dì giúp việc lộ rõ sức lực không đủ.
" Tôi là nữ chủ nhân của nhà này, dựa vào cái gì mà chỉ có phần nói của anh ý, anh ý cả ngày sống như ông lớn, không biết khói lửa nhân gian, không hiểu biết, tôi phải là ra ngoài , chị không quản nổi tôi đâu, chị đi đi cùng lắm tôi mang Miêu Miêu đi cùng" Khâu Đông Duyệt lên giọng, hôm nay rất tức giận.
Cô từ trong gương nhìn trang điểm của mình, rất chuyên nghiệp, cũng rất có khí chất.
Khí thế của dì giúp việc rõ ràng yếu đi một chút, bà đi vào phòng mình, đi xem Miêu Miêu.
Giả vờ cho Khâu Đông Duyệt một khe hở, khâu Đông Duyệt kéo mở cửa liền đi.
Phiên dịch xong, Khâu Đông Duyệt vẫn chưa ăn cơm trưa, dường như vẫn chưa ăn sáng, sáng sớm đã bị Miêu Doanh Đông làm cho tức no rồi.
Cô đói đến hoa mắt chóng mặt.
Tìm một quán bến đường, ăn một bát mỳ.
Miêu Doanh Đông gọi điện thoại đến.
Khâu Đông Duyệt đoán là, dì giúp việc đã kể việc cô bỏ chạy ra ngoài kể cho Miêu Doanh Đông.
Dù sao sự việc cũng đã xảy ra,việc này dì giúp việc gánh vác không nổi, chỉ có thể nói cho Miêu Doanh Đông.
" phiên dịch xong rồi?" Miêu Doanh Đông hỏi.
Lúc nãy trong lúc phiên dịch, cô tắt máy
"Ừm" Khiêu Duyệt Đông vừa
" Chiều đến công ty anh một chuyến" Miêu Doanh Đông lại nói
" Buổi chiều em cần đi đón Quốc Khánh và Song Hỷ"
" Anh cho trợ lý đi đón"
Kiều Duyệt Đông trầm mặc một lúc, nói một câu " Dựa vào cái gì mà gia đình chúng ta đều anh quyết định? Anh bảo em qua công ty anh, em liền đi ? Em là quả bóng da sao?"
Miêu Doanh Đông hầu như cười một chút , " Em không phải nói anh là ông lớn sao? Ông lớn nói em qua đây"
Khâu Đông Duyệt tức giận cắn môi.
Sáng sớm nay vừa cãi nhau một trận với Miêu Doanh Đông, trước nay họ chưa từng cãi nhau.
Khâu Đông Duyệt cảm thấy, là lúc nên đưa ra một quyết định, có thể anh cũng nghĩ như thế, cho nên mới bảo cô đi công ty của anh.
Thế là, cô nói " Được".
Ăn xong mỳ, cô liền đi công ty Miêu Doanh Đông.
Lúc trước chưa có con, nói ra chính là lúc tình cảm với Miêu Doanh Đông đẹp nhất.
Anh là thần ở chỗ cao, cô cuối cùng nằm rạp xuốn dưới chân thần.
Anh làm cái gì, đều là tốt .
Có con rồi, mới biết thực ra không phải như thế.
Kinh doanh một cuộc hôn nhân là một vấn đề cực kỳ khó, hiện tại cô thường xuyên bay đi các nước, hiểu biết được các mặt của thế giới , cô đã từng đi Pháp, nhận biết một trang viên lớn của một đại gia ở đó.
Hoá ra loại người thuộc tầng lớp giống Miêu Doanh Đông trên thế giới có rất nhiều , rất nhiều, bạn mãi mãi không bao giờ biết thế giới này lớn như thế nào, Dubai là nơi quý tộc thực tập rất nhiều, nhiều hơn vô cùng cao quý, vô cùng có tiền, Miêu Doanh Đông đã từng gặp qua một người, coi hổ là vật nuôi.
Lúc Khâu Đông Duyệt lần đầu tiên gặp cảm thấy đặc biệt sợ hãi.
Đại gia chỉ là ý tứ sâu sắc cười với cô một chút.
Cho nên, anh Miêu Doanh Đông tính là cái đồ chơi gì.
Dự định tồi nhất là Khâu Đông Duyệt đều làm tốt rồi.
Hành lanh công ty, trên đường không ngừng có người cúi đầu hoặc chào hỏi với cô.
Gõ cửa văn phòng Miêu Doanh Đông
Từ giây phút đi vào cửa đến trước mặt Miêu Doanh Đông, Miêu Doanh Đông vẫn đang tỉ mi đánh giá cô.
Khí chất đích thị tốt, tốt hơn trước kia rất nhiều, so với trước kia không phải là một tầng lớp..
" Ly hôn đi, Khâu Đông Duyệt" câu đầu tiên Miêu Doanh Đông nói.
Khâu Đông Duyệt thẫn thờ , cô vất vả như vậy để đổi lại kết quả này sao?
Lòng cô sáng như ánh trăng, không thể nào soi hết mọi nơi mương máng.
Vậy li hôn thì thì li hôn.
" Được rồi" Khâu Đông Duyệt đối lại một câu " Con cái đều để cho anh, em bận không kịp chăm con".
Nói thực, một câu " Được" Khâu Đông Duyệt vẫn là vượt qua ngoài dự liệu của Miêu Doanh Đông.
" Em không hỏi vì sao ly hôn?" Miêu Doanh Đông hỏi.
"Hôn nhân sớm phải ly hôn rồi , em vẫn luôn chờ đợi ngày này!"
Miêu Doanh Đông cắn răng. Cuộc nói chuyện hôm nay vượt quá dự liệu của anh.
Anh căn bản không ngờ đến, anh ho nhẹ một tiếng.
" Ly hôn xong em dễ cùng với tình nhân của em trắng trợn lên giường" Miêu Doanh Đông hỏi .
" Đây không phải anh nói muốn ly hôn sao? ly hôn xong em muốn làm gì, anh
" Ra điều kiện" Mặt Miêu Doanh Đông đều đen rồi.
" không có điều kiện, con cái đều thuộc về anh, tiền của anh một đồng em cũng không cần, tôi đi đâu cũng có thể sống tốt " Khâu Đông Duyệt nói, từ trước đến nay một tôi một mình sống kiểu mất chồng chăm con,tôi nhịn, anh không làm việc nhà, tôi có hỏi không? Anh từ trước tới nay vẫn không làm, đây không phải nhịn. Ly hôn tôi một mình, sống càng vui vẻ hơn.
Trong lòng Miêu Doanh Đông đã đang tức giận rồi, hoá ra từ trước nay, sống với anh ẩn nhẫn như vậy, ẩn nhẫn đến mức cô tức giận, ẩn nhẫn đến “kiểu mất chồng”
" Anh ta làm cái gì" Miêu Doanh Đông không nhẫn nại dựa lưng vào ghế phía sau.
" Nói hay không nói là nguyện vọng của tôi, anh quản không nổi?"
" Khâu Đông Duyệt" Miêu Doanh Đông thật sự rất sốt ruột, không đạt được kết quả nói chuyện như dự tính.
Lần này, anh là muốn lấy được thông tin tình nhân của cô, nhưng nói chuyện không đi theo dự tính của cô, ngược lại cho cô một lý do để ly hôn, dự tính là hai chữ ly hôn này cô đã dự tính sớm muốn nói ra, chính là chờ đợi anh. anh chỉ có thể hét ầm lên một câu " Khâu Đông Duyệt.
“ Tôi ở chỗ này, anh có lời liền nói! Ethan anh nếu như không nói chuyện đừng nói, không cần vặn to âm lượng thể hiện địa vị của mình!” Khâu Đông Duyệt nhăn mày nói.
" Hắn ta chỗ nào tốt hơn tôi? Để đến nỗi cô tình dục lạnh lùng với tôi?"
Trần Đông Duyệt cười cười " tôi không tình dục lạnh lùng, tùy người!”
Miêu Doanh Đông lại cắn răng, ý nói anh không được sao?
“ Là dài hơn tôi hay thô hơn tôi, hay là kỹ xảo tốt hơn tôi?”
“ Miêu Doanh Đông anh ấu trĩ vậy sao? Chúng tôi hai người hài hòa về tinh thần còn tốt đẹp hơn, tôi và anh, không có sự hài hòa đó!”
Miêu Doanh Đông đã có chút hổn hển, đời này cũng chưa từng ăn lọa nhạt nhẽo như thế.
Cho nên, là bởi vì người đó với cô tuổi tác xấp xỉ, không có gì phải thay thế?
Lại dám mắng anh ấu trĩ!
Thật sự lá gan càng ngày càng lớn, rốt cuộc là ai chống lưng cho cô? Đại gia Dubai.
Anh không bình tĩnh tháo nút áo đầu tiên trên áo sơ mi của mình, “ Cô một người phụ nữ đã ly hôn, những ngày tháng tương lai sẽ không dễ sống đâu.
Khâu Đông Duyệt lại cười cười, “ Miêu Doanh Đông, anh đừng đặt mình cao quá! Người theo đuổi tôi là hoàng tử vật nuôi Dubai đến từ đại gia trang viên của nước Pháp, ai nói tôi tái hôn không tìm được người tốt hơn? Còn về anh, anh cũng lại náo nhiệt mấy năm này! Đợi anh sau năm mươi tuổi, dự tính chính là phải có người chăm sóc anh đi. Những người phụ nữ xem trọng anh, tôi cá là đều vì tiền của anh! Anh ngoài tiền ra, còn có cái gì?” Nói xong Khâu Duyệt Đồng đứng dậy chuẩn bị đi.
Một chút đều không lưu luyến với Miêu Doanh Đông.
Miêu Doanh Đông đã bị làm cho tức giận chết rồi!
Xem ra cô là cực kỳ tuyệt tình rồi!
Cũng chẳng trách cô ngày nào cũng trang điểm, tranh điểm cho ai xem đây?
“ Cô cả ngày ra ngoài, trang điểm cho ai xem?” Miêu Doanh Đông đứng sau lưng Khâu Đông Duyệt lên giọng hỏi, “Không biết thân phận của mình là phụ nữ đã kết hôn rồi sao?” Miêu Doanh Đông ở đằng sau, tức giận..hỏi.
Khâu Đông Duyệt đã quay người đi rồi lại quay lại, dường như rát đắc ý quay một vòng, “ Ai nói phụ nữ đã kết hôn không nên trang điểm? Ai lại nói phụ nữ đã kết hôn nên tam tong tứ đức với chồng? Lại nói nữa, dáng vẻ của tôi,tuổi tác của tôi, tôi không nói, ai nhìn ra được tôi đã là phụ nữ có chồng? Ai biết tôi có ba đứa con? Lúc người khác mờ ám với với tôi, tôi cũng vui vẻ tiếp nhận!”
Nói xong, Khâu Đông Duyệt liền kéo cửa đi ra !
Lúc ra khỏi cửa còn nói một câu, “ Để Tam Nhi của anh chăm con cho anh, xem xem cô ấy vui vẻ không chớp mắt trông nom các con không?
“ Cô nói cái gì?” Miêu Doanh Đông lại tức hổn hển nói một câu.
Câu nói này anh thật chưa nghe thấy!
Khâu Đông Duyệt mới không nói lại.
Còn lại một mình Miêu Doanh Đông, ở bên trong văn phòng.
Tiếp đó, cô tiện tay nhấc một quyển ở trên bàn, “ bặp” vứt lên cánh cửa.
Âm thanh rất lớn.
Lại qua vài năm, chính là người khác chăm sóc anh rồi.
Thân thể của cô, người khác không nhìn ra là đã kết hôn.
Anh cũng chính là huy hoàng vài năm này!
Thật là----
Dự tính đã sớm nghĩ như vậy rồi đi, cho nên đang tự tìm đường lùi cho mình.
Trợ lý đi vào phòng, nhìn thấy Miêu Doanh Đông tức thành như vậy.
Anh chư từng nhìn thấy Miêu Doanh Đông tức giận thành như vậy, từ đầu đến cuối ---- Chưa từng.
Ethan trước nay là có chừng mực, tay nghề thành thạo, âm thanh nói chuyện rất ít thay đổi, trước nay đều là khi truyền đến mạng nhĩ của phụ nữ, mọi người đều biết là một người đàn ông cực kỳ gợi cảm.
Giống như ma quỷ theo đuổi phụ nữ.
“ Ai khiến cậu tức giận?” Trợ lý hỏi.
“ Còn có thể là ai? Miêu phu nhân?” Miêu Doanh Đông trả lời.
Anh cúi đầu nhìn ống tay áo sơ mi của mình, còn đang xắn ống tay áo.
Anh nghĩ mà xem, chắc là Miêu Doanh Đông chưa nhìn thấy, nếu cô nhìn thấy, anh mất mặt chính là mất to rồi.
“ Miêu phu nhân, không đến nỗi chứ. Tính cánh của cô ấy trước nay dịu dành, loại sự việc này, tuyệt đố không đến lỗi đi! Ethan”
Chính là nình Miêu Doanh Đông nhìn trằm trằm anh ấy, nhìn anh sởn tóc gáy.
Khâu Duyệt Đông đây là chuẩn bị làm gì?
Mấy ngày này phản ứng lớn như vây?
Đây là chuẩn bị vạch tội anh sao?
Chuẩn bị cho ly hôn sao?