Mục lục
Truyện không tên số 18
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

2375

Giọng nói đó rất quen thuộc,Khương Thục Đồng nghe một tiếng liền nhận ra,là giọng nói của Từ Mậu Thận。

Khương Thục Đồng từng đến qua công ty của Từ Mậu Thận,nhưng mà cô ta không hề để ý tên công ty của anh ta。

“Có thể nhờ người nói chuyện lúc nãy nghe điện thoại được không。” Khương Thục Đồng nhanh chóng nói。

Có khi Khương Thục Đồng cảm thấy bản thân cũng biết nắm bắt cơ hội,giống như hiện nay vậy,cô ta không có lùi bước,mà là nắm bắt cơ hội này。

“Từ Tổng của chúng tôi?” Bên kia hỏi。

“Đúng。”

Tiếp đó Khương Thục Đồng đã bắt đầu nói điện thoại với Từ Mậu Thận,nói rằng cô ta muốn đại lý thương hiệu này,lại nói cô ta đã có được rất nhiều tâm đắc, cô ta rất gấp rút,sợ rằng Từ Mậu Thận không cho cô ta cơ hội này。

Từ Mậu Thận luôn nghiêm túc lắng nghe,sau đó nói,“Thục Đồng,nghe nói cô đã đi Thượng Hải。”

Nửa lời cũng không nhắc đến chuyện đại lý。

“Ừm。”

“Chuyện đại lý,chỉ cần cô có cửa hàng,bên của tôi,dễ nói chuyện。” Từ Mậu Thận đã ở bên đó hứa hẹn,Khương Thục Đồng biết được anh ta là Chủ tịch mà,anh ta quyết định được。

Dù cho đã đi qua nhiều lần công ty của Từ Mậu Thận,nhưng Khương Thục Đồng không biết công ty của anh ta làm về nghành nào。

Nhưng mà chuyện kiếm cửa hàng,đối với cô ta mà nói,thật tình là khó càng thêm khó, không tiền càng khó đi hơn。

Đã tìm rất lâu,Khương Thục Đồng cũng muốn từ bỏ,mỗi ngày ngoại trừ đi tìm cửa hàng,không thôi thì hỏi giá cả。

Hôm đó,Từ Mậu Thận đến công ty củ Cố Minh Thành,dù sao đi nữa,tin tức của Khương Thục Đồng,anh ta vẫn nên báo cho Cố Minh Thành biết。


“Thục Đồng hiện giờ đang ở Thượng Hải,mấy hôm trước đúng lúc cô ta gọi cho tôi,nói muốn đại lý cho thương hiệu quần áo của công ty tôi。” Từ Mậu Thận hờ hửng nói。

“Ừ。” Cố Minh Thành đang viết gì đó,đầu cũng không ngẩng lên,lạnh lùng nói。

Mạc đại sư từng nói với anh ta,Khương Thục Đồng cảm thấy hối hận,nói là cô ta đã phạm một sai lầm,lại đi lên giường với một người không nên lên giường,rõ ràng đã quan hệ với Cố Minh Thành,nhưng mà lại đi với một người không bao giờ nghĩ đến,cô ta biết được điều đó không tốt cho lắm,nhưng mà cô ta là một người phụ nữ không có nguyện tắc,có khi đuổi theo cô ta quá chặt,cô ta thì đi quan hệ với người khác,đi theo dòng suối chảy,cô ta không có chủ kiến,cũng có thể do từng kết hôn,đối với chuyện lên giường với người đàn ông khác hoàn toàn không để tâm,dù sao cô ta cũng không phải là con gái nữa,trong lòng cô ta buồn phiền,muốn nhờ Mạc đại sự có thể cho cô ta lời khuyên - -

“Tôi muốn cho cô ta thương hiệu đó。” Từ Mậu Thận nói。

“Tuỳ ý。” Cố Minh Thành đứng lên,mang hồ sơ để vào bên trong kệ hộ sơ。

Khương Thục Đồng muốn giữ lại ba trăm ngàn trên tay đó,chuẩn bị để đóng tiền nhà,nhưng mà cô ta rất nhanh đã phát hiện,ba trăm ngàn đó rõ ràng là không đủ để chi trả,địa điểm tốt tí,giá cả lại cao,không gian lớn hơn,một tháng tiền thuê nhà đã là mấy trăm ngàn,hơn nữa chi trả theo năm。

Đúng lúc đó Lục Chí Khiêm đến tìm Khương Thục Đồng,nói muốn nhờ cô ta mượn tiền,hiện giờ trên người anh ta không còn đồng bạc nào cả。

“Thục Đồng,nếu như cô chịu cho tôi mượn tiền,công trình lần này của tôi không cần tiền,cô không phải mướn cửa hàng sao,tiền công trình lần này của tôi đã hơn mấy triệu,ông chủ này cũng có nhà để cho thuê,rất thích hợp loại cửa hàng mà cô nói,tôi muốn dùng tiền công trình đó để thay thế một năm tiền nhà,thuê hết cả toà nhà của ông ta,nếu như vậy,một năm cô cũng không cần đóng tiền thuê nhà,sao lại không đồng ý chứ?” Khi Lục Chí Khiêm nói những lời này,là đang ở phòng làm việc của Khương Thục Đồng,vì đang hứng phấn,cho nên hai mắt đã phát sáng。

Khương Thục Đồng từng nói với Lục Chí Khiêm cô ta có ba trăm ngàn tiền tiết kiệm。

“Những chuyện lỗ vốn như thế này sao anh chịu làm chứ?” Khương Thục Đồng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lục Chí Khiêm。

Mí mắt của Lục Chí Khiêm rũ xuống,“Một là,người thân phận như tôi,không dễ mượn được tiền,nhân công gì đó cũng cần đến tiền,tôi nhận được dự án này cũng không dễ dàng,tôi chỉ cần có việc làm,dù cho lần này không khiếm được đồng nào,nhưng chắc chắn mọi người sẽ truyền miệng với nhau,sau này nhiều người sẽ tìm đến tôi,không sợ không kiếm được tiền。”


Khương Thục Đồng cảm thấy cách làm của Lục Chí Khiêm rất chính xác,anh ta không hổ danh là người để kinh doanh,muốn từ chỗ Khương Thục Đồng nhận đường thùng vàng đầu tiên。

Hơn nữa, điều kiện của anh ta,khương Thục Đồng cũng có chút lay động。

Vì phải khảo sát địa điểm của Khương Thục Đồng,cho nên,người đại lý hợp đồng là Từ Mậu Thận anh ta cần đến Thượng Hải để ký hợp đồng với Khương Thục Đồng。

Khi nhìn thấy cửa hàng có hướng tốt,vị trí tốt,Từ Mậu Thận cũng cảm thấy không thể nào làm được,điều này hoàn toàn giống như người giàu đang chơi đùa vậy,vì theo sự hiểu biết mà Từ Mậu Thận đối với Khương Thục Đồng,cô ta không có tiền,có một người ba cũng được xem là người giàu có,nhưng ông ta tuyệt đối không thể cho tiền Khương Thục Đồng。

Anh ta lại cảm thấy kỳ lạ,không nhịn được hỏi Khương Thục Đồng。

Khương Thục Đồng không muốn nói ra giao dịch giữa cô ta và Lục Chí Khiêm cho Từ Mậu Thận biết,không cho anh ta biết được đại lý của bản thân lại không có tiền,sẽ giảm bớt đi lòng tín nhiệm của cô ta,cô ta đã thay đổi chủ đề,“Tôi rất giàu có đó。”

“Có liên quan đến Lục Chí Khiêm sao?” Từ Mậu Thận cũng nghe nói Lục Chí Khiêm đã được ra ngoài。

Khương Thục Đông “Ừ” Một tiếng。

Cứ như vậy hợp đồng đã ký xong,nhân viên bán hàng do bên tổng công ty của Từ Mậu Thận cử đến,còn về tiền lương,Khương Thục Đồng vẫn còn chút ít tiền tiết kiệm,cũng có thể ứng phó được,cô ta hy vọng sớm có lợi nhuận。

Xem ra cửa hàng cũng được đấy。

Từ Mậu Thận từ Thượng Hải về,trong lòng mang theo chút nghi vấn,nên đã nói với Cố Minh Thành,dù sao anh ta và Cố Minh Thành cũng là bạn bè tốt,anh ta không đoán ra được Khương Thục Đồng từ đâu biến ra được nhiều tiền như vậy chứ。

“Anh cho cô ta sao?” Từ Mậu Thận hỏi Cố Minh Thành。

“Tiền tôi cho cô ta,chắc sớm đã tiêu hết rồi。” Cố Minh Thành đang chơi bi da,một triệu hai trăm ngàn,lại thêm cái động không đáy như mẹ của Lục Chí Khiêm,còn dư được bao nhiêu,có thể tính ra mà。

Từ khi Khương Thục Đồng rời đi,anh ta vô cùng nhàn nhã,anh ta biết được cô ta đã đi Thượng Hải,cô ta muốn đại lý trang phục,anh ta cũng biết。

“Vậy thì kỳ lạ quá -- ” Từ Mậu Thận không hiểu nguyên do。


Trong lòng Cố Minh Thành lại khẳng định,nhất định do cô ta lại ở chung với Lục Chí Khiêm,nếu không một phụ nữ như cô ta,không thể nào biến ra nhiều tiền như vậy。

Phụ nữ đột nhiên trổi lên,một là có người cha giàu có,hai là phía sau có người đàn ông。

Nhưng người đàn ông đó là ai,dù sao không phải là anh ta Cố Minh Thành –

Cố Minh Thành lạnh hanh một tiếng,lứng đứng thẳng lên,rất lạnh lùng,người thường không thể tiếp cận anh ta,tiếp tục chơi bi da。

Sau khi tan sở,xe của anh ta không tự giác lại lái đến nơi ở Khương Thục Đồng từng ở qua。

Căn nhà đó anh ta đã mua lại,chìa khoá cũng trong tay anh ta。

Không phải không nghĩ qua muốn tốt lại với Khương Thục Đồng,cô ta đã gửi bài viết giúp anh ta thanh minh,mang toàn bộ lỗi lầm đều đẩy lên trên người bản thân,hơn nữa anh ta cũng có thể chịu được cô ta trước kết hôn đã mất đi sự trong sạch,nhưng mà khi lên giường với anh ta,đồng thời cô ta cũng không giữ quy tắc đi tiếp nạp người đàn ông khác,anh ta cảm thấy -- Dơ bẩn。

Cuối cùng anh ta cũng không xuống xe,lái xe rời đi。

Nữa tháng sau, Cố Minh Thanh đến Thượng Hải hợp,Chủ tịch mà,luôn luôn đi công tác,nhưng mà lần này,anh ta đi chung với Mạc đại sư,vì liên quan đến nhiều chi tiết thiết kế,anh ta là Chủ tịch,những điều chủ ý đều là chuyện lớn,những chi tiết nhỏ cũng phải cần đến người trong nghề như Mạc đại sư,hội nghị được tổ chức tại khách sạn Tân Thế Giới Lệ Sanh。

Hội nghị lần này tổ chức trong ba ngày,đầu óc của Cố Minh Thành không thể không tập trung được。

Trải qua học tập và không ngừng rèn luyện trong tháng này,cửa hàng của Khương Thục Đồng đã từ từ có quy mô,vì không cần phí đại lý,thể do chuyện kiếm lại tiền vốn,hơn nữa,cũng không có vấn đề về tiền thuê nhà,Khương Thục Đồng cảm thấy,cô ta đúng là một con sói trắng tay,tháng đầu tiên đã lời hơn gần một trăm ngàn,nhưng mà,cô ta vẫn còn đang đi làm,thiết kế là nghề hộ mệnh của cô ta,cái này không thể mất được。

Vì phải chạy hai bên lâu dài,cho nên đã gầy đi không ít,càng ngày càng biểu hiện rõ người nhẹ thân thể ớm yếu。

Hôm nay,phu nhân của chủ tịch “Minh Thị” hẹn gặp Khương Thục Đồng,muốn giúp chồng bà ta đặt may mất bộ quần áo。


Phu nhân đó họ Đông,vốn dĩ cũng không cảm thấy thương hiệu Amon này có gì đặc biệt,khi cuối tuần tình cờ đi dạo trong cửa hàng,đúng lúc đó Khương Thục Đồng đang trong cửa hàng。

Hai người đã trò chuyện rất lâu,Khương Thục Đồng nói lúc đầu cô ta cũng không chú ý đến thương hiệu này,nhưng mà cuối cùng lại bị sự đơn giản mà xa hoa còn có khí chất đó thu hút lại,cô ta nghĩ rằng,đàn ông thì nên có loại khí chất hướng nội không phô trương。

Có thể do có tâm đắc nên nói như vậy,Khương Thục Đồng tự cảm giác được tài ăn nói của bản thân chỉ bình thương thôi,nhưng mà phu nhân Đông lại bị thu hút bởi Amon,bà bà cũng là người biết xem hàng,biết xem tốt xấu,có thể nhận ra chất liệu không thua kém các thương hiệu nước ngoài。

Cho nên,hôm nay hẹn Khương Thục Đồng là muốn đặt may mấy bộ quần áo cho chồng bà ta,kiểu dáng,chất liệu vải,bà ta tự chọn lựa。

Khương Thục Đồng đã hỏi qua Từ Mậu Thận,có thể đặt may,cô ta gần đây liên hệ nhiều hơn với Từ Mậu Thận。

Vì trò chuyện với phu nhân Đông cảm thấy vui,nước cũng uống nhiều hơn,cho nên,cô ta đã đi nhà vệ sinh。

Đang đúng lúc Khương Thục Đồng rửa tay xong,khi cô ta đang vung tay từ nhà vệ sinh bước ra,dưới chận có một vũng nước,cô ta không nhìn thấy,xém tí đã trượt ngã。

Sắc mặt cô ta sợ hại,dưới gấp rút,liền nắm chặt tay của người bên cạnh。

Kinh hãi chưa ổn định thì nói “Cám ơn” với người đó。

Khương Thục Đồng chưa từng cố ý giấu Cố Minh Thành nơi đi của cô ta,cô ta nghĩ rằng hai người đã chia tay rồi,hơn nữa,khi nói với anh ta,khẩu khí của anh ta vô cùng lạnh nhạt và hờ hửng,cho nên,sau này có thể chắc là không quan tâm với nhau nữa。

Nhưng mà khi nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Cố Minh Thành,cô ta vẫn cảm thấy xấu hổ,bắp tay đã dùng sức đè lên bắp tay nhỏ của Cố Minh Thành,ngây người nhìn anh ta。

“Còn không chuẩn bị buông tay ra sau?” Cố Minh Thành ngẩng đầu lên nhìn Khương Thục Đồng,mang theo chút chê bai。

Trong lòng Khương Thục Đồng có chút lạnh,đã qua đi mấy tháng rồi,anh ta đối vợi bản thân như không quen biết cũng thôi đi,nhưng vì sao lại chê bai chứ?

Khương Thục Đồng y như chạm điện vậy rút lại đôi tay của bản thân,sau đó nhìn người đó,bước đi。

Những bước chân một chút cũng không chậm chạp。


Khương Thục Đồng đứng ngay đó,trong lòng quả nhiên có một chút tự bi。

Cô ta quay về chỗ ngồi,tiếp tục bàn với Đông phu nhân về việc may quần áo。

Phu nhân đối với những chi tiết nhỏ đặc biệt nghiêm khắc,đã cẩn thận nói với Khương Thục Đồng yêu cầu của mình,nhìn thấy Khương Thục Đồng có chút không tập trung,bà ta hỏi,“Khương tiểu thư,đang nghĩ gì vậy?”

“Không-- Không có gì。” Biết được bản thân không tập trung,là không tôn trọng khách hàng,sau đó Khương Thục Đồng tập trung trở lại toàn bộ tinh thần。

Khi bước ra cửa,cô ta và phu nhân Đông trò chuyện rất vui vẽ,vừa đi vừa nói,bên kia khách sạn,Cố Minh Thành và Mạc đai sư đúng lúc cũng đang bước ra cửa。

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK