Mục lục
Truyện không tên số 18
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

23610
Miêu Doanh Đông dường như rất hiểu tâm sự của Kiều Duyệt Nhiên, anh nghiêng người hướng về phía Kiều Duyệt Nhiên nói " Người của em anh còn lên được, anh còn chê đồ nhà em bẩn sao? Nếu chê tối qua anh sẽ không ở đây?"
Chiếc quạt đang phe phẩy trong tay Kiều Duyệt Nhiên đột nhiên dừng lại, tâm sự của cô dường như bị rèm cửa bên cạnh quấn chặt, cô dơ tay kéo rèm cửa, một tầng vải mỏng chắn giữa Miêu Doanh Đông và Kiều Duyệt Nhiên.
Cũng che chắn tâm sự thiếu nữ nông cạn của cô.
Kiều Duyệt Nhiên có chút không biết làm sao, trái nhìn phải nhìn, kỳ thực là để che chắn khuôn mặt của mình.
Một lúc lâu sau, cô bỏ rèm xuống gương mặt đỏ ửng vẫn chưa hết, cô nói với anh " anh lúc nào đi?".
" Không phải nói ngủ trưa xong sao?" Miêu Doanh Đông trả lời.
Trong phòng chỉ có hai người, lại thêm ký túc xá so với nhà anh nhỏ hơn rất nhiều rất nhiều. Cho nên âm thanh của anh nghe ra rất động lòng người, chính là đang mát xa màng nhĩ của Kiều Duyệt Nhiên.
Kiểu Duyệt Nhiên tiếp tục quạt cho anh, bởi vì cô nhìn thấy trên trán anh có chút mồ hôi.
" Em trước nay đều quan tâm chăm sóc như vậy với người đàn ông bên cạnh mình sao?" Anh hỏi.
Câu nói này thật có ngọn nguồn, đối với Hứa Thế An tốt như vậy, vì anh ta ngay cả sự trong sạch của bản thân cũng không cần.
Nghĩ đến đây, Miêu Doang Đông trong lòng âm ỷ có chút đố kỵ.
" Không, em chỉ là bản thân em cho rằng người xứng đáng như thế" kiều Duyệt Nhiên phản bác.
Cô nhìn điện thoại, buổi sáng ăn cơm, sau đó cô giặt quần áo, hai người trong phòng nói chuyện rất lâu, đã qua ba tiếng rồi, sắp 12h rồi.
" Buổi trưa không ăn cơm sao?" Kiều Duyệt Nhiên lại hỏi.
" Không đói, buổi chiều ra ngoài ăn, cơm ở trường các em thật không có khẩu vị" Lúc Miêu Doanh Đông nói những lời này, có chút cao ngạo tự nhiên.
Thực không có xem thường ai, chỉ thật sự là ăn không quen.
" Vậy anh ngủ trước đi, em ở bên cạnh anh xem sách" Kiều Duyệt Nhiên đứng dậy muốn đi.
" Em không ngủ cùng anh àh?" Miêu Doanh Đông hỏi.
"Anh đã nói rồi, em ở đây anh ngủ không được mà" Kiều Duyệt Nhiên ngồi xuống cạnh bàn học bên cạnh, cầm sách lên.
Miêu Doanh Đông ngủ rồi, lần này thật sự ngủ rồi. Kiều Duyệt Nhiên có thể nghe thấy tiếng ngáy nho nhỏ của anh.
Cô trong tay cầm bút, chỉ là không tự giác lướt qua mặt anh nhìn anh. Lại sợ anh nhìn thấy, lại có sự bối rối lúc trước.
Lúc 3 giờ chiều, anh vẫn chưa tỉnh, Kiều Duyệt Nhiên nhìn nhìn đồng hồ đặc biệt sốt ruột, lại qua tiếng đồng hồ, bạn học sắp quay về rồi, nhìn Miêu Doanh Đông ở đây, cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Nhìn thấy dáng vẻ vẫn chưa tỉnh của anh, Kiều Duyệt Nhiên lại lần nữa ngồi bên cạnh giường gọi" Ethan, dậy đi".
Miêu Doanh Đông vẫn không động tĩnh, có thể tối hôm qua anh thật sự một đêm không ngủ.
Kiều Duyệt Nhiên hai tay nắm chặt lòng bàn tay anh, bắt đầu lắc, " Ethan, thức dậy đi".
Lắc rất lâu, Miêu Doanh Đông mới thức dậy, có điều vừa tỉnh, đầu óc có phải vẫn chưa được tỉnh táo, anh nhìn Kiều Duyệt Nhiên đang lắc anh, sắc mặt với dáng vẻ rất gấp rút.
" Sao thế ?" Anh hỏi cô.
" Bạn học của tôi đang sắp về rồi, anh nhanh đi đi" Kiều Duyệt Nhiên cầu xin anh. " không nhận được sự chào đón của em như thế sao? ừm?" Anh véo da mặt Kiều Duyệt Nhiên.
" Nói tóm lại, sau này trường của chúng em, anh vẫn là ít đến, anh cũng ngủ không ngon, ăn không trôi, sao anh phải khổ vậy?? Kiều Duyệt Nhiên nói.
Miêu Doanh Đồng lại nằm trên giường một chút, sau khi thức dậy liền đi.
Kiều Duyệt Nhiên không đi tiễn anh.
Miêu Doanh Đông về nhà, lúc cất chìa khoá xe, không nhịn được nhớ đến lúc Kiều Duyệt Nhiên lắc cánh tay anh, dáng vẻ gấp rút và tính tình trẻ con.
Lần đầu tiên nhưng thấy tính tình trẻ con trên người cô, dường như anh là người lớn đáp ứng nhu cầu của trẻ nhỏ. Cô là trẻ nhỏ, phụ huynh đến giờ không thức dậy, cô sốt ruột.
Kiều Duyệt Nhiên bận một buổi chiều, lúc tối ngủ nằm trong cái ổ của mình cô mới hậu tri hậu giác ngửi thấy trên gối của cô, còn có trên chăn có mùi vị đàn ông thuộc về anh, rất khiến cô trầm mê, khiến cô có cảm giác an toàn.
Dường như chính là anh đang ngủ bên cạnh cô, Kiều Duyệt Nhiên không nhịn được cười lên.
" Ethan bỏ xuống đại vị tôn quý đi đến trường Khâu Đông Duyệt, một đêm không đi ra" lý Hồng hỏi nhân viên.
Cô đã cử người theo sát Miêu Doanh Đông và Khâu Đông Duyệt.
Hai người này dường như ở bên cạnh đã sắp xếp một kết quả, đối với tất cả của Chu Tao căn bản không để ý.
Lại hoặc là bọn họ trước nay không nghĩ qua ngày nào đó bị người khác theo dõi. Nhân viên của cô trả lời một câu " vâng".
" không hay rồi, Khâu Đông Duyệt là học theo mẹ cô ta, thích một người đàn ông liền đối với người đàn ông đó tỉ mỉ chu đáo từng chút một. Mặc dù có người đàn ông không mắc cái bẫy này nhưng vẫn cứ có người mắc bẫy, đừng nói là Ethan động tâm rồi chứ?" Lý Hồng đang suy ngẫm.
Mặc dù đẳng cấp của Lý Hồng trước nay không cao, nhưng đối với việc câu dẫn đàn ông, đối với mối quan hệ nam nữ, cô ta có một loại giác quan trời sinh, cũng có thể do xuất thân từ vũ nữ, cũng có thể là trong quá trình đấu tranh cùng với Trần Duy Ninh học được.
Nếu Miêu Doanh Đông và Kiều Duyệt Nhiên thật sự tốt đẹp rồi là vô cùng không hay.
Kiều Duyệt Nhiên vốn dĩ là một cô nhi, không tạo nên được khí hậu, nhưng cộng thêm Miêu Doanh Đông, vậy thì lại khác rồi. Miêu Doanh Đông là người có thể một tay che được bầu trời.
" Cô thế này, cô ở bên ngoài tìm một người, ngày mai để anh ta đi trường học Kiều Duyệt Nhiên" Cô lại gần bên tai của nhân viên nói " Như thế cho dù Miêu Doanh Đông cần kiểm tra cũng không kiểm tra ra chúng ta, lại có thể ly gián mối quan hệ Miêu Kiều hai người. Mặc dù tôi cho rằng với thân phận của Kiều Duyệt Nhiên, muốn vào Miêu gia đã khó lại càng khó hơn, nhưng chỉ dựa vào một mình Miêu Doanh Đông liền có thể mở ra sóng gió không nhỏ.
Gần đây, mý mắt của Tiểu Hồng luôn nháy rất lợi hại.
Miêu Doanh Đông trước sau không thể xem thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK