Thợ mỏ kia thở dài, xoay người lại.
- Sĩ tử Văn Xương học cung mang Thiên Đạo lệnh, tự nhiên cũng không phải sĩ tử phổ thông, ta đương nhiên cũng không thể nào là thợ mỏ phổ thông.
Trống ngực Tô Vân đột nhiên nhanh vỗ một cái.
- Ngươi đến cùng là ai?
Khóe miệng thợ mỏ trung niên lộ ra vẻ tươi cười/
- Ta thật không biết, vì sao đại đế đã phái ta đến đây sau còn phải phái tới một ám sứ?
Trống ngực Tô Vân đột nhiên tăng tốc, huyết dịch từ mạch máu tuôn đến cổ, tuôn ra khắp đầu!
Trung niên thợ mỏ bề ngoài bình thường này là khâm sai Đông đô của đại đế, là thượng sứ chân chính!
Một tên giả mạo như hắn cuối cùng gặp được chính chủ!
- Chẳng qua ngươi quá nóng nảy. Ngươi đoạt hạng nhất trong đại khảo, sau đó thân cận cùng Cầu Thủy Kính, Cầu Thủy Kính từ Đông đô đến đây, hắn lại là đế sư kỳ trước của Thiên Đạo viện, ngươi tiếp cận hắn khẳng định sẽ bị người nghi ngờ thân phận của ngươi.
Trung niên thợ mỏ nói tiếp.
- Huống chi, Cầu Thủy Kính đã bị đại đế cách chức, ngươi tiếp cận Cầu Thủy Kính có thể nói là một nét bút hỏng, đã gây nên người khác nghi ngờ, lại đắc tội đại đế!
Tô Vân tận lực để cho mình trấn định lại, miễn cho lộ ra sơ hở, dù sao hắn còn muốn dựa vào thân phận này đi học trong thành.
- Nhưng mà khi ta nghĩ rõ ràng mọi chuyện trong này xong, ta mới phát hiện tâm cơ của ngươi quả thật thâm trầm đáng sợ.
Trung niên thợ mỏ xoay chuyển lời nói, lộ ra vẻ khâm phục.
- Ngươi làm như thế, ngược lại rửa đi hiềm nghi của bản thân, bởi vì thượng sứ Đông đô thật chắc chắn sẽ không làm như vậy! Ngươi ngược lại vì họa được phúc, tránh khỏi cảnh linh sĩ cự đầu cảnh giới Nguyên Động thậm chí cảnh giới Thiên Tượng diệt sát. Ngươi quả nhiên cáo già!
Tô Vân ngỡ ngàng, bản thân mới vừa rồi còn bại lộ, hiện tại tại sao lại thành cáo già?
- Hắn thật sự là cáo già, bụng dạ sâu không lường được.
Âm thanh của thiếu nữ Ngô Đồng truyền đến, Tô Vân cùng trung niên thợ mỏ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thiếu nữ Ngô Đồng cùng Tiêu Thúc Ngạo một trước một sau đi tới.
- Ta sớm có trải nghiệm đối với điều này. Hắn ngoại trừ bụng dạ cực sâu ra, bối cảnh của hắn cũng lớn đến đáng sợ, chỗ dựa rất cứng!
Thiếu nữ Ngô Đồng liếc trung niên thợ mỏ một cái, dường như có thể nhìn thấu bộ mặt thật của hắn, thản nhiên nói.
- So sánh với hắn, ngươi kém rất nhiều. Pháp thuật ngươi ở trước mặt ta chỉ như ánh sáng của đom đóm, còn muốn che giấu bản thể của mình?
Trong lòng Tô Vân kinh ngạc.
- Thượng sứ này không phải dùng thân thể của mình đến đây? Như vậy, thợ mỏ này là. . .
Thiếu nữ Ngô Đồng ngước đầu lên nhìn, khuôn mặt lạnh lùng, trong giọng nói không mang theo bất cứ tia cảm tình nào.
- Ngươi giờ phút này ngay trên đỉnh đầu chúng ta. Bản thể của ngươi ngay trong thành Sóc Phương, ngươi dùng pháp thuật khống chế nhất cử nhất động của tên thợ mỏ này, thậm chí nói chuyện hành động của hắn!
Trong lòng Tô Vân giật mình, loại pháp thuật này rất hiếm thấy.
Có lẽ hiện tại, khẳng định thượng sứ đang đi trên đường phố Sóc Phương, đang làm ra động tác tương đồng cùng trung niên thợ mỏ trước mặt, lời nói tương đồng. Cái này nếu bị người khác nhìn thấy, chắc chắn sẽ cực kỳ cổ quái!
Loại pháp thuật này so sánh cùng pháp thuật của thiếu nữ Ngô Đồng, quả thực tiểu vu gặp đại vu. Thiếu nữ Ngô Đồng khống chế người khác, không để lại dấu vết, mà hắn vẫn còn có dấu vết.
Nếu như thật muốn kiểm tra hắn thì có thể lợi dụng manh mối này, tra được thân phận chân chính của hắn!
Khóe mắt của thợ mỏ kia nhảy lên, nhìn chằm chằm thiếu nữ Ngô Đồng, không nói thêm gì nữa.
Hắn e sợ bản thân lại nói mấy câu, nữ tử gọi là Ngô Đồng sẽ đoán ra lai lịch của mình!
Nếu thân phận của hắn bại lộ, chắc chắn sẽ phải chết, hắn không có bối cảnh cùng chỗ dựa lớn như Tô Vân!
Thiếu nữ Ngô Đồng lại liếc Tô Vân một cái, hỏi.
- Ta có thể che đậy tất cả mọi người, để cho bọn họ không cách nào nhìn thấy chân dung của ta. Ngươi làm thế nào nhìn thấy chân dung của ta?
Tô Vân có chút không hiểu, hỏi trung niên thợ mỏ.
- Trong mắt ngươi, nàng là dạng gì?
Trung niên thợ mỏ tận lực không nói nhiều một chữ.
- Béo, thấp, đen, tráng!
Tô Vân nhíu chặt lông mày, tiếp tục hỏi.
- Trong mắt ngươi, tên còn lại có bộ dáng gì?
Hắn nói là Toàn Thôn Cật Phạn Tiêu Thúc Ngạo.
Trung niên thợ mỏ.
- Xấu, gầy, áp chế, nghèo.
Tô Vân như có điều suy nghĩ, hắn nhìn thấy hoàn toàn khác với trung niên thợ mỏ, hắn nhìn thấy chính là bộ dáng của thiếu nữ Ngô Đồng cùng Tiêu Thúc Ngạo, thiếu nữ Ngô Đồng chưa ảnh hưởng đến ánh mắt của hắn.
Hơn nữa, đại khảo ngày ấy, Tô Vân đã từng trong lúc vô tình thoáng nhìn thiếu nữ Ngô Đồng mặc áo đỏ đứng trên đỉnh đầu Giao Long.
Thiếu nữ Ngô Đồng có thể ảnh hưởng tất cả mọi người, duy chỉ không có lừa gạt ánh mắt của hắn!
- Chẳng lẽ bởi vì lạc ấn Tiên kiếm trong mắt ta? Hay là vì tám cánh cổng triều thiên khuyết?
Hắn có chút không hiểu.
Thiếu nữ Ngô Đồng lại liếc hắn một cái, rất kiêng kị đối với hắn, nàng rất ít ăn thiệt thòi, nhưng học ca lĩnh đội để nàng ăn thiệt thòi, bị phong ấn bên trong Táng Long lăng.
Nàng thua thiệt lần thứ hai chính là ngã xuống trong tay Tô Vân, cơ hồ bị một kiếm của Tô Vân đánh chết.
Nếu không phải trước lúc nguy cấp, nàng được Tả Tùng Nham đưa ra khỏi Thập Cẩm Tú Đồ, như vậy nàng sẽ chết trong tay Tô Vân!
Tô Vân lại giống như có thể nghĩ đến nhất cử nhất động của nàng, lúc trước bên trên thú liễn, Tô Vân mời đến một Long tộc thiếu nữ khác - Trì Tiểu Dao đối đầu gay gắt cùng Tiêu Thúc Ngạo, không để cho nàng dám ra tay đối với hắn.
Hiện tại, Tô Vân vậy mà đi tới nơi này trước nàng một bước, giống như đã sớm ở chỗ này chờ đợi nàng đến!
Hơn nữa, bên người Tô Vân lại còn có một thượng sứ cao thâm khó dò!
Càng đáng sợ hơn chính là, nàng phát hiện Tô Vân có thể nhìn thấu bản thể của nàng!
Từng bước cờ, đâu vào đấy để nàng sởn tóc gáy, có một loại cảm giác bị Tô Vân bóp gắt gao, làm sao cũng nhảy không ra khỏi lòng bàn tay của hắn.
- Có điều, ta sắp đi vào cảnh giới Uẩn Linh. Đi vào Uẩn Linh cảnh, hắn sẽ không phải đối thủ của ta, ta không cần mượn Tiêu Thúc Ngạo tay, một mình có thể diệt trừ hắn!
Trong nội tâm nàng thầm nghĩ.
- Một người đáng sợ như vậy, nhất định phải sớm diệt trừ, bằng không trưởng thành. . .
Nàng rùng mình một cái, không khỏi nhớ lại một gương mặt khác, một gương mặt để nàng nhớ lại thôi cũng cảm giác đáng sợ.
Trung niên thợ mỏ lặng lẽ quan sát Tô Vân, trong lòng nghiêm nghị.
- Đại đế bảo ta điều tra Sóc Phương, ta những ngày nay một mực không có thành quả, đại đế không có cho ta biết lại phái tới một thượng sứ khác, chẳng lẽ hoài nghi sự trung thành của ta? Chẳng lẽ đại đế cho rằng, người mới đến từ Thiên Đạo viện này có thể đấu qua được ta?