Nơi này là gian phòng hai đứa bé Ly Tiểu Phàm và Hồ Bất Bình, Linh giới hai tiểu hồ yêu nối liền nhau, hai bên liên hệ, nội tâm hai tiểu gia hỏa hình người, là hai em bé trần truồng bốn năm tuổi, đang vui đùa trên đồng cỏ bao la. tuổi tác bọn họ còn nhỏ, chưa lựa chọn ra phương hướng bản thân, không có hình thành thần thông. Lại đi về trước là gian phòng của Thanh Khâu Nguyệt, Thanh Khâu Nguyệt cũng không có hình thành bản mệnh thần thông, trong Linh giới là một tiểu nữ hài giống Thanh Khâu Nguyệt như đúc. Căn phòng kế tiếp, là một người thiếu niên thấp nhỏ nâng một cuốn sách, đang đọc sách, đỉnh đầu nhảy ra từng đoạn văn tự tạo thành văn chương, hào quang văn tự trong sáng như ánh trăng, không có nửa điểm dơ bẩn.
Lão giả không khỏi dừng bước lại khen.
- Đọc sách hay! Thiếu niên này chính là thượng sứ Thiên Đạo viện ngươi nói ư?
Đồ Minh hòa thượng lắc đầu.
- Đây là một tiểu yêu bên người thượng sứ, thực lực không tệ, thiên tư cũng cực kỳ xuất chúng.
Lão giả gật gật đầu, khen:.
- Hắn tu được nho đạo thần thông. Bên người còn có tiểu yêu như vậy, quả thực có thể là sĩ tử Thiên Đạo viện.
Hắn vừa mới nói đến đây, đột nhiên sắc mặt biến hóa, thấp giọng nói:
- Có yểm ma! Vừa dứt lời, chỉ thấy Linh giới của Hoa Hồ lắc lư một cái, một sinh vật hình người xông vào Linh giới của Hoa Hồ. Trên người sinh vật kia bốc lên khói mù như ngọn lửa bóng tối, xâm nhiễm mộng cảnh của Hoa Hồ, để mộng cảnh Hoa Hồ rất nhanh hóa thành ác mộng! Hoa Hồ nằm trên giường nhất thời cảm thấy bị vật vô hình ngăn chặn, thân thể không thể động đậy, muốn hô to, nhưng không phát ra thanh âm nào! Yểm ma kia từ từ bay lên, ý định thôn phệ những văn tự trong Linh giới. Những văn tự này chính là tính linh thần thông Hoa Hồ đi theo Dã Hồ tiên sinh khổ đọc nhiều năm mới luyện thành!
- Sao yểm ma lại chạy đến học cung?
Đồ Minh hòa thượng đang muốn ra tay cứu viện, lại bị lão giả kia đè lại, Đồ Minh hòa thượng khó hiểu, đột nhiên một cái hoàng chung đánh tới, đụng yểm ma vỡ nát! Đồ Minh hòa thượng vội vàng nhìn theo hướng hoàng chung, lại thấy nội tâm Tô Vân phát lực, tung người nhảy lên, xông vào Linh giới của Hoa Hồ. trong phòng Tô Vân, một Linh giới khác mở ra, Linh giới này lớn hơn rất nhiều so với Linh giới của Hoa Hồ! Kỳ lạ hơn chính là, chẳng biết lúc nào Linh giới này nối liền cùng Hoa Hồ Linh!
- Linh giới bọn họ tương thông?
Đồ Minh kinh ngạc vô cùng. Đỉnh đầu Tô Vân, hoàng chung khí thế hung hăng giết vào mộng cảnh của Hoa Hồ, hoàng chung chấn động, tấn công yểm ma! Yểm ma bị chấn nát, nhưng lại lần nữa tụ tập, hình thể nhỏ đi rất nhiều, đột nhiên tung người nhảy lên ra mộng cảnh của Hoa Hồ, chui vào mộng cảnh Linh giới của Thanh Khâu Nguyệt bên cạnh.
- Người cực kỳ thân cận, hai bên không có đề phòng nhau, nội tâm có thể đi vào mộng cảnh của đối phương.
Lão giả kia thản nhiên nói:
- Yểm ma này là thần thông linh sĩ tu luyện ma đạo sử dụng, ý định chiếm lấy thần thông người khác, tăng lên thực lực của mình, không nghĩ tới đá trúng thiết bản.
Hai người lại nhìn, chỉ thấy hoàng chung đỉnh đầu Tô Vân, cũng giết vào mộng cảnh Thanh Khâu Nguyệt, lần nữa đánh vỡ yểm ma.
Đồ Minh hòa thượng dại ra. Tô Vân cùng yểm ma kia một đuổi một trốn, yểm ma né qua từng mộng cảnh Linh giới của những người xung quanh trốn tránh, nội tâm Tô Vân cũng đuổi theo qua mộng cảnh những người này. Ngay lúc yểm ma chạy tới trong mộng cảnh Hồ Bất Bình, nội tâm Tô Vân cuối cùng đuổi theo, chụp yểm ma vào trong hoàng chung, sinh sinh chấn thành bột mịn. Nội tâm Tô Vân đánh chết yểm ma, lại trở về đường cũ, dọc đường sờ lên đầu Hồ Bất Bình, Ly Tiểu Phàm cùng Thanh Khâu Nguyệt, dùng lời nhỏ nhẹ an ủi bọn họ. Hắn lại đi tới Linh giới của Hoa Hồ, nói mấy câu cùng nội tâm Hoa Hồ, nhưng nói cái gì, không phải người ngoài có khả năng biết được, chỉ sợ ngay cả bọn họ cũng không rõ.
Nội tâm Tô Vân trở về Linh giới bản thân, tự mình tu luyện, hoàng chung nơi đỉnh đầu không nhanh không chậm xoay tròn. Lão giả cùng Đồ Minh hòa thượng tấm tắc khen lạ.
- Vị sĩ tử Thiên Đạo viện này thật phi phàm, còn bảo vệ bọn họ trong mộng.
Đồ Minh hòa thượng nói.
- Giống như gà mái hộ gà con, tận chức tận trách.
Đột nhiên, lầu dưới trong một phòng nhỏ truyền đến tiếng vang bịch một tiếng, giống như có vật gì ngã xuống. Đồ Minh giật mình, lão giả kia thản nhiên nói/
- Linh sĩ tu luyện yểm ma kia biến nội tâm bản thân thành yểm ma. Yểm ma chết, hắn tự nhiên cũng tắt thở.
Đồ Minh nhanh chóng xuống lầu, sau một lúc vội vàng trở về, thấp giọng nói:
- Là sĩ tử học cung chúng ta!
- Chết chưa hết tội.
Lão giả kia lại liếc mắt nhìn hướng phòng Tô Vân rồi thu ánh mắt, thiên nhãn chậm rãi khép kín, mi mắt đóng lại, một điểm dấu vết cũng không lưu, tức giận nói.
- Linh sĩ tu luyện yểm ma này không dám đi thôn phệ tính linh thần thông những người khác, nhìn thấy người mới tới, tự cho dễ ức hiếp, sau đó xuống tay, không nghĩ tới đá trúng thiết bản, âu cũng là tự chịu!
Hắn xoay người đi.
- Khà khà, tiểu tử thối Thiên Đạo viện vừa đến Văn Xương học cung ta liền giết một linh sĩ. Uy phong thật to! Thủ tọa, ngươi xử lý ổn thoả thi thể linh sĩ kia.
Hòa thượng mi thanh mục tú mỉm cười, khom người nói.
- Phó viện trưởng yên tâm, cũng không phải lần đầu tiên, tiểu tăng nhất định an bài thỏa đáng.