Mục lục
Truyện không tên số 18
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

23366

Trên người của Chú Nam có mùi rượu, mang theo mùi vị của sự gợi cảm.

Động tác của anh ta chậm chạp mà nho nhã, mang theo sự tương tự lâu dài và sự chiều chuộng đối với Cố Tam Nhi.

“Nhớ chồng rồi sao?” Nam Lịch Viễn vén mái tóc của cô ta vào sau tai, tay đặt trên mặt của Cố Tam Nhi.

“Ừa.” Cố Tam Nhi gật đầu.

“Ra ngoài lâu như vậy rồi, vẫn chưa quên được anh sao?” Nam Lịch Viễn luôn nói chuyện với Cố Tam Nhi, trong đôi mắt dường như toàn là tình nghĩa của sự say li bì và dục vọng tình yêu, anh ta rõ ràng không thèm để ý đến Hề Dao, anh ta nhẹ nhàng hôn trên tai của Cố Tam Nhi, “Làm ở đây, có để ý không?”

“Cái gì?” Cố Tam Nhi không hiểu.

Nam Lịch Viễn nói một chữ bên tai của Cố Tam Nhi.

“Không để ý!”

Tuy là Cố Tam Nhi đỏ mặt tiá tái, nơi đây là khách sạn đó, nhưng cô ta biết Hề Dao đang đứng phía sau nhìn, cô ta cũng biết Nam Lịch Viễn cố tình làm cho cô ta xem.

Nam Lịch Viễn chia ra đôi chân của Cô ta, kéo ra quần lót của cô ta.

Vỏn vẹn trong giây lát, tiếng nước, giọng điệu hút hôn của Cô gái nhỏ như Cố Tam Nhi đã vang lên trong cả căn phòng.

Hề Dao nhìn đến trố mắt đẳng đờ, đố kỵ, trái tim vỡ tan.

Không sai, Nam Lịch Viễn đã cho cô ta tiền, yếu cầu cô ta đừng tìm anh ta nữa, nhưng đôi chân trên người của cô ta, cô ta muốn như thế nào cũng được, anh ta không cho đến, cô ta cứ phải đến.

Hề Dao không hề biết chuyện hiện nay Cố Tam Nhi phải đến Mỹ tham gia buổi tập huấn ngắn hạn, cứ tưởng là sinh nhật của Nam Lịch Viễn, hai người chắc chắn sẽ cùng nhau trải qua, mỗi năm trong những giây phút này, sinh nhật của Nam Lịch Viễn, đều là tổ chức tại khách sạn lớn tại Giang Thành cùng bạn bè qua sinh nhật, mỗi năm, cô ta cũng sẽ rất thấp kém mà đến đây, giao tặng phần qùa sinh nhật của bản thân, thì quay về.

Phần quà có tháo ra hay không, Hề Dao không hề biết, bởi vì mỗi lần Nam Lịch Viễn sẽ khinh thường híp lại đôi mắt, ngẩng cao đầu lên tiếp tục nói chuyện với người khác.

Mục đích của Hề Dao vô cùng đơn giản : Cả đời này, dù cho không thể trở thành bà Nam, làm tình nhân hay là vợ nhỏ của Nam Lịch Viễn, cô ta cũng không để ý.

Chỉ cần Nam Lịch Viễn ở bên cạnh cô ta là được rồi.

Hiện nay gây thêm phiền phức cho vợ của anh ta, cũng không tệ.

Mỗi năm dù cho thái độ của anh ta đối với mình không tốt, nhưng cũng không tệ hại như vậy, trước mặt của cô ta, làm tình cùng bà Nam chính hiệu.

Hề Dao không nhìn được nữa, thì quay lưng đi.

Sau người truyền lại một câu nói của Nam Lịch Viễn, “Đóng cửa lại!”

Bước xuống lầu, có người phụ nữ theo ngay phía sau, “Bộp” Thì tát cho Hề Dao một bàn tay.

Hề Dao bị tát đến sưng đỏ lên, hỏi người phụ nữ đó là ai?

“Tôi là người do bà Cố cử đến để theo dõi cô đó, bà Cố nhờ tôi canh chừng cô hai mươi bốn trên hai mươi bốn, nếu như cô dám có chủ ý với Nam tổng, nhờ tôi mỗi giờ báo cáo với bà ta!” Người phụ nữ đó nói.

“Ha, con gái thì làm tình trên lầu với người đàn ông của cô ta, người mẹ thì ở dưới lầu tát người khác một bạn tay. Đúng thật là một gia đình đó!” Nói xong, Hề Dao quay lưng đi.

Bởi vì Khương Thục Đồng cứ tưởng Cố Tam Nhi đi Mỹ rồi, hành tung của Nam Lịch Viễn, bà ta đương nhiên phải nắm cho rõ.

Theo dõi Nam Lịch Viễn, anh ta nhất định sẽ phát hiện, hơn nữa, sẽ nảy sinh lòng phản cảm, cho nên, Khương Thục Đồng thì theo dõi Hề Dao, bảo đảm cô ta không thể tiếp cận Nam Lịch Viễn.

Có thể nói, Khương Thục Đồng làm như vậy, đúng thật là vì Cố Tam Nhi lao tâm lao lực đó.

Nếu như Cố Tam Nhi đã lên giường cùng Nam Lịch Viễn, hơn nữa hiện nay Tam Nhi đã ra nước ngoài, vậy điều bà ta có thể làm, không cho Nam Lịch Viễn tiêm nhiễm đến người phụ nữ khác.

Người phụ nữ theo dõi Hề Dao đã gọi điện thoại cho Khương Thục Đồng, đã nói phản ứng của Hề Dao, Khương Thục Đồng nhăn mày, “Tam Nhi về nước rồi sao?”

Ở khách sạn Giang Thành làm tình với Nam Lịch Viễn!

Ha, đứa con gái này!

Trước đây không phải không đụng đến những người đàn ông sao?

Nhất định là sinh nhật của Nam Lịch Viễn, cô ta lén lén chạy về đây, Khương Thục Đồng thì không biết được, tập huấn nghiêm khắc như vậy, cô ta làm sao chạy về chứ?

Cố Tam Nhi và Nam Lịch Viễn hai người ở trên lầu, đã quyến luyến rất lâu, Cố Tam Nhi nói đêm nay cô ta phải quay về Mỹ rồi, bên đó điều tra vô cùng chặt chẽ.


“Vậy cũng phải qua hết đêm nay mới đi, tối lắm rồi, anh không yên tâm, hơn nữa, em không có quần lót cũng không đi được!” Cố Tam Nhi vẫn giữ lại tư thế ban đầu, ngồi trên người của Nam Lịch Viễn, trái tim đập rất nhanh.

“Anh vô sỉ đó!” Cố Tam Nhi nói với Nam Lịch Viễn một câu.

“Về nhà ở một đêm, không nở để em đi.” Nam Lịch Viễn hôn trên mặt của Cố Tam Nhi.

Cố Tam Nhi cảm thấy nhanh như vậy thì đi rồi, còn có chút cảm giác không đủ, chỉ mặc lại chiếc váy ngắn, bên trong không mặc gì cả, thì bước lên xe của Nam Lịch Viễn.

Vừa về đến nhà, Nam Lịch Viễn đã đè Cố Tam Nhi trên cánh cửa.

Là thực sự rất nhớ cô ta.

Chuyện Cố Tam Nhi trốn học, Khương Thục Đồng rất thấp thỏm, không cần hỏi, hiện nay chắc chắn đang ở chung với Nam Lịch Viễn, không thể nào sinh nhật của Nam Lịch Viễn, cô ta còn quay về ký túc xá.

Chi phí của buổi tập huấn này là trăm mấy ngàn đó, hơn nữa, giáo trình vô cùng quan trọng, Khương Thục Đồng sợ là Cố Tam Nhi sẽ bị người ta rạch tên đi, cho nên, cô ta đã uyển chuyển gọi điện thoại cho Edward, muốn hỏi về tình hình học tập của Cố Tam Nhi.

“Bà là mẹ của học sinh Cố đúng không? Tôi đang muốn tìm bà đó.”

Trong lòng Khương Thục Đồng thấy kỳ lạ, có thể là chuyện Tam Nhi trốn học đã bị thầy phát hiện rồi, đang muốn tìm bà ta sao?

“Đúng! Là tôi, tôi muốn hỏi tình hình học tập của Cố Niệm Đồng thế nào thôi.” Khẩu khí của Khương Thục Đồng tương đối cũng khách sáo, dù sao Edward trong giới trang sức cũng có thân phận và địa vị.

“Nếu như bà có thời gian, tôi hy vọng bà có thể đến New York một chuyến.” Edward nói.

Khương Thục Đồng giật hết cả mình, nhanh chóng gọi Cố Minh Thành qua đây, con gái của mình trốn học, đã đến bước phải mời phụ huynh rồi sao?

Chuyện Cố Niệm Đồng trốn học, Cố Minh Thành vẫn chưa biết, Khương Thục Đồng chuẩn bị lát nữa sẽ nói cho anh ta biết.

“Giáo sư Edward, có thể nói tôi nghe trước chuyện là như thế nào?”

“Cố Niệm Đồng là nhân tài thiết kế trong vạn người chọn một người đó, từ nhỏ đối với trang sức tương đối nhạy cảm, thêm vào đó có năng khiếu thiết kế, lần này tôi mở buổi tập huấn này, cũng hy vọng tìm một học sinh cuối cùng để trở thành đệ tử của tôi. Nghe nói Cố Niêm Đồng ở trường học Giang Thành, cô ta có thể chuyển đến trường học mà tôi đang làm việc, làm trợ thủ của tôi, ngoài ra, bốn năm sau, tốt nghiệp với thân phận nghiên cứu sinh!” Edward nói.

Khương thục Đồng sửng sờ, gần đây tâm trí của cô ta toàn đặt trên chuyện yêu đương của Cố Niệm Đồng, chưa từng nghĩ qua con gái mình lại tài giỏi như vậy.


“Ông đợi tí, tôi sẽ thương lượng với cha của cô ta, lát nữa tôi sẽ trả lời cho ông!”

Cúp máy điện thoại, Khương Thục Đồng vẫn là bộ dạng trố mắt đẳng đờ, sau đó mang nguyên vẹn chuyện Cố Tam Nhi trốn học, điều kiện của giáo sư Edward toàn bộ nói cho Cố Minh Thành biết.

“Đi Mỹ, lại đi bốn năm, anh có hối hận sớm như vậy đã quyết định chuyện hôn nhân của Tam Nhi không?” Khương Thục Đồng hỏi Cố Minh Thành.

Cố Minh Thành nói một câu, “Quả Nhiên là con gái của Cố Minh Thành tôi. Hổ phụ sinh hổ nữ. Con gái có lòng chân thành như cha, sớm quyết định hôn nhân cũng không sao.”

Khương Thục Đồng trợn mắt nhìn anh ta, “Anh đang khen ngợi Tam Nhi hay sao, hay là đang khen ngợi bản thân anh đó? Em không nghi ngờ Tam Nhi, em chỉ lo tương lai sau này của hai người không xứng đôi, thế giới của Tam Nhi chỉ mới bắt đầu thôi!”

Khương Thục Đồng đã đặt vé máy bay cùng Cố Minh Thành đi mỹ.

Sáng sớm Cố Tam Nhi thức dậy, Nam Lịch Viễn đã đưa cô ta đến sân bay.

Khi Cố Tam Nhi đến trường học, Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng đã ở trong trường học rồi.

Khương Thục Đồng đối với chuyện cô ta trốn học, giả vờ như không biết chuyện.

Cố Tam Nhi cũng hàm hồ nói, nói là đêm qua cùng bạn học đã đi một chuyến dã ngoại.

Cũng may không có người vướng mắc trên chuyện này.

Quyết định của Khương Thục Đồng là: Cho Cố Tam Nhi đến Mỹ.

Quyết định của Cố Minh Thành là: Cho Tam Nhi thương lượng với Nam Lịch Viễn.

Dù sao Cố Minh Thành vẫn cảm thấy, đây là khảo nghiệm đối với hai người, anh ta muốn xem Nam Lịch Viễn có phản ứng như thế nào.

Dù sao hiện nay Cố Tam Nhi có điền đơn gì đó, người liên lạc cũng là điền tên chồng: Nam Lịch Viễn.

Anh ta và Khương Thục Đồng đã bị lui về phía sau.

Trong lòng Cố Tam Nhi thấy khó xử, không muốn đến học, nhưng mà theo Edward học thiết kế, là nguyện vọng xưa nay của cô ta.

Sau hai ngày Cố Tam Nhi rời đi, Nam Lịch Viễn cũng đến nước Mỹ, lấy thân phận người trong nhà đến đó.


Nam Lịch Viễn luôn biết được, Cố Tam Nhi không thuộc về Giang Thành, có thể trong tương lai cũng không thuộc về anh ta.

Là con gái của Cố Minh Thành, sự ưu tú của cô ta, Nam Lịch Viễn sớm đã biết được.

Cố Tam Nhi và Nam Lịch Viễn hai người đứng trên thảm cỏ trong trường thiết kế Parsons, Nam Lịch Viễn đã đồng ý yêu cầu đến Mỹ của Cố Tam Nhi, chim ưng hùng mạnh thì phải bay xa, không thể vì lợi ích cá nhân của anh ta, mà làm lỡ Tam Nhi.

Cố Tam Nhi rất muốn khóc.

“Nếu như em đến Mỹ, thì thời gian dài sẽ không gặp được anh rồi, chú Nam ơi!” Cô ta nói.

Tay của Nam Lịch Viễn sờ trên mặt của Cố Tam Nhi, “Anh sẽ đến Mỹ.”

“Nhưng sự nghiệp của anh đều ở Giang Thành, không thể thời gian dài ở lại Mỹ được.”

Nam Lịch Viễn cười nói, “Bốn năm thôi mà, cũng kết hôn rồi, sợ gì chứ?”

Cố Tam Nhi liền ập vào trong lòng của Nam Lịch Viễn, khóc oà lên, sớm biết được sẽ không tham gia buổi tập huấn này rồi.

“Đừng khóc nữa, sau này mỗi tháng anh sẽ đến Mỹ hai lần, tiền mỗi tháng cho em sẽ tăng lên thành trăm ngàn.” Nam Lịch Viễn nói.

Hiện nay Nam Lịch Viễn mới thực sự bắt đầu cảm thấy có nguy cơ.

Anh ta muốn cho Cố Tam Nhi rất nhiều rất nhiều tiền, chỉ có rất nhiều tiền, cô ta trong cuộc sống nhộn nhịp tại Mỹ, mới nhớ đến anh ta.

Không phải không tin tưởng, chỉ sợ tương lai sau này sẽ có sự thay đổi.

Edward nói, nếu như quyết định đến học, thì phải tranh thủ thời gian làm thủ tục, tháng chín sẽ mở lớp.

Thời gian còn lại của buổi tập huấn, Nam Lịch Viễn không có về nước, luôn bên Mỹ cùng với Cố Tam Nhi.

Thì ra xa cách của anh ta và Cố Tam Nhi không phải tạm thời, mà là lâu dài, có thể sẽ là vĩnh viễn.

Hiện nay anh ta phải nắm bắt lại thời gian bên nhau cùng Tam Nhi.

Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng đã về nước, Cố Tam Nhi tập huấn không thể ra ngoài, có khi có thời gian, hai người sẽ cùng nhau ăn cơm, cùng nhau dạo phố, giống như các cặp tình nhân vậy, hôn nhau trên phố.

Đang trên đường phố nhộn nhịp của nước ngoài, không ai sẽ chú ý đến họ, chỉ cảm thấy họ là một đôi nam thanh nữ tú rất xứng đôi mà thôi.


Tháng tám, Ken phải kết hôn.

Cố Tam Nhi đã quay về sớm hơn, thủ tục thôi học, Nam Lịch Viễn đã giúp cô ta hoàn thành, hai người không việc gì làm thì sẽ ở lại căn hộ của Nam Lịch Viễn, bỏ mạng làm tình.

Cố Tam Nhi thường hay ôm lại Nam Lịch Viễn thì khóc lên, nói không muốn đi học nữa.

Nam Lịch Viễn an ủi cô ta, “Em mới hai mươi tuổi, cuộc đời chỉ mới bắt đầu mà thôi!”

Thật ra còn có một câu nói, ở trong lòng của Nam Lịch Viễn không có nói ra: Hai mươi tuổi, con đường tình yêu chỉ mới bắt đầu thôi.

Nam Lịch Viễn thường hay nhìn sang cửa sổ, nhớ lại tình cảnh đụng trúng cô gái này, cô ta đeo trên người trái tim của đại dương, bộ dạng muôn vạn chiều chuộng đó, đã lọt vào mắt của anh ta, lọt vào trong trái tim của anh ta, từ nay không thể rời khỏi.

Cô ta gọi anh ta là “Chú Nam”, anh ta giúp cô ta đi họp phụ huynh, anh ta dạy cô ta biết chuyện về nam nữ với nhau, anh ta giúp cô ta ép nước bắp, cho đến hiện nay, cô ta vẫn chưa biết, tiệm nước ép bắp trong trường học là của anh ta.

Hiện nay, đại khái anh ta phải tận tay đưa cô ta rời xa!

Đưa cô ta cao chạy xa bay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK