Mục lục
Lâm Uyên Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tại Trúc Cơ, ta còn chưa từng gặp ai mạnh hơn ta đâu.

Tô Vân nghiêng người, thong dong tránh một sĩ tử, đưa tay giết chết sĩ tử kia.

Trong mắt hắn, những sĩ tử trong quan học này đều như không mặc y phục đứng trước mặt.

Thức mở đầu bọn hắn chưa thi triển ra, hắn cũng đã biết bọn hắn muốn thi triển gì, từ đó phá giải đánh giết, hoặc thong dong tránh đi.

Những sĩ tử này, không có danh sư chỉ điểm, không biết phân giải chiêu thức cứng nhắc như thế nào thành từng cái tán thủ linh hoạt.

Bọn hắn đọ sức cùng bạn học chung lớp còn có thể, nhưng gặp được Tô Vân liền lập tức phân cao thấp.

Kết quả lập tức phân cao thấp chỉ có một, chính là tử vong!

Trên bình đài Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ, Thiệu Quân xuất hiện, lực lượng Tô Vân một kích kia thực sự quá mạnh, đánh hắn vào lòng đất, để hắn ngạt thở.

May mắn Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ chính là Tính Linh Thần Binh hiếm thấy, lúc này mới bảo vệ tính mệnh của hắn, nhưng loại sợ hãi vô lực kháng cự này, áp bách cho hắn không thở nổi.

Có tây tịch tiên sinh vội vàng chạy tới, thấy thần sắc hắn ngốc trệ sợ hãi, nhưng không có thụ thương, lúc này mới yên lòng lại.

Thiệu Quân thở hổn hển, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.

Bình đài bốn phía, từng tây tịch tiên sinh phảng phất sớm thành thói quen, ngẩng đầu nhìn quanh, ghi chép chiến tích từng vị sĩ tử trong Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ, không người liếc hắn một cái.

Bá.

Lại một đạo quang mang từ trong Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ chiếu đến, trong quang mang một người xuất hiện, cũng là sĩ tử sắp tử vong được đưa ra Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ.

Tây tịch tiên sinh kia đi đến trước mặt, lung lay đầu ngón tay, lắc đầu nói:

- Lại một tên bị tử vong dọa sợ.

Hắn vừa dứt lời, đột nhiên trên bình đài từng đạo quang mang lập loè, liên tiếp, rất nhiều sĩ tử không ngừng xuất hiện!

Tây tịch tiên sinh kia cũng không khỏi trợn tròn mắt, có người lúc xuất hiện che mặt, hoảng sợ kêu to, có đưa tay loạn vung loạn vũ, có quỳ xuống đất khóc lớn, thậm chí có người thẳng tắp ngã trên mặt đất, miệng sùi bọt mép ngất đi!

Bạch! Bạch! Bạch!

Trên bình đài không ngừng có sĩ tử xuất hiện, đều được Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ đưa ra, không biết trong Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ xảy ra chuyện gì, đưa đến số lớn sĩ tử tập trung tử vong, bị đào thải!

- Tên kia, là Nhân Ma sao?

Một vị tây tịch tiên sinh ghi chép chiến tích toát mồ hôi lạnh, ngửa đầu nhìn Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ, lẩm bẩm.

Ánh mắt của hắn nhìn tới, là núi, hồ, mỹ cảnh một màu, mà ở bên hồ, Tô Vân khi thì như Giao Long, khi thì Bạo Viên, khi thì lại như Tất Phương, thống hạ sát thủ bốn phía!

Đồng thời, khí huyết của hắn hiển hóa, hóa thành Giao Long, Tất Phương cùng Bạo Viên cùng tự thân chiêu thức hắn phối hợp, tinh diệu khó tả.

Sĩ tử vây công Tô Vân trên dưới một trăm người, nhưng một trận chiến ở bên hồ, không ngừng có người ngã xuống, cơ hồ khó có thể chống lại!

Sĩ tử có thể tiếp được Tô Vân một chiêu, đều là phượng mao lân giác!

Mặc dù có người có thể đón lấy hắn một chiêu, cũng không tiếp nổi chiêu thứ hai!

Chiêu thức của hắn hoàn mỹ không bất kỳ sơ hở, chính xác đến cho dù tây tịch tiên sinh các đại học cung cũng vô pháp với tới!

Không chỉ có như vậy, mỗi một chiêu mỗi một thức hắn vận dụng, lực lượng và khí huyết đều vừa đúng, nhiều một phần thì cương, thiếu một phân thì nhu. Đây chính là cảnh tượng lúc trước Cầu Thủy Kính nhìn thấy Tô Vân đại hoàng chung đã dự đoán qua!

Lúc đó Cầu Thủy Kính dự đoán Tô Vân chiến đấu, tất nhiên mỗi một chiêu mỗi một thức đều vô cùng chính xác, sẽ không lãng phí nửa điểm thể lực!

Mà bây giờ, Tô Vân liền hoàn mỹ biến dự đoán của Cầu Thủy Kính thành sự thật, đến mức tây tịch tiên sinh quan trắc tưởng rằng là Nhân Ma!

Đến lúc sĩ tử cuối cùng thét lên, hốt hoảng chạy trốn, Tô Vân thả người nhảy lên, người giữa không trung, hai tay ôm quyền hung hăng nện xuống!

Viên Công Quyết chiêu thứ tư, Lão Viên Bão Chung!

Sĩ tử kia lún vào lòng đất, còn chưa bị hắn giết, trực tiếp biến mất.

Tô Vân rơi xuống đất, hướng về sơn lâm phía trước đi đến, phía sau hắn truyền đến bịch một tiếng, một con Bạo Viên lông vàng từ không trung rơi xuống, chấn động mặt đất run run không ngớt.

Phía sau hắn, bên hồ hết thảy khôi phục như lúc đầu, trên dưới một trăm sĩ tử, toàn bộ bị hắn giết chết, đưa ra Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ nghỉ ngơi.

Sĩ tử Sóc Phương thành, không một người có đủ tư cách để đánh!

Tô Vân chiến ý ngập trời, ngửa đầu nhìn về phía đỉnh núi.

- Không biết Thánh công tử ở đâu? Ta muốn dùng nắm đấm, nghiên cứu Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên! Còn có Nhân Ma kia, phải chăng đã vào trong đồ? Vẫn nên đi lên núi nhìn xem, trên núi thấy xa. . .

Đỉnh núi bên hồ, hơn mười sĩ tử đứng cạnh một thiếu niên quần áo lộng lẫy xa xa nhìn hướng Tô Vân, thiếu niên lộng lẫy kia bỗng nhiên vỗ tay, cười nói.

- Thật phách lối! Hắn vừa mới giết trên dưới một trăm người, súc thành khí thế, đã nghĩ đến khiêu chiến ta!

Trong đó một sĩ tử thấp giọng nói:

- Diệp Lạc công tử, tiểu tử này rất mạnh! Mạnh có chút không hợp thói thường! Nhưng hắn không biết đại khảo quy tắc, tự tiêu hao khí huyết của mình trên thân những người yếu này. Hắn hiện tại, chính là thời kỳ suy yếu nhất. . .

Diệp Lạc công tử cười ha ha, lộ ra một đôi răng mèo.

- Cho nên bản công tử liền ở đỉnh núi, dùng khoẻ ứng mệt, nhặt mạng hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK