Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sao lại là Vu Thiến?

Lý Tang Du không ngờ Vu Thiến sẽ gọi điện cho Lục Huyền Lâm.

Trước kia, khi Vu Thiến còn chưa hãm hại cô, bên ngoài cô ta thể hiện không phải cô ta không vừa mắt Lý Uyển Khanh, chỉ là coi thường Lục Huyền Lâm mà thôi. Mặc dù đến bây giờ cô vẫn chưa tìm ra lý do tại sao Vu Thiến lại hãm hại cô, không nghĩ tới Vu Thiến sẽ gọi điện thoại cho Lục Huyền Lâm.

Sáng sớm như vậy đã gọi điện thoại cho Lục Huyền Lâm sao?

Điện thoại đổ chuông liên tục, Lý Tang Du lúng túng không biết nên trả lời hay không.

Vài lần cố gắng trượt nút trả lời, ngón tay chuẩn bị chạm vào màn hình lại do dự. Cuối cùng, tiếng chuông ngừng lại.

Vừa định đặt điện thoại xuống, tiếng chuông lại vang lên.

Lại Là Vu Thiến.

Kiên trì gọi điện như vậy, rốt cuộc muốn làm gì?

Lý Tang Du càng nghĩ càng có ý muốn nghe điện thoại, suy nghĩ xong nhấc máy trượt nút trả lời.

Ngay sau khi cuộc gọi vừa được kết nối, giọng nói vui vẻ của Vu Thiến vang lên: "Lâm, cuối cùng thì anh cũng nghe điện thoại của em."

Lâm?

Xưng hô thật thân mật.

Lý Tang Du không nhịn được hừ nhẹ một tiếng.



“Cô không phải Lục Huyền Lâm!” Lỗ tai Vu Thiến thật sự không được nhạy lắm.

"Vu Thiến, ngay cả giọng nói của tôi cô cũng không nhận ra?"

“Lý Tang Du?” Dù sao cũng là bạn thân nhiều năm, Vu Thiến đối với giọng nói của Lý Tang Du đã sớm không thể quen thuộc hơn.

"Là tôi, cô rất kinh ngạc sao?"

"Tôi rất ngạc nhiên, không ngờ cô lại ở bên cạnh Lục Huyền Lâm. Thật đáng tiếc, lần trước tôi không thể giết được cô." Giọng nói Vu Thiến tàn nhẫn.

"Ôi, thật xin lỗi, mệnh của tôi quá tốt, chỉ có thể làm cô thất vọng."

Pha phản công này thật đẹp! Cũng biểu thị sự đắc ý cùng kiêu ngạo của Lý Tang Du.

Đối với Vu Thiến ở đầu dây bên kia, đây quả thực là một đả kích lớn. Lúc này, lại cầm điện thoại di động của Lục Huyền Lâm, hai điểm này thôi cũng đủ cho thấy Lý Tang Du hiện tại rất tốt.

Đây không phải là những gì Vu Thiến muốn thấy.

Lục Huyền Lâm vốn không yêu Lý Tang Du, tại sao quan hệ giữa hai người bọn họ tệ như vậy, ngoài mặt lại có vẻ hạnh phúc?

Chuyện này rốt cuộc có điều gì mà cô ta không biết?

Trong lòng Vu Thiến hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nghĩ đến chỉ cần xóa sạch đứa bé của Lý Tang Du, làm cho cô ở nhà họ Lục mất hết cảm tình cùng địa vị, cô ta sẽ có thể đuổi Lý Tang Du ra khỏi nhà họ Lục. Không ngờ sau một hồi bận rộn, kết quả không phải là những gì cô ta muốn thấy, mà ngược lại lại bại lộ tâm tư của cô ta.

Bại lộ thì bại lộ đi, sớm muộn gì cũng bị lộ ra ngoài, cô ta đóng vai người tốt, bản thân Vu Thiến cũng cảm thấy mệt mỏi.

Cho dù hiện tại Lý Tang Du không chết, Vu Thiến cũng sẽ không để cô sống yên: "Đừng đắc ý quá sớm, cô thực sự nghĩ rằng cô được làm mợ chủ là do cô lớn lên xinh đẹp sao? Hừ, đó là vì bây giờ Lý Uyển Khanh không có ở đây, nếu cô ấy ở đây, thì cô là cái thá gì? "

Haha, muốn dùng Lý Uyển Khanh để công kích cô?

Lúc này, Lý Tang Du chợt nhận ra trước đây cô đã thực sự coi thường Vu Thiến.

Tuy nhiên, điều này lại khơi dậy sự tò mò của Lý Tang Du: "Cô hại tôi như thế, nhất định không phải vì Lý Uyển Khanh, cô thích Lục Huyền Lâm đúng không?"

Điện thoại nửa ngày không phát ra tiếng.

"Như thế nào? Tôi đoán đúng rồi?"

“Tôi thích ai, không liên quan gì đến cô.” Nếu không phải nói chuyện điện thoại, chắc có thể nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Vu Thiến.



Bất cứ ai bị đoán trúng tâm tư, đều sẽ hoảng hốt.

Lý Tang Du phát ra một tiếng cười khẽ.

“Cô cười cái gì?” Vu Thiến thẹn quá hóa giận.

Cô đang cười Vu Thiến tự mình đa tình, như thể cô nhìn thấy kết quả giỏ tre trống rỗng, công dã tràng của cô ta.

Nhưng cô sẽ không nói điều đó!

“Tôi đang cười, cô đúng là biết chọn người, lại chọn một tên đàn ông độc nhất vô nhị!” Khóe miệng Lý Tang Du hiện lên một nụ cười, nụ cười châm biếm.

Lục Huyền Lâm là người đàn ông tốt?

Đây thực sự là chuyện nực cười.

Giờ khắc này, Lý Tang Du hiểu ra một điều, Vu Thiến hại cô như vậy, hoàn toàn không phải vì giúp Hà Thất Thất giành được cổ phần của Lục thị, mà là vì Vu Thiến đã yêu Lục Huyền Lâm.

Cô ta thích anh từ khi nào?

Lý Tang Du thật sự không biết.

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng người bạn thân này bên ngoài sẽ giúp đỡ bạn mọi thứ, nhưng một ngày nào đó bạn phát hiện ra người đó đã từng ngủ với người đàn ông của bạn, sẽ xuất hiện bên cạnh anh ấy, giống như trong một câu chuyện cổ tích.

Theo tính tình của Lục Huyền Lâm, nếu không phải có Lý Uyển Khanh trong lòng, anh nhất định sẽ không từ chối.

Đầu óc Lý Tang Du không thể không tưởng tượng cảnh Lục Huyền Lâm và Vu Thiến lăn lộn trên giường...

Đối với Vu Thiến, Lý Tang Du thực sự bội phục cô ta, qua bao nhiêu năm cũng không phát hiện ra dã tâm của Vu Thiến, với loại người mưu mô này thì Lý Tang Du không thể so sánh được.

"Tất nhiên là tôi sẽ lựa chọn. Tôi- Vu Thiến không ngu ngốc như cô đâu. Chỉ là tôi đã bỏ lỡ một nước đi. Năm đó, tôi hao hết tâm tư nghĩ rằng chỉ cần đá cô ra khỏi nhà họ Lục thì có thể thay thế vị trí, nhưng tôi không ngờ một Lý Uyển Khanh lại xuất hiện. Tiểu tiện nhân hại tôi thất bại trong gang tấc. "

Lý Uyển Khanh?

"Cho nên nói, thích thì tấn công. Cô tính toán tới lui, nhưng cuối cùng không được gì. Có đáng không?" Giọng điệu Lý Tang Du tràn ngập sự mỉa mai.

Dù là Lý Uyển Khanh hay Vu Thiến, hiện tại đối với Lý Tang Du mà nói cô đều không thích.

Nhưng trong lời nói của Vu Thiến, Lý Tang Du đã nghe ra một manh mối.

Thất bại trong gang tấc?



Giải thích những chuyện xấu xa cô ta đã làm sau lưng cô.

"Lý Tang Du, tôi không ngại nói cho cô biết sự thật. Lục Huyền Lâm, người luôn kiêu ngạo, từ nhỏ không xem ai ra gì. Anh ấy đối với cô cực kì ngưỡng mộ và yêu thích. Nếu không phải vì cô quá kiêu ngạo, không muốn thân thiện với anh ấy hơn một chút. Làm sao hạng người như Lý Uyển Khanh lại có thể làm anh ấy vui vẻ? Hoàn cảnh bây giờ của cô, tất cả đều là kết quả do cô tự gieo gió gặt bão, hahahaha... " Tiếng cười đắc ý của Vu Thiến phát ra từ điện thoại.

Lý Tang Du nghe vậy cũng cảm thấy chói tai.

“Năm đó cô đã làm gì?” Lý Tang Du thầm ngạc nhiên.

Tại sao Vu Thiến lại biết Lục Huyền Lâm thích cô vào thời điểm đó? Mà cô không biết gì cả?

Bây giờ nghĩ lại, Vu Thiến chắc chắn đã động tay động chân.

“Cô rốt cuộc đã làm cái gì?”

"Tôi đã làm gì sẽ nói cho cô biết sao? Cô thật sự cho rằng tôi ngu ngốc như vậy à?" Giọng Vu Thiến châm chọc: “Từ trước đến nay cô đều là công chúa kiêu ngạo, không biết trân trọng thứ gì, anh ấy rất thích cô. Cô chỉ biết giẫm đạp anh ấy dưới lòng bàn chân. Mới có thể để cho Lý Uyển Khanh lợi dụng sơ hở, còn bây giờ thì sao? Cô hưởng thụ cảm giác làm người thay thế cho người khác có tốt không?"

Lý Tang Du cảm thấy trong đó còn có bí mật: “Chúng ta gặp nhau đi.”

Vu Thiến vẫn đang đắm chìm trong cảm xúc của chính mình, cô ta đổi giọng, nói chuyện cực kỳ trầm thấp: "Thật buồn khi tôi, dù là bạn Lý Tang Du hay Lý Uyển Khanh, đều đã lọt vào mắt xanh của anh ấy, nhưng còn tôi thì sao? Từ đầu tới cuối anh ấy thậm chí không liếc nhìn tôi lấy một cái... "

Điều mà Lý Tang Du đang nghĩ bây giờ không phải là Lục Huyền Lâm thích ai, ai thích Lục Huyền Lâm, mà là lúc đó đã xảy ra chuyện gì?

“Vu Thiến…”

Đối phương đã cúp máy.

Nhưng vào lúc này, Lý Tang Du cảm thấy có một đôi mắt sắc bén đang nhìn chằm chằm vào mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK