Vu Thiến vô cùng ghen tỵ, liền bảo muốn trộm đi, đương nhiên chỉ là nói đùa mà thôi.
Lại không nghĩ tới hôm nay Lý Tang Du lại bị điều đi Lục thi, Từ Bảo Ngọc cảm thấy không cam lòng, vì người lần này đến Lục thị thực tập hẳn là cô ta, hơn nữa buổi sáng Lý Tang Du cũng không nể mặt cô ta.
Hai người đều có lòng riêng, liền vội vàng thiết kế bố cục trăm ngàn sơ hở như vậy.
“Vu Thiến, nếu không phải cô cứ nói với tôi, tôi sẽ như vậy sao?” Từ Bảo Ngọc vô cùng phẫn nộ với việc Vu Thiến cắn ngược lại mình, lập tức nói ra hết mọi chuyện.
“Cô còn có mặt mũi nói tôi! Còn không phải do cô ghen tỵ!”
Hai người cuối cùng còn cãi nhau chí chóe, người bên cạnh hào hứng xem, Lý Tang Du lại không có tâm trạng, bèn nói xin lỗi với cảnh sát.
Cảnh sát quyết định vẫn là đưa Lý Tang Du về lấy lời khai, cũng tiện để cô kiện cáo, chuyện này xé to ra, liền không dễ đè ép xuống.
Giám đốc Trương cũng vội vàng đi tới, vô cùng tức giận, cho hai người thôi việc tại chỗ.
Ông ta vừa rồi đang họp, sao mà nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện thế này? Nếu không phải Lục Huyền Lâm lo lắng Lý Tang Du phái người đi thông báo với ông ta, ông ta chỉ sợ sẽ bị người khác moi móc rồi!
Hơn nữa người đắc tội lại là Lý Tang Du.
Giám đốc Trương nghiêm túc xử lý vấn đề này, còn thử thăm dò Lục Huyền Lâm vài câu, phát hiện không sao, mới yên tâm đưa anh và Lý Tang Du rời đi.
“Nếu em không muốn đến cục cảnh sát thì có thể không đi.” Lục Huyền Lâm đưa điện thoại cho Lý Tang Du, luật sư đã lấy chứng cứ hoàn tất.
Lý Tang Du lắc đầu: “Dù sao cảnh sát cũng là tôi mời tới, tôi vẫn nên đi một chuyến.”
“Em mời tới?”
Nghe thấy chuyện này, Lục Huyền Lâm sững sốt, A Minh lại sớm đã ở bên lén cười trộm.
Anh ta lúc ra ngoài đã nói với Lục Huyền Lâm rồi.
Lục Huyền Lâm hung hăng trừng mắt A Minh một cái, mỉm cười có chút bất lực: “Dù anh không đến, em cũng sẽ không sao đi.”
Lý Tang Du gật đầu, nhìn về phía trước: “Thực ra anh hoàn toàn không cần đến, như vậy ngược lại sẽ xé to chuyện, tôi chỉ muốn khiến họ chịu khổ một chút thôi.”
Lý Tang Du chỉ là nói ra suy nghĩ của mình, Lục Huyền Lâm nghe như đang trách anh.
Quả nhiên anh không nên nhiều chuyện.
Lý Tang Du lúc này nếu nhìn sang Lục Huyền Lâm, cô sẽ có thể phát hiện khí thế trên người người đàn ông đã từng không ai bì nổi này hoàn toàn bị lời nói của cô dập tắt.
“Nhưng như vậy hẳn ở công ty sẽ không còn ai dám làm khó tôi nữa!”
Thấy Lục Huyền Lâm không lên tiếng, Lý Tang Du liền cảm thấy mình nói nặng lời, dù sao cũng là cậu cả nhà họ Lục…cô không muốn bị cho rằng đang làm khó anh.
Nghe thấy lời này, Lục Huyền Lâm lại tràn đầy sức sống, cố gắng bước theo bước chân Lý Tang Du.
Anh hiện tại đã khôi phục kha khá, đi lại cũng không thành vấn đề, cơ bản không nhìn ra là người bệnh, nhưng tốc độ đi vẫn rất chậm, hơi nhanh một chút sẽ không thoải mái.
Lý Tang Du cũng chú ý tới, đi chậm lại.
“Anh sẽ không để chuyện hôm nay truyền ra ngoài.” Lục Huyền Lâm biết Lý Tang Du sợ phiền phức, cho nên vừa rồi đã phân phó giám đốc Trương.
Lý Tang Du gật đầu: “Cảm ơn anh.”
“Ừ…không cần khách sáo.”
Hai người bèn im lặng, cho tới khi đến cục cảnh sát.
“Tổng giám đốc, anh đừng im lặng mà, chủ động chút.”
Thấy Lý Tang Du đi lấy lời khai, A Minh có chút hận sắt không thể biến thành thép nói.
Rõ ràng đã lãng phí nhiều thời gian như vậy!
Nhưng Lục Huyền Lâm cảm thấy hai người cứ yên lặng đi bên nhau như vậy cũng rất thỏa mãn.
Ngửi mùi hương quen thuộc trên người cô, anh rất vui, anh trước đây luôn cảm thấy trên người cô có mùi cơ thể rất dễ chịu, chỉ là không nghĩ tới sẽ dễ chịu như vậy.
Khiến người ta an tâm như thế.
“Tổng giám đốc, anh nghe thấy tôi nói không!” Thật phiền lòng mà!
Lục Huyền Lâm gật đầu có lệ, A Minh cảm thấy nếu có một ngày mình hộc máu thì chắc chắn là do anh.
“Hai người vẫn chưa đi?”
Lý Tang Du thấy Lục Huyền Lâm đang đợi cô, có chút kinh ngạc.
Sáu năm trước, anh chưa từng đợi cô.
Đối với sự kinh ngạc của cô, Lục Huyền Lâm không biết nói gì, chẳng lẽ chuyện này rất kỳ quái sao?
“Cô Lý, đã đến giờ đón con rồi, tôi và tổng giám đốc chuẩn bị đưa cô đi đón bé!” A Minh lập tức đứng ra giải vây.
Lý Tang Du nhìn đồng hồ, không nghĩ tới đã sắp đến giờ con tan học.
Cô cho rằng hôm nay chỉ cần dọn chút đồ rồi về với hai cục cưng, cũng đã kêu giáo viên thông báo chúng đợi cô, không đi học thêm nữa…
Cô không tiện từ chối: “Được.”
“Vậy tôi đi lái xe.” Đi tới cạnh Lục Huyền Lâm còn đặc biệt làm tư thế cố lên.
Hi vọng tổng giám đốc đừng lãng phí cơ hội mình tranh thủ!
“Em vẫn ổn chứ?”
“Hử? Có gì không ổn? Nhìn thấy dáng vẻ đó của họ, sao tôi lại không ổn?”
“Ừ…” Lục Huyền Lâm mở miệng, lại chỉ phát ra giọng mũi nồng đậm.
Anh lo lắng những chuyện trước đây sẽ tạo ra ảnh hưởng với cô, anh thật sự rất lo lắng, nhưng anh nói ra, không phải là vạch mở miệng vết thương của cô sao?
“Không có gì lo lắng cả, không phải anh đã đến nhanh vậy sao? Nhưng tin tức của anh thật nhanh.”
Lục Huyền Lâm không đáp, trong lòng lại vô cùng ảo não, sao cô nói câu nào, anh cũng không tiếp lời được chứ?
Sau đó hai người lại im lặng nửa ngày, Lục Huyền Lâm mới nghĩ ra chủ đề.
“Anh đã sắp xếp xong công việc của em rồi, cũng sắp xếp nhà trẻ ở đây rồi, em có thể dẫn con đến.”
“Chuyện này…” Phải đổi nhà trẻ, Lý Tang Du không muốn lắm, như vậy cũng không tốt với trẻ.
Nhưng cô quả thực không xử lý tốt chuyện đám trẻ, mà chuyến lưu diễn của Thái Vũ Hàng cũng còn một khoảng thời gian mới kết thúc.
“Không muốn đổi nhà trẻ, anh có thể thuê cho em một chiếc xe, hoặc A Minh làm tài xế cho em cũng được.” Lý Tang Du không đưa ra câu trả lời, chính là không muốn rồi.
Lục Huyền Lâm thở dài, có chút bất đắc dĩ lùi bước: “Phí bảo dưỡng, phí xăng dầu tự em phụ trách, được không?”
Lý Tang Du gật đầu, đây là tốt nhất, cũng không mắc nợ tình cảm quá nhiều.
Thấy Lý Tang Du cuối cùng thả lỏng mày, khóe miệng Lục Huyền Lâm từ từ cong lên.
Lý Tang Du luôn nói mình của trước đây đã không còn tồn tại, nhưng sự cố chấp này không phải vẫn còn sao?
“Đám người đó vẫn còn ở công ty, nếu em…”
“Không sao, đến lúc đó rồi nói đi.”
Những chuyện này cô cũng đã suy nghĩ xong rồi, dù đi bước nào hay bước ấy cũng không tính là cách gì hay ho.
Lục Huyền Lâm đã làm nhiều việc cho cô rồi, cô không muốn thiếu anh quá nhiều, đến lúc đó làm sao thoát thân?
Lý Tang Du đã quyết định rồi, anh cũng không nhúng tay nữa.
Dù sao bất kể chuyện gì anh cũng sẽ giúp em.
“Em, sao còn chưa kết hôn với Thái Vũ Hàng?”
Đối với câu hỏi đột nhiên đến bên miệng, Lục Huyền Lâm sững sờ, nếu không phải năng lực khống chế của bản thân vẫn ổn, anh đã đưa tay che miệng rồi.
Ngược lại là Lý Tang Du lại không chút bận tâm, thoải mái bước đi: “Thế này, tôi rất hài lòng rồi.”
Cô không muốn nói thật, cũng không nói dối.
“Chỉ làm một người phụ nữ đứng sau? Do anh ta không tốt với em sao?”
Thật sự yêu, sao nỡ để cô không ai biết? Nếu anh còn có cơ hội, anh nhất định sẽ tuyên bố với toàn thế giới!
Lý Tang Du là người anh yêu nhất!
Không tốt sao?
Lý Tang Du khẽ cười, lời tiếp đó khiến anh cắt đứt tất cả suy nghĩ.