“ Ba mươi triệu。Với gia cảnh của Lục Chí Khiêm cũng có thể xem như một tỷ phú,chỉ không bằng được những tỷ phú,nếu như anh ta đền ba mươi triệu,cô muốn anh ta đi ăn xin luôn hay sao ? Ông Khương rất nghiêm khắc nói với Khương Thục Đồng。” Ba biết con quen biết Cố Minh Thành,lần trước Lục chí Khiêm cũng nói với ba rồi,số tiền đó là Cố Minh Thành cho con mượn trước,nếu như anh ta đã chịu cho con mượn,giao tình giữa hai người chắc chắn rất tốt,đây là công ty của cấp dưới anh ta,chuyện cụ thể ra sao,anh ta chắc không biết,con đi trao đổi với anh ta đi。”
Khương Thục Đồng cắn răng,có lẽ ba nói đúng,hơn nữa,Lục Chí Khiêm suốt ngày hút thuốc,gì cũng không chịu nói,khiến Khương Thục Đồng không nhẫn tâm.
Từng có rất nhiều lần,cô ta suy nghĩ,trước khi kết hôn nếu không phải cùng Cố Minh Thành xảy ra chuyện đêm đó,cô ta và Lục Chí Khiêm cũng có thể trở thành một đôi vợ chồng ân ái,Lục chí Khiêm cũng không ra ngoài tìm phụ nữ khác,tuy rằng trước kết hôn xảy ra chuyện quan hệ bất chính với người đàn ông khác,nhưng Khương Thục Đồng cũng đâu phải cố ý,vả lại,trên đời này cũng không bán thuốc hối hận。
Cuối cùng cô ta cũng đi cầu xin Cố Minh thành,không phải ở công ty,mà là đến nơi cô ta từng đến đó là nhà của Cố Minh Thành。
Từ khi lần trước xảy ra chuyện gốm sứ,cô ta và Cố Minh Thành không có giao tiếp nào hết。
“ Cầu xin tôi sao ? ” Cố Minh Thành ngồi trên ghế sofa hút thuốc,đang quan sát Khương Thục Đồng người đang đứng trước mặt anh ta。
Khương Thục Đồng y như một học sinh đã phạm lỗi。
“ Ừm,đúng rồi,công ty của cấp dưới anh muốn kiện Lục Chí Khiêm,tôi xin hy vọng anh có thể bãi nại。” Khương Thục Đồng nắm chặt gốc áo,y như một học sinh đã phạm lỗi。
Rất rõ ràng,Cố Minh Thành vẫn chưa biết chuyện đó, “ Tôi gọi điện thoại hỏi cái。”
Anh ta ra ngoài ban công gọi điện thoại,một tay bỏ trong túi,đi qua đi lại trên ban công。
Rất lâu sau,anh ta mới trở vào,châm lại một điếu thuốc mới, “ Cô đợi lâu rồi,những công ty mà tôi thu mua,họ có tư cách pháp nhân độc lập của họ,có thể lấy danh nghĩa cá nhân đi khởi tố hoặc là bị khởi tố,trong chuyện này,tôi hoàn toàn không biết。Là Lục Chí Khiêm nhờ cô đến cầu xin tôi sao ? ”
“ Không phải,tôi đến đây anh ta không biết。” Khương Thục Đồng thề thốt phủ nhận cách nói của Cố Minh Thành。
Ánh mắt quan sát của anh ta sắt bén và sáng suốt,khiến Khương Thục Đồng muốn tìm một cái hang chui vào。
“Vì sao lại nhớ đến đây cầu xin tôi ? ” Tay của Cố Minh Thành búng tàn thuốc một cái,liền hỏi Khương Thục Đồng。
“ Vì cấp dưới của anh,tôi không quen người nào cả,tôi chỉ biết mình anh thôi。 ”
“ Sao cô lại biết tôi sẽ chịu giúp cô ? ”
“ Tôi không biết,chỉ muốn thử thôi。”
“ Lục Phu Nhân,cầu xin cũng nên có bộ dạng cầu xin chứ,nếu cô đã đến cầu xin tôi,tôi nghĩ chắc cô cũng đã chuẩn bị quả cân của cô rồi chứ ? ” Giọng nói của Cố Minh Thành hơi xa lạ,lạnh nhạt,giống như từ lần trên tiệc sinh nhật của ba chồng, Khương Thục Đồng và anh ta đã kết oán vậy,vì nhiều khi anh ta đến phòng làm việc,Khương Thục Đồng cảm giác được anh ta cũng không muốn để ý cô ta 。
“Anh muốn gì ? ” Khương Thục Đồng hỏi,trong lòng thực sự đã biết anh ta muốn gì,điều cô ta suy nghĩ là,nếu như anh ta muốn,cô ta có cho hay không ?
Tuy rằng loại chuyện này,hiểu quả của một lần và một trăm lần cũng như nhau,nhưng suy cho cùng lần đó là trước hôn nhân,hiện nay là sau hôn nhân,tính chất không giống nhau,bất kể trước hôn nhân cô ta hồ đồ như thế nào, hiện nay lại được xem là ngoại tình trong hôn nhân。
Rất lâu sau,Cố Minh Thành nói, “ Tôi muốn cô thề。”
Ả,không phải muốn lấy cô ta sao。
“ Lần sau không được nói dối với tôi。”
Câu nói này của Cố Minh Thành khiến Khương Thục Đồng cảm thấy kỳ lạ, hai người tuy rằng đã ngủ qua một đêm,nhưng ngoài chuyện đó,cũng không có thâm giao,nếu là người không có thâm giao,cũng không có lý do gì để nói dối, tuy nhiên lời thề này đối với Khương Thục Đồng mà nói,không xúc phạm đến lợi ích nào của Khương Thục Đồng,cho nên cô ta nhanh chống đồng ý,gật đầu như tiếng đánh trống vậy。
“ Quả nhiên là vợ chồng ân ái ? Ừm ? ” Cố Minh Thành lại hỏi。
Khương Thục Đồng không trả lời。
“Cô về đi,chuyện này tôi sẽ thông báo họ。”
Nghe qua cảm thấy dễ dàng,sau đó Khương Thục Đồng quay về。
Sáu giờ tối,Lục Chí Khiêm nhận được điện thoại,nói là đối phương đã bãi nại,anh ta ngơ ngơ ngác ngác,có chút không dám tin。
Sau đó ánh mắt anh ta chiếm lấy Khương Thục Đồng hỏi : “ Cô đi cầu xin anh ta sao ? ”
Khương Thục Đồng gật đầu,đúng là cô ta đi cầu xin Cố Minh Thành。
Chân mày của Lục Chí Khiêm từ từ nhăn lại,anh ta đẩy Khương Thục Đồng vào gốc tường, “ Tại sao cô lại đi cầu xin anh ta ? Tôi thà bồi thường ba mươi triệu,tôi cũng không muốn đi cầu xin anh ta ! Cô đối với anh ta đã sử dụng thủ đoạn gì ? Đã lên giường với anh ta rồi sao ?"
Khương Thục Đồng liền lắc đầu, “ Là ba,ba kêu tôi cứu anh,tôi không quen biết ai cả,chỉ có đi cầu xin anh ta thôi。”
“Anh ta dễ dàng đáp ứng cô vậy sao ? Cô thân là phụ nữ,có vốn gì nào ? Ngoại trừ thân thể của cô,cô còn vốn gì nữa ? ” Lục Chí Khiêm kêu gào, “ Cô muốn nương thân cho bao nhiêu người đàn ông hả ? Trước kết hôn đã không còn là con gái trong sạch,sau khi kết hôn lại đi ngoại tình ? ”