Thời gian thực tập của Kiều Duyệt Nhiên ở Venezuela là một tháng rưỡi, có thể lúc về nước vừa kịp tết, mặc dù người Mỹ không đón tết nhưng người Trung Quốc thì vẫn rất xem trọng điều này.
Trong tháng này, Kiều Duyệt Nhiên gần như là dùng mạng dùng toàn bộ sức lực, vào nửa đêm cô vẫn ở văn phòng tăng ca, nghiên cứu.
Vị Diệp tổng này rất thích đến phòng điều hành, phòng điều hành và phòng hóa nghiệm đá nguyên chất gần nhau, anh ta thường đến nhìn bóng lưng của Kiều Duyệt Nhiên.
Bây giờ người cố gắng như vậy thực sự không còn nhiều nữa.
Nhưng mà Diệp tổng không nói cái gì.
......
Minh gia.
Tống Dương đi tới phòng của Minh Nguyên.
Vừa nãy lão thái thái vừa đến phòng của Minh Nguyên quậy một trận, nói vừa nãy bà vào phòng của Minh Nguyên xém chút nữa là trượt té, nói là Minh Nguyên cố tình hại bà, bà phải gọi điện thoại cho ba của anh.
Minh Nguyên qua loa đi qua giả vờ ngốc nghếch, qua loa thì cũng cần có đầu óc.
Anh đối diện với lão thái thái nói một câu. “Bà nội, hại người thì cần phải có đầu óc, loại đầu óc như con, ít nhất phải thông minh tới trình độ của bà thì mới có gan giết người, hơn nữa, bà chết ở trong phòng con, con cũng chẳng vui vẻ gì!”
Lão thái thái phát hiện, đầu óc của Minh Nguyên mặc dù không tỉnh táo nhưng người si ngốc nhưng lời nói ra có thể một câu trúng đích, nếu như không phải bà nhìn dáng vẻ ngốc nghếch này của anh mười mấy năm thì bà thực sự nghi ngờ bản thân có phải là kẻ ngốc thực sự hay không.
Tống Dương đi vào rồi.
Tống Dương vừa đi vào, Minh Nguyên liền bắt đầu vỗ tay, “Đặc sắc, đúng là đặc sắc, tôi lại không nghĩ ra, thấy Tống lại nhìn trúng em gái của tôi! Đến AAK hóa ra là vì mục đích này – thăm dò tình địch!”
“Cậu biết rồi?”
“Nếu không thì sao? Từ lúc nào mà cậu nhìn trúng em gái tôi?” Minh Nguyên lại hỏi.
“Không nói ra được! Đại khái là lúc còn ở trường.” Tống Dương thật lòng nói ra.
Minh Nguyên chơi game rất cứng, hình như nghĩ tới chuyện gì đó rất buồn, “Em gái tôi có xinh đẹp không?” “Không phải cậu đã nhìn thấy ảnh em gái cậu sao?”
“Chỉ là nhìn qua hình, nhưng mà khí chất con người, những thứ bên trong không nhìn thấy được, hơn nữa, trên ảnh cũng chỉ là một góc mặt!” ánh mắt của Minh Nguyên lộ ra vẻ mặt như bình thường, em gái ruột của anh, anh vẫn chưa được gặp.
“Rất xinh đẹp! Tướng mạo dịu dàng rất thu hút đàn ông.”
“Vậy chắc là.... rất giống mẹ tôi chứ?” Minh Nguyên nhìn ngoài cửa sổ nói.
Đều nói anh ở sau lưng làm điều ác, đều nói anh khống chế tất cả, nhưng nếu như có sự lựa chọn khác, anh vẫn muốn làm một đứa trẻ bình thường trong một gia đình bình thường, không muốn làm người trong gia đình giàu có nhưng suốt ngày đấu đá lẫn nhau.
Anh muốn cùng em gái anh tương thân tương ái sống dựa vào nhau từ nhỏ chứ không phải như bây giờ, chỉ có thể nhìn em gái của cô từ xa....
Từ lúc chào đời vẫn chưa được gặp cô.
Hiện tại điều mà anh có thể làm chính là ..... bảo vệ em gái của mình một cách chu toàn.
Mấy ngày hôm nay anh vẫn đang tiến hành đi theo phương hướng điều hành, đại lý, không chế cổ phiếu.
Quý Hồng nhịn được cơn ngứa ở trong lòng đã đầu tư năm trăm triệu rồi.
“Được rồi, lại nhờ anh lật một con thuyền nhỏ lần nữa! Truyền ra tin tức, nói CEO công ty game là một tên ngốc, một tên đại ngốc! Ngốc mười năm rồi!” Minh Nguyên nói với Tống Dương.
Tống Dương giật mình hỏi, “Lần này, có phải cậu ngốc không vậy?”
“Không ngốc! Nghĩ rằng trải qua lần này, cổ phiếu sẽ giảm đáng kể!”
“Nhưng cậu cũng phải biết rằng, người mua cổ phiếu công ty chúng ta không chỉ là nhà họ Khâu, còn có rất nhiều người chơi cổ phiếu bình thường, nếu như giảm mạnh, bọn họ làm sao có thể tin tưởng chúng ta? Suy nghĩ kĩ là trải qua lần này, hồi phục lại rất khó!” Tống Dương khuyên.
“Tôi không điên! Tiền của Quý Hồng đều là tiền của Khâu Minh Hạc, năm trăm triệu, một khi phải đền thì Khâu Minh Hạc sẽ biết chuyện bà ta mua cổ phiếu, mua cổ phiếu của công ty game, từ trước đến nay Khâu Minh Hạc vẫn không tán thành! Hơn nữa, tố chất của kĩ nữ kia rất thấp, bà ta chịu không nổi tiền thâm hụt vốn, ngày thứ hai sẽ lộ tẩy thôi! Cứ làm theo lời tôi nói. Những người khác đều có thể chống đỡ được vài ngày, bà ta thì ngày đầu tiên đã không chống đỡ được rồi.” Minh Nguyên nói.
“Được rồi!” Tống Dương vừa bước ra ngoài, bước được vài bước đột nhiên quay lại nói, “Tôi và Miêu Doanh Đông, anh xem trọng ai hơn?”
“Anh đối xử tốt với em gái tôi, tôi xem trọng người đó!”
Tống Dương không nói gì cả, đi rồi!
Ngày thứ hai, tin tức chủ đầu tư chính thức của công ty game là một tên ngốc bùng nổ trên các phương tiện truyền thông, mà gia tộc của tên ngốc đó đang có nội chiến, trước mắt nhìn thấy số tiền trong tay tên ngốc hoàn toàn sụp đổ.
Loại tin tức này vô cùng ảnh hưởng lòng tin của các người chơi cổ phiếu, chỉ trong ngày hôm nay, cổ phiếu của công ty game đã rơi xuống điểm đóng băng, tỉ lệ nghịch với tỉ lệ tăng trước đó.
Tiền của Quý Hồng cũng ở trong đó, toàn bộ đều phải đền bù.
Năm trăm triệu đó.
Mười triệu bà đã để trong mắt rồi, đây là năm trăm triệu, càng muốn mạng của bà.
Quý Hồng đã tồn tại ý nghĩ nhảy lầu rồi, vốn ban đầu bà muốn kiếm lại toàn bộ năm trăm triệu, sau đó tranh công với Khâu Minh Hạc.
Lần này tiêu rồi.
Quả nhiên tố chất tâm lí của Quý Hồng quá kém, năm trăm triệu đó, đã phải lỗ đến không còn dư lại chút gì rồi, bà làm sao ăn nói với Khâu Minh Hạc đây?