Mục lục
Lâm Uyên Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Thanh Miêu viện. Cự thú Phụ Sơn ngồi xổm, chân quỳ trên mặt đất, đám người Tô Vân từ trên lầu đi xuống, Đồ Minh hòa thượng nói.

- Thanh Miêu viện là chỗ học tập của Trúc Cơ kỳ, cung điện nơi này chính là lớp học, trước trước sau sau có mười bốn đại điện. Hiện tại là giai đoạn đầu của đại khảo thí, Thanh Miêu viện đã không còn giảng bài, đám học sinh đều đang chuẩn bị cho đại khảo.

Đám người Tô Vân, Hoa Hồ đi qua, nhìn thấy Dược điện, Truy Nguyên điện, Cầm điện, Kỳ điện, Họa điện, Luật điện các loại đại điện, khác biệt chỉ ở chương trình học mà thôi.

- Phải học nhiều thứ như vậy ư?

Mấy tiểu hồ ly vẻ mặt có chút khó coi, trong lòng Tô Vân cũng lén lút tự nhủ, học sinh Thanh Miêu viện phải học mười bốn môn học, không khỏi quá nhiều. Những tòa đại điện này có câu đối treo hai bên cửa, trong đó câu đối Truy Nguyên điện rất có ý tứ.

- Tế thôi vật lý tu hành nhạc, hà dụng phù vinh bán thử thân?

Tô Vân đọc một lần, có đồng cảm, nói.

- Truy nguyên chính là tế thôi vật lý, nghiên cứu quy tắc nguyên lý của sự vật. Câu nói này nói là truy đến tận nguồn gốc, nghiên cứu nguyên lý quy tắc sự vật là sự tình vui vẻ, không nên bị công danh lợi lộc ngăn trở bước chân tiến tới.

Lúc này, một âm thanh truyền đến.

- Nguyên lý quy tắc của sự vật, chính là vật lý, cũng tức là đạo mà đạo gia nói tới.

Tô Vân theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một đạo nhân áo xám cất bước đi tới, đi tới phía trước Truy Nguyên điện, quan sát bọn họ một phen, nói.

- Ngốc tử, ngươi vừa mới nói với ta có mấy học sinh muốn học thêm, chính là bọn họ?

Đồ Minh cười nói.

- Vị này là Nhàn Vân đạo nhân, thủ tọa tây tịch tiên sinh của Thanh Miêu viện.

Nhàn Vân đạo nhân mở cửa Truy Nguyên điện ra, mọi người đi vào, Hoa Hồ hiếu kỳ lên tiếng.

- Nhàn Vân tiên sinh, vì sao học sinh Thanh Miêu viện phải học nhiều chương trình như vậy ạ?

- Thanh Miêu viện có mười bốn môn, thoạt nhìn rất nhiều, nhưng mà đến Linh Quang viện thì chỉ còn lại tám môn. Đợi đến Thích Già viện, Nho Học viện, Đạo Học viện chỉ có hai ba môn. Đây là vì sao? Chọn tốt mà học.

Nhàn Vân đạo nhân đi tới chính vị đại điện rồi ngồi xuống, thản nhiên nói:

- Cao đẳng học cung, dạy dỗ học sinh đều là phép trừ, không làm toán cộng. Làm toán cộng, đều là ngu ngốc. Văn Xương học cung chúng ta cho học sinh nhập học rất nhiều lựa chọn, quan sát tư chất học sinh, am hiểu cái nào, có hứng thú cái nào, thì mới tập trung học tập nghiên cứu, như vậy mới có thể có thành tựu. Càng học nhiều sẽ chỉ dạy hư học sinh, là ngu ngốc. Rõ ràng lý luận rất không thực tế.

Hắn nói rất dễ hiểu để đám người Tô Vân, Hoa Hồ khâm phục không thôi. Trong điện có bồ đoàn, đám người Tô Vân ngồi xuống.

- Các ngươi đều học qua Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí Thiên?

Nhàn Vân đạo nhân hỏi, mấy người Tô Vân, Hoa Hồ lắc đầu. Nhàn Vân đạo nhân không vui, nói.

- Hai ngày thời gian, dạy năm người không có chút cơ sở nào, còn phải bảo đảm bọn họ học được Tất Phương Thần Hành dưỡng khí thiên! Ai có bản lãnh này? Ngốc tử, ta không tiếp công việc này, ngươi mời cao minh khác đi!

Hắn đang muốn rời đi, lại thấy một lão giả quần áo bạc màu chắp tay sau lưng, cất bước đi vào, ngồi cuối bồ đoàn. Nhàn Vân đạo nhân liền vội vàng khom người.

- Gặp qua tả phó viện trưởng.

Lão giả kia khẽ vuốt cằm, nói.

- Nhàn Vân, bắt đầu dạy đi.

Nhàn Vân đạo nhân nhức đầu, đành phải trở lại Truy Nguyên điện, lấy tới năm quyển sách phân phát cho năm người Tô Vân, Hoa Hồ, nói:

- Đây là phần đầu của Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí Thiên, là pháp hành công. Các ngươi nhìn một lần.

Đám người Tô Vân mở ra bản thượng đọc từng câu từng chữ. Nhàn Vân đạo nhân đi tới bên người lão giả kia, kêu khổ.

- Phó viện trưởng, nếu trong ngày hôm nay bọn họ hiểu tâm pháp bản thượng, chính là tài trí hơn người! Hai ngày dạy cho bọn hắn Tất Phương Thần Hành Thiên, tha thứ ta không có năng lực!

- Ngươi biết bọn họ có lai lịch gì không?

Lão giả kia hỏi. Nhàn Vân đạo nhân lắc đầu, nói.

- Nhìn quần áo, hẳn là thiếu niên nông thôn bình thường, hơn nữa lần đầu vào thành. Đồ Minh hòa thượng thở dài.

- Đạo sĩ, ngươi cũng bị lừa. Ngươi cho rằng bọn họ như ngươi tưởng.

Nhàn Vân đạo nhân ngỡ ngàng.

- Bọn họ không phải thiếu niên nông thôn bình thường?

Lúc này, đằng sau truyền đến âm thanh đám người Tô Vân, Nhàn Vân đạo nhân vội vàng quay đầu, chỉ thấy đám người Tô Vân đã nhìn xong bản thượng, đang thảo luận nội dung bản thư này.

- Học sinh tự học, có thể đến mức nào? Thật sự không sợ chết, nếu hiểu sai bất kỳ một chữ gì cũng có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma! Đây rõ ràng chính là thiếu niên nông thôn bình thường không biết trời cao đất rộng, không biết sống chết!

Nhàn Vân nghĩ tới đây, đang muốn tiến lên ngăn cản, nhưng mà nghe hai người Tô Vân, Hoa Hồ giảng giải nội dung, chữ như châu ngọc, vô cùng tinh luyện, hơn nữa từ nông tới sâu, phân tích bản thượng của Tất Phương Thần Hành thiên đến gần như hoàn mỹ! Thậm chí, có chút giảng giải ngay cả Nhàn Vân đạo nhân hắn đều chưa từng nghĩ tới, vậy mà lại được Tô Vân cùng Hoa Hồ thuận miệng nói ra! Nhàn Vân nghẹn họng nhìn trân trối, hắn lại không biết, Tô Vân cùng Hoa Hồ được dã hồ tiên sinh dạy dỗ, tuyệt học cựu thánh tối nghĩa khó hiểu cũng đã thuộc làu, thậm chí nói rõ ý nghĩ sâu xa. Đối với bọn hắn mà nói, bản thượng Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí Thiên quá đơn giản, bọn họ vẻn vẹn đọc qua một lần cũng đã nắm chắc ý tứ trong đó. Sở dĩ phải nói ra vẫn là do hai người lo lắng đám người Thanh Khâu Nguyệt không đủ học vấn, hiểu sai. Nhàn Vân nghe Tô Vân cùng Hoa Hồ giảng giải một lần, trở lại bên người lão giả kia, nghi ngờ nói.

- Tả phó viện trưởng, mấy người này có lai lịch gì?

Đồ Minh cười nói.

- Thiếu niên bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK