Mục lục
Truyện không tên số 18
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

23401

Miêu Doanh Cửu khuôn mặt kiêu ngạo nhìn Cố Vi Hằng, dáng vẻ vui vẻ xinh đẹp.

Điều khiến anh lo lắng là để cha mẹ Cố biết người con trai này của bọn họ chơi đùa với nữ minh tinh, thì ra cái đức hạnh gì, có điều bây giờ toàn thế giới đều đã biết rồi, cô liền muốn để cho mọi người xem xem Tô Khả Nhi rốt cuộc là cái gì của anh ta!

Có điều chỉ là nhân tình của anh mà thôi.

Ngoài ra, cũng là vì phát tiết những buồn bực trong lòng mà thôi.

Cô là vì anh, từ nước Mỹ xa xôi đến Hải Thành thành lập công ty con.

Không cần yêu cầu anh yêu cô, nhưng ít ra đừng đối với cô như vậy.

Lúc cô đối với anh một tấm nhiệt tình, anh cùng người phụ nữ khác lên giường.

Nghĩ đến, trái tim muốn tan nát rồi.

Cố Vi Hằng cười nhẹ, “ Đúng, Tôi đến thăm em!”

Tiếp đó đi đến bên cạnh Miêu Doanh Cửu, bóp chặt lòng bàn tay cô, kéo tay cô đi vào phòng chụp ảnh.

Miêu Doanh Cửu không ngờ rằng anh sẽ dở chiêu này, cho nên cô bây giờ đang là “ tình nhân” của anh ấy sao?

Anh khéo léo hóa giải mối quan hệ với Tô Khả Nhi.

Cố Vi Hằng kéo Miêu Doanh Cửu đến một chỗ yên tĩnh vắng người.

Tô Khả Nhi nhìn thấy Cố Vi Hằng kéo tay một người con gái khác đi ra ngoài, tức đến dậm chân, Cố Vi Hằng ở bên ngoài trước nay không thừa nhận có bất cứ quan hệ gì với Tô Khả Nhi, Anh cũng từ trước tới nay chưa đến phim trường thăm cô bao giờ, hôm nay mục đích anh đến đây, Tô Khả Nhi không biết.

“ Vì bảo vệ người phụ nữ của mình mà không tiếc tạt nước bẩn lên cô sao?” Miêu Doanh Cửu một tay xoa lòng bàn tay khác của mình.

“ Tôi không thích những người phụ nữ tự cho là thông minh!” Cố Vi Hằng để lại một câu nói rồi bỏ đi.

Anh trước nay rất ít nói với Miêu Doanh Cửu, dường như thật sự không có nửa điểm hứng thú với Miêu Doanh Cửu.

Có điều, Cố Vi Hằng và Tô Khả Nhi mối quan hệ chân chính là cái gì, Miêu Doanh Nhi cũng thật sự đoán không ra, có chút lúc xa lúc gần, có điều, hai người khẳng định là đã ngủ cùng nhau.

Lúc nghĩ tới những điều này, trái tim Miêu Doanh Cửu nhận được sự kích động vô cùng.

Cô vì anh mà đến, anh lại ngủ cùng người phụ nữ khác.

Cố Vi Hằng đến văn phòng của Diêu Tổng, lần này anh đến phim trường là tìm Diêu Tổng.

“ Sau này bộ phim này tuyên truyền, không cần để tin đồn giữa tôi và Tô Khả Nhi làm điểm nóng bán vé! Tôi không muốn xuất hiện loại danh tiếng này.

“ Vậy tôi mạo muội hỏi một câu, Ngài và Tô Cửu Nhi rốt cục có mối quan hệ gì” Diêu Tổng hỏi.

Anh gần đây vẫn luôn theo đuổi Tô Khả Nhi, nếu Cố Tổng và cô ấy thực không có mối quan hệ gì, anh dễ xuống ta, nếu có quan hệ anh liền cần cân nhắc suy nghĩ.

“ Lên giường rồi! Ngoài ra, tôi không thích dùng chung phụ nữ với người khác, chính là như thế!” Cố Vi Hằng đứng dậy đi mất.

Phim trường nơi như thế này anh thực sự không muốn đến.

Diêu tổng đờ đẫn mất nửa ngày.

Vậy xem ra, Tô Khả Nhi anh ta không thể theo đuổi rồi.

Trên đường Cố Vi Hằng về thành phố, nhận được điện thoại của Cố Hành Cương, “ Lão Nhị, báo cáo quý trước chắc lại bắt đầu rồi. Cha đối với em cũng hơi nghiêm khắc rồi! Cha không nghĩ xem, em mới hai mươi mấy tuổi, những thứ này cho dù là người đã làm việc mấy chục năm cũng không nhất định đều có thể làm được.”

“ Đã quen đến tê dại rồi!” Cố Vi Hằng nói.

“ Đúng rồi, em cái người làm chú này, không đến thăm cháu trai của em sao?Nó gần đây biết lẫy rồi, rất đáng yêu, nói tóm lại nhìn nó thôi cũng có thể làm giảm một chút áp lực” Cố Hành Cương một bên lái xe một bên nói chuyện.

“ Được!”

Cố Hành Cương cúp điện thoại, tay của anh xoa cằm của mình, tiếp đó dường như có nước mắt muốn rơi xuống.

Lão Nhị thật sự thật sự là không dễ dàng gì.

Giàu không quá ba đời, đây là quy luật của xí nghiệp gia tộc, nên nói là so với Cố Hành Cương, Cố Minh Thành cảng thương yêu Cố Vi Hằng hơn.

Cố Vi Hằng là Cố Minh Thành nhìn từ lúc anh sinh ra, nhìn anh lớn lên, bị Cố Minh Thành một tay đào tạo ra, hơn nữa lớn lên lại giống Cố Minh Thành, cho nên Cố Minh Thành để lại xí nghiệp gia tộc cho Cố Vi Hằng, một xí nghiệp lớn như vậy, Cố Vi Hằng liền thực tập cũng không có thực tập qua trực tiếp tếp nhận, còn có doanh thu mỗi quý nhất định phait tăng trưởng, đây rõ ràng là so với lên trời còn khó hơn.

Cố Vi Hằng chống đỡ áp lực to lớn như vậy, vậy mà lại hoàn thành không tồi, cho nên Cố Minh Thành rất hài lòng đối với anh, trong sự việc Tô Khả Nhi này cũng không có tính toán với anh đến cùng.

Tin đồn của Cố Lão Nhị, Cố Hành Cương xem rồi, cùng là con trai của Cố Minh Thành, anh ta biết chỗ khó của lão nhị.

Biết lão nhị có điều là phương pháp giải tỏa áp lực.

Một con người cởi mở hoạt bát như thế mà thời gian hơn một năm liền biến một người thích nói chuyện trở nên u sầu không ít!

Anh người làm anh trai cũng đau lòng!

Nếu nói Cố gia, lão đại đại diện cho việc theo đuổi tự do, lão tam đại diện cho hạnh phúc không năng lực.

Đằng sau những thứ này, tất cả mọi thứ phải gánh vác chính là Lão Nhị.

Lão Nhị đại diện cho sự giữ vững.

Anh cần phải giữ vững đất đai của Cố gia, đại diện Cố Minh Thành, đưa sự nghiệp của Cố Minh Thành phát triển rực rỡ.

Từ đó, anh chính là Cố Minh Thành thứ hai.

Cố Hành Cương từ nhỏ thích y học, lớn lên liềm làm việc có liên quan đến sự nghiệp y học, Tam Nhi thích đá quý, cũng làm việc có liên quan đến đá quý, còn có một người chồng sủng cô còn hơn Cố Minh Thành.

Chỉ có lão nhị, anh từ nhỏ dường như không có đặc biệt thích thứ gì, bị Cố Minh Thành từng bước từng bước chỉ đạo học tập quản lý công thương.

Số mệnh của anh khi sinh ra chính là tiếp quản Cố gia.

Vậy mà rất kỳ lạ, bị đàn áp như thế ở chỗ Cố Minh Thành, họ vậy mà không có một người hận Cố Minh Thành, ngược lại ngày càng yêu anh.

Cố Hành Cương vì không để lão nhị nhìn ra là vì giúp anh thả lỏng, anh ta cố ý sắp xếp làm một bữa tiệc nhỏ cho con trai, sự việc của lão nhị, anh đã nói với Đỗ Nhược.

Đỗ Nhược cũng cảm thấy, lão Nhị thật sự là rất không dễ dàng, mời đến vài người, nói là con trai đã hai tháng tuổi, lúc ba tháng sẽ làm tiệc lớn, bây giờ mời mấy người trong gia đình làm bữa tiệc nhỏ.

Cố Vi Hằng đồng ý, đi trung tâm thương mại chọn đồ cho cháu trai của mình, lúc chọn đồ , anh vậy mà anh lại nở nụ cười rất khó thấy được.

Vừa hay hôm nay là Miêu Doanh Cửa và Kiều Dương đến trung tâm thương mại chọn mua đồ đạc, cũng là mua đồ cho trẻ con.

Đến quầy chuyên bán vàng này.

Miệu Doanh Cửa nhận lời mời của Thẩm Dương, Ông chủ của anh Thẩm Dương hôm nay làm bữa tiệc nhỏ cho con tròn hai tháng tuổi, Thẩm Dương nói với ông chủ, em gái tôi về nước rồi, cũng mời em gái anh đến đây, Cố Hành Cương đồng ý rồi.

Không sai, Thẩm Dương là em gái của Thẩm Khoa.

Miêu Doanh Nhi không biết ông chủ của Thầm Khoa chính là “ Anh cả Cố gia”, Thẩm Dương cũng không biết, cô ấy là về nước nhàm chán, tìm một nơi tiêu tiền, tặng đồ.

Lúc Miêu Doanh Cửu và Thẩn Dương đến tủ chuyên dụng, nhìn thấy Cố Vi Hằng lấy một cái khóa vàng của trẻ con, khóe mội lộ ra nụ cười rạng rỡ.

Miêu Doanh Cửa trước nay không nhìn thấy anh cười, rất cởi mở, không chút tâm cơ, tràn đầy ánh sáng mặt trời.

Vô cùng khiêu khích trái tim của Miêu Doanh Cửu.

Trái tim của Miêu Doanh Cửu, trong khắc đó, tim đập thình thịch.

Thời khắc đó, cô cảm thấy bản thân là bá đạo tổng tài, nhìn thấy nụ cười của tiểu bạch thỏ, vừa đơn thuần lại vô tư.

Cố Vi Hằng không nhìn thấy bọn họ, đưa tiền rồi đi.

Ngược lại là trái tim của Miêu Doanh Cửu, là làm sao cũng không thể bình tĩnh, bị nụ cười đơn thuần và vô tư đó nắm chặt đến nỗi trái tim ngứa ngáy khó nhẫn nhịn, khiến cô có một loại cảm giác xúc động hận không thể trong giây tiếp theo cưỡi lên anh.

Miêu Doanh Nhi cảm thấy bản thân khẳng định là điên rồi.

Cô một cô gái thuần khiết, đã từng trải qua 800 mối tình mà vẫn chưa yêu lần nào, thực sự là bởi vì hào quang học bá từ nhỏ hơi chói mắt người bình thường đều không dám đến gần cô.

Vậy mà khi nghĩ đến liền muỗn cưỡi lên anh!

Cô lái xe đưa Thẩm Dương đi Ninh Thành – Biệt thự Thanh Sơn.

Bữa tiệc nhỏ này là tổ chức tại nhà, trong nhà sửa chữa trang hoàng dặc biệt giống phòng của em bé, ngược hoàn toàn với tác phong trước đây của Cố Hành Cương, tốt xấu gì cũng là người làm cha rồi. không cần giống trước kia bá đạo và ngang ngược như thế.

Cố Vi Hằng đã đến rồi, anh vừa mới đi lên gác, thăm Cố Thế Huân đang ngủ trên gác.

Đời thứ ba của Cố gia, trưởng tôn, đích tôn.

Lúc đút hai tay vào túi đi xuống đứng trên cầu thang bộ nhìn thấy Miêu Doanh Cửu và Thẩm Dương đến.

Cái người Thẩm Dương này, Thẩm Liễu đẫ từng cho anh xem ảnh của anh ta, anh vẫn nhớ.

Miêu Doanh Cửu rất kinh ngạc, vậy mà lại đại ca của Tam Nhi , ông chủ của Thẩm Khoa lại là Cố Hành Cương.

Dù sao cũng gặp trong đám cưới của Tam Nhi rồi mà!

Cái người Cố Hành Cương cũng cảm thấy cái người Miêu Doanh Cửu khí chất và tướng mạo cả con người và sự nghiệp đều là thứ nhất, cùng với lõa nhị hoàn toàn không có vấn đề gì.

Dường như Khương Thục Đồng và Cố Niệm Đồng cũng đều cho rằng như thế.

Nhưng Lão nhị dường như không có cảm giác với người ta.

Cố Hành Cương nhấc mắt nhìn lên lầu, nhìn thấy Cố lõa nhị đang đứng ở cửa cầu thang bộ, hai tay đút vào túi.

Dường như vốn dĩ là muốn xuống gác, nhưng vậy mà vừa lùi lại chỗ cũ.

Đây là có bao nhiêu không muốn gặp mặt của cô nương nhà người ta

Cô nương nhà người ta chỗ nào không tốt.

Cố Vi Hằng đi tầng hai, đứng trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.

Mưa nhỏ rồi, cho nên hôm nay không có mặt trời, cả Ninh Thành có một loại đẹp rất thanh mới..

Loại đẹp này, anh ta đã rất lâu rất lâu đẫ không có tâm tình thưởng thức rồi.

Lúc ăn cơm,anh vẫn là đi xuống, đút tay vào túi, không phải là dáng vẻ nhất thế.

Tại đây lại lần nữa nhìn thấy Cố Vi Hằng, trái tim Miêu Doanh Cửu có một loại cảm giác: Duyên, kỳ diệu không thể nói ra.

“ Vi Hằng, cái khóa vàng mà em tặng cho cháu của mình cùng với của Miêu Doanh Cửu giống nhau!” Đỗ Nhược vì muốn kéo gần mối quan hệ của hai người, cố ý nói như thế.

Đỗ Nhược vẫn trẻ hơn Cố Vi Hằng, không ngại ngùng giống Cố Hành Khương, trực tiếp gọi nha là “ Lão Nhị”. Nhưng vai vế của cô ở đâu, cho nên cô gọi là “ Vi Hằng”.

“ là vậy sao?” Cố Vi Hằng nghiêng dựa trên ghế sofa, tay xoa cằm, lạnh nhạt nói một câu.

“ Đúng rồi, có duyên phận tốt! vẫn là một thương hiệu, danh xưng đều khắc ở đằng sau” Đỗ Nhược tiếp tục nói.

Cố Vi Hằng liếc nhìn Miêu Doanh Cửu, loại ánh mắt này tương đối ác liệt, hồi lâu anh nói một câu “ Miêu tiểu thư đạo hành không nông cạn!”

Miêu Doanh Cửu nghĩ rất lâu mới nghĩ ró ràng lời nói có ý gì.

Ý nghĩa chính là: Miêu Doanh Cửu vì tiếp cận anh cô ý nghe ngóng anh mua cái gì cho nên cô cũng mua giống vậy.

Anh đối với loại hiểu lầm này của bản thân, có thể không chỉ một lần.

Hai người chỉ là trùng hợp đi vào cùng một cửa hàng của cùng một trung tâm thương mại, khóa vàng cho trẻ con có mấy loại, mua nặng cũng rất bình thường sao?

Hiểu lầm chính là hiểu lầm.

“ Đúng vậy, Cô đối với anh ta có ý, cho nên cố ý mua cùng một chiếc khóa với anh, có vấn đề gì sao?” Miêu Doanh Cửu đứng trước mặt nhiều người trong phòng, nói ra những lời này.

Thẩm Khoa xoa xoa kính.

Thẩm Dương kinh ngạc nhìn Miêu Doanh Cửu, đây coi là tỏ tình ở nơi công cộng không được sao?

Cố Hành Cương và Nhược Đồng nhìn nhau, Cố gia có một người con trai muốn được con gái theo đuổi ngược lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK