Mục lục
Lâm Uyên Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lầu hai phụ sơn liễu, Oánh Oánh bay ra từ trong linh giới của Tô Vân, thật cẩn thận đáp xuống đất.

Nữ hài cao bằng cuốn sách xoã bung cánh, vỗ vỗ bay trong xe, buồng xe là lầu nhỏ hai tầng, nàng bay lên bay xuống, vô cùng hưng phấn.

Nàng đã chết từ một trăm năm mươi năm, khi đó Nguyên Sóc còn chưa phát triển như vậy, làm gì có phụ sơn liễu, chúc long liễu, cũng không nhìn thấy tòa nhà cao tầng bên ngoài cửa sổ.

Cầu mây trên bầu trời giống như hành lang dài của cung điện thần tiên, trên cầu có mái hiên che gió che mưa, xe cộ di chuyển dưới mái hiên, còn có người đi bộ đi dạo trên cầu.

Oánh Oánh hưng phấn bừng bừng đánh giá cảnh tượng ngoài cửa sổ, nói:

- Trong sách ở Văn Uyên Các, không thể thấy được những thứ này.

Tô Vân cười nói:

- Đọc vạn quyển sách, đi vạn dặm đường. Nếu ngươi chỉ trầm mê thế giới trong sách, bỏ qua thế giới thực, dù có bao nhiêu cuốn sách cũng mất niềm vui.

Oánh Oánh bay tới bay lui, nhìn đông nhìn tây, bất cứ thứ gì cũng chỉ cảm thấy tươi mới, đột nhiên, nàng nằm sấp trên cửa sổ phía sau, kinh ngạc nói:

- Tô sĩ tử, ngươi mau đến xem! Nhanh lên!

Tô Vân đứng dậy đi tới bên cạnh nàng, nhìn về phía sau xe.

Chỉ thấy phía sau phụ sơn liễn của bọn họ cũng không còn xe khác.

Dáng người Tả Tùng Nham thấp bé bước đi trầm ổn, một thân áo bào màu xám trắng đi theo phía sau phụ sơn liễn.

Tốc độ của phụ sơn liễn dù rất nhanh, nhưng Tả Tùng Nham vẫn có thể theo kịp, kỳ quái chính là bước đi của hắn không nhanh không chậm, tốc độ lại ngang bằng với phụ sơn liễn.

Giữa các tòa nhà, cầu mây không ngừng có một đám thân ảnh nhảy vọt như bay, chạy tới nơi này. Chẳng bao lâu, một người khổng lồ như núi nhảy lên cầu đi đến phía sau Tả Tùng Nham.

Trên bầu trời có lá cờ tung bay, lá cờ phần phật, bay trong gió.

Lá cờ kia bay nhanh về phía dưới, rơi xuống đất hóa thành một đạo nhân gầy gò, một thân đạo bào tím đen, cũng đi theo phía sau Tả Tùng Nham.

Lại có năm nam nữ mặc trang phục nho sĩ không biết từ nơi nào chạy tới, trèo qua lan can cầu maay, đi tới phía sau Tả Tùng Nham.

Tô Vân cùng Oánh Oánh lại nhìn thấy Hòa thượng Đồ Minh, Nhàn Vân đạo nhân cũng đi tới, còn có Đổng y sư xách theo hòm thuốc cùng với thủ toạ Tây Tịch các đại học viên Văn Xương học cung, áo choàng dài, văn chất nho nhã, gia nhập vào trong đội ngũ.

Người phía sau Tả Tùng Nham càng ngày càng nhiều, đội hình này càng lúc càng lớn, khiến Tô Vân cũng phải rung động.

Nhưng vào lúc này, phụ sơn liễn chạy đến ngã tư trên không cầu mây này, phía trước lại có hai cầu mây giao nhau thông qua cầu mây này.

Sau khi phụ sơn liễn chạy qua ngã ba, Tô Vân nhìn thấy từ trên hai cây cầu kia đều có mấy chục hắc y nhân gia nhập vào trong đội ngũ phía sau Tả Tùng Nham, những hắc y nhân kia có nam có nữ, có già có trẻ, dần dần làm tắc con đường trên cầu.

Lại là một ngã ba trên không trung, lại có mấy chục nam nữ già trẻ gia nhập vào.

Hơn nữa, ở phía sau hai bên đội ngũ, còn có người cuồn cuộn không ngừng chạy tới, gia nhập vào trong hàng ngũ, làm cho đội ngũ này càng lúc càng lớn mạnh!

Có người trên tay cầm binh khí dài dùng vải quấn quanh, có người thì buộc bội đao bên hông, hoặc là cõng hộp kiếm, còn có người nở rộ linh giới, thần thông bay múa trên không trung, rực rỡ phi phàm.

Tất cả mọi người không nói một lời, đi theo Tả Tùng Nham, mà Tả Tùng Nham thì đi theo chiếc phụ sơn liễn này, đi thẳng tới Cửu Nguyên học cung do Văn gia trong bảy đại thế gia quản lý!

Tiếng còi giữa các tòa nhà ở Sóc Phương thành liên tiếp vang lên, không ngừng vang lên, đó là tiếng còi của quan phủ sai dịch.

Võ gia của bảy đại thế gia nắm giữ chức huyện úy, tất cả sai dịch nghe theo Võ Thần Thông điều khiển, mà những người phía sau Tả Tùng Nham, rõ ràng là thổ phỉ của các quận Sóc Bắc, nhân vật nổi danh trên bảng, không thể không làm bọn họ lo lắng!

Võ Thần Thông nghe tin nhanh chóng chạy tới, đứng trên một toà nhà phía xa xa, nhìn một màn này, giơ tay lên lạnh lùng nói:

- Truyền mệnh lệnh của ta, không được hành động thiếu suy nghĩ!

Cùng lúc đó, linh sĩ trong Sóc Phương thành chạy đi, truyền tin tức này đến trong tai các thế lực lớn trong thành, trong lúc nhất thời bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

Diệp Lạc công tử vừa mới trở lại Diệp gia, liền lập tức nhận được thông báo, không khỏi kinh ngạc vô cùng:

- Hắn lại ra tay? Lần này hắn định làm gì?

Hắn đi tới đi lui, phân tích mục đích nước cờ này của Tô Vân, càng phân tích lại càng đau đầu, lẩm bẩm nói:

- Trí tuệ của ngươi tuyệt đối không thể vượt qua ta nhiều như vậy, nếu như ngay cả nước cờ này của ngươi mà ta cũng không hiểu, làm sao có thể khiêu chiến được với ngươi? Ta chắc chắn có thể thấy mục đích của ngươi!

Tại Sóc Phương Lý gia, lúc Sóc Phương Hầu nhận được tin tức đang ở bên cạnh quan tài sắt đen, thắp hương cho lão tổ Lý gia, quan tài sắt đen khổng lồ này được dựng lên trên kiến trúc cao nhất Sóc Phương thành, bên cạnh có một thanh tính linh thần binh, Mạch Đao.

Quan tài đen đối mặt với bên ngoài.

- Tả Tùng Nham muốn làm cái gì?

Sóc Phương Hầu nghiêng đầu hỏi.

Bên cạnh hắn, một nam tử trung niên khom người nói:

- Nghe nói thủ toạ Văn Xương học cung Truy Nguyên Viên, Cố Hoa Như bị người ta ám sát ở bên ngoài, Tả Tùng Nham chính là truyền kỳ của Sóc Bắc, Cố Hoa Như chết, hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Lúc này, hơn phân nửa hắn sẽ bởi vì Cố Hoa Như chết mà làm khó dễ.

Sóc Phương Hầu ngửa đầu, nhìn đám mây đen phía trên quan tài đen, ánh mắt chớp động:

- Hai đứa con của ta đều đang học tập tại Văn Xương học cung, thế cho nên quan tài của lão tổ tông đều bốc khói đen, oán giận ta lừa con cái. Tuy nhiên, ta nghĩ rằng sự lựa chọn của ta là đúng. Nguyên Tĩnh, chuẩn bị cho tốt, nếu náo loạn, vậy vận dụng quân bảo vệ thành!

Nam tử trung niên Lý Nguyên Tĩnh khom người xưng vâng.

Thần Tiên cư Thiên Phương lâu.

Cầu Thuỷ Kính đi tới bên cửa sổ, nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy phụ sơn liễn của Tô Vân đã chạy tới bên cạnh Thiên Phương Lâu, phía sau là Tả Tùng Nham cùng đám người dưới trướng hắn.

- Tùng Nham chỉ có tính trẻ con, chơi đùa cùng hắn. Có nên nói cho hắn biết, Tô Vân không phải là thượng sử thật sự?

Cầu Thuỷ Kính chần chờ một chút, lắc đầu, lộ ra nụ cười:

- Như vậy mới càng thú vị. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Tô Vân càng ngày càng giống thượng sử, nếu Đế Bình là minh quân, lần sau gặp được hắn cũng nên cho hắn danh phận cùng quyền chức này! Đáng tiếc...

Mà tại Thánh Nhân cư Sóc Phương thành, Tiết Thanh phủ Tiết thánh nhân cũng nhận được tin tức thông báo, không khỏi nhíu mày, ngửa đầu nhìn về phía cầu mây trên bầu trời:

- Tứ đại học cung ngày đầu tiên khai giảng đã muốn nháo ra động tĩnh lớn như vậy?

Hắn trầm ngâm một lát, thấp giọng nói:

- Nhưng nếu đã là minh hữu, dù sao cũng phải giúp đỡ một chút. Lão La, chuẩn bị xe đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK