Đầu ốc của Khương Thục Đồng giống như bị tắc nghẹt vậy,nhẹ nhàng cúi đầu,đứng ngồi không yên,nơi này là phòng làm việc đó,lại đi nói loại chủ đề sắc hồng này có thích hợp không ?
“ Có muốn giữ không?” Bên kia lại nói,câu nói này lại khiến đầu ốc của Khương Thục Đồng không hiểu nổi,vì sao tư duy của cô ta và Cố Minh Thành lại không cùng chung một kênh vậy?
Ánh mắt ngớ ngớ của cô ta nhìn lên,nhìn Cố Minh Thành。
“ Nếu như thật sự có con của tôi rồi, có giữ lại không?” Cố Minh Thành không ngại nói thẳng,chăm chút nhìn sang cặp mắt của Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng nghe được câu này,sắc mặt từ xấu hổ trở thành giận dữ,mặt cô ta phình và đỏ lên,cô ta là phụ nữ có chồng,anh ta sao có thể trêu ghẹo Khương Thục Đồng như vậy?
Cô ta nhẹ nhàng cắn đôi môi dưới,quay lưng liền muốn rời đi.
“ Không trả lời sao?” Phía sau lại chuyền lại giọng nói của anh ta。
“ Tôi sẽ đi phá thai bỏ con của anh!” Khương Thục Đồng đang nóng nãy,câu nói này là tuỳ tiện nói。
Cô ta hình như nghe được tiếng cười của Cố Minh Thành từ phía sau chuyền lại。
Rất buồn cười sao?
Trên đường quay về phòng làm việc,Khương Thục Đồng luôn cảm thấy kỳ lạ,Cố Minh Thành dường như đã biết được cô ta rõ ràng không có thai,chẳng lẽ là Mạc Đại Sư đã nói với anh ta điều gì rồi?
Vừa mới hỏi Mạc Đại Sư,mới biết được sau khi anh ta quay về vừa nôn ói lại vừa bị tiêu chảy,đã đem chuyện ăn trưa ở ngoài vào buổi hôm đó nói cho Cố Minh Thành nghe。
Khương Thục Đồng bổ sung suy nghĩ tình huống một chút: Trước tiên là Mạc Đại Sư bị nôn ói,tiếp theo là cô ta,cho nên,biểu hiện của Khương Thục Đồng,anh ta không cảm thấy kỳ lạ,sau đó,Lục Chí Khiêm đến tìm Cố Minh Thành,nói đứa con đó là của Cố Minh Thành--
Đầu ốc của Khương Thục Đồng “ Vù ” Một cái nổ ra,nếu nói như vậy,Cố Minh Thành đã sớm biết được Lục Chí Khiêm chưa từng quan hệ với cô ta?Là Lục Chí Khiêm dưới tình trạng từ xấu hổ trở nên giận dữ nói với Cố Minh Thành。
“ Trời ơi!Lúc trước còn trước mặt Cố Minh Thành nói biết bao nhiêu chuyện “ Vợ chồng ân ái,hiện nay thì tốt rồi,toàn bộ đều như nước chảy trôi sông 。
Khương Thục Đồng muốn khóc mà không có nước mắt。
Đêm tối,ngồi trong xe buýt đang trên đường về nhà。
Khương Thục Đồng ngồi trên xe nghĩ lại những chuyện hồ đồ xảy ra trong ngày hôm nay,trên mặt cô ta rất khó chịu。
Bỗng nhiên điện thoại “ Tích ” một tiếng vang lên,quả nhiên là Khương Vũ Vi nhắn đến,trên đó viết rằng:“ Thục Đồng,quán bar Mị sắc。”
Khương Thục Đồng giật cả mình,chuyện không đầu không đuôi như vậy,là ý gì đây?
Ngón tay của Khương Thục Đồng nhanh chống gõ trên bàn phím điện thoại:“ Cô ở quán bar Mị sắc làm gì?Đang làm gì ở đó?”
Nhưng rất lâu sau cũng không có phản hồi。
Trong lòng Khương Thục Đồng thấp thỏm bất an,trong lòng nghĩ,cô ta có thể đã uống say,cũng có thể do bên trong đông người,âm thanh rất lớn,rõ ràng không nghe được tiếng của tin nhắn。
Suy đi nghĩ lại,cô ta bước xuống xe buýt,đón xe đến quán bar Mị Sắc。
Khi đang đứng trước cửa quán bar,nhìn thấy một người khác,với cô ta đụng mặt nhau。
Ả,sáng nay mới gặp anh ta thôi mà,trên tay Cố Minh Thành đang cầm chiếc điện thoại,chân mày anh ta nhăn lại,y như không có tính nhẫn nại,nhưng chuyện xảy ra đột xuất,anh ta lại có chút khẩn trương。
Phía ngoài quán bar,người rất đông,có một người đi đứng té té ngã ngã, đụng vào Khương Thục Đồng,cô ta liền bị đụng vào trong lòng Cố Minh Thành,đôi tay của Khương Thục Đồng gấp rút đỡ trước phần ngực của mình,dùng một ánh mắt ưu ám nhìn Cố Minh Thành。
“ Không sao chứ?” Cố Minh Thành lo lắng hỏi。
Khương Thục Đồng lắc đầu。
Chắc có thể Cố Minh Thành cũng vì chuyện của Khương Vũ Vi mà đến đây, Khương Vũ Vi dưới tình trạng đó,không thể nào không nhắn tin wechat cho người đàn ông cô ta thích được。
Tiếng nói trong quán bar rất xôi nổi,không dễ dàng trong một gốc nào đó tìm được Khương Vũ Vi đang say li bì。
Khương Vũ Vi vừa nhìn thấy Cố Minh Thành đến,cô ta rất vui mừng,chỉ vỏn vẹn trong giây lát cô ta đã đeo trên cổ của Cố Minh Thành。
Vẻ mặt của Cố Minh Thành rất khó chịu,liền đẩy tay Khương Vũ Vi ra,tiếp theo sau,anh ta như có bản năng vậy,lại nhìn sang Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng và Khương Vũ Vi dù sao cũng là chị em họ,đương nhiên là lo lắng cho cô ta,cô ta nhìn Cố Minh Thành gật đầu một cái。
Thời khắc đó,cô ta không tỉ mỉ suy nghĩ cách gật đầu đó là ý gì。
Giống như Cố Minh Thành đang hỏi cô ta,anh ta chuẩn bị có động tác với người phụ nữ khác,ý như là Khương Thục Đồng đã đồng ý vậy。
Sau đó,cô ta mới từ từ suy nghĩ lại cử chỉ của hai người đêm nay đã vượt mức giới hạn,cô ta đâu phải là người gì của Cố Minh Thành,lo quá nhiều để làm gì?
Cố Minh Thành đang giữ cự ly với Khương Vũ Vi,Khương Thục Đồng theo sau anh ta,sau đó hai người đưa Khương Vũ Vi lên xe,trái lại,Khương Vũ Vi lại phải ngồi phía trước。
“ Không được!” Cố Minh Thành không do dự nói。
“ Nếu như cô ta muốn ngồi phía trước,thì anh cho cô ta ngồi phía trước đi!” Khi Khương Thục Đồng đang nói câu này,ít nhiều cũng có chút ý nũng nịu,cô ta nhẹ nhẹ nhăn mày,ngẩng đầu nhìn Cố Minh Thành。
Cố Minh Thành không lên tiếng,chắc là đồng ý rồi。
Khương Thục Đồng ngồi phía sau。