Chờ khi bọn họ đi ra ngoài thôn, chợt nghe thấy trong thôn Lâm Ấp ồn ào náo động, có bào hào kêu to.
- Các vị hương thân phụ lão, tên Toàn Thôn Cật Phạm trong Khe Rắn thường xuyên gieo họa cho chúng ta! Huynh đệ tỷ muội của chúng ta mỗi khi đi qua Khe Rắn đều bị hắn nuốt chửng! Lần này hắn lột xác độ kiếp, chạy trời không khỏi nắng, anh em chuẩn bị sẵn dao nĩa búa rìu, đêm nay lấy mạng hắn!
Tô Vân thầm nghĩ.
- Toàn Thôn Cật Phạm thật có không ít kẻ thù, đêm nay nó hóa giao long, chưa chắc đã có thể độ kiếp thuận lợi.
Vừa nghĩ tới độ kiếp, hắn không kìm được nhớ tới con ngạc long đang độ kiếp thì bị tiên kiếm chém giết trong tiên đồ lúc trước, làm lòng hắn có chút bất an.
Nhưng đúng lúc này, mấy con hắc ngưu đang gặm cỏ nơi đầu thôn Lâm Ấp lập tức quay người bước đi. Trong đó một con hắc ngưu bước đi với hai chân sau đứng thẳng hệt như người, kêu lên.
- Đêm nay Toàn Thôn Cật Phạm độ kiếp, nếu để hắn hóa thành giao long, chúng ta đều không có ngày lành! Mau trở về thôn trang tìm đồ!
Một con hắc ngưu khác kêu lên.
- Đúng thế! Nhân lúc hắn bệnh lấy mạng hắn, đêm nay làm thịt hắn đi!
Đám hồ yêu Hoa Hồ trố mắt ra nhìn.
Tô Vân quay về hướng âm thanh phát ra, cười nói.
- Hình như các vị đại ca ở Ngưu gia trang đang nói chuyện.
Đám hồ yêu quay sang nhìn nhau.
Hồ Bất Bình há miệng, lại lập tức bị đám Hoa Hồ che lại, không nói ra lời, chỉ đành thầm nghĩ.
- Chỉ sợ Tiểu Vân ca cho rằng dân ở Ngưu gia trang và thôn Lâm Ấp kia đều là người giống hắn...
Trên con đường đi tới thượng du Khe Rắn, bọn họ lại đi ngang qua đầm Ngạc Long, lại nghe thấy có tiếng nói truyền tới từ bên bờ đầm, chính là mấy con ngạc long đang nằm bò trên bờ tán gẫu với nhau.
"... Toàn Thôn Cật Phạm sắp hóa giao long, thằng nhãi này, uống nước rửa chân của chúng ta mà lại sắp hóa rồng rồi, còn nhanh hơn cả chúng ta! Đúng là không có thiên lý!
- Đi làm thịt hắn chứ?
Một con ngạc long hưng phấn ngẩng đầu lên.
Những con ngạc long khác hệt như trái cà tím ủ rũ sau sương, chùn lòng.
- Không đi, Còn phải đi xa như vậy, ai thích kẻ đó tự đi đi. Toàn Thôn Cật Phạm có quá nhiều kẻ thù, chưa chắc đã có thể sống qua đêm nay, không cần chúng ta tới thêm chuyện... Ô, thằng nhóc mù Thiên Môn trấn với đám khốn nạn thôn Hồ Khâu!
Một con ngạc long phát hiện đám người Tô Vân, hưng phấn quẫy đuôi, kêu to.
- Nhìn chỗ này này, người mù, nhìn chỗ này này! Chỗ này có đồ ngon!
Một con ngạc long khác hưng phấn nói.
- Các ngươi tới đây, bọn ta có đồ ăn ngon này!
Con ngạc long dẫn đầu dùng đuôi vả cho con kia một cái, giận dữ nói.
- Ngươi nói ra thì bọn họ chịu sang à?
Tô Vân lắc đầu, thầm nghĩ.
- Thảo nào Dã Hồ tiên sinh thường nói đám thôn Nhị Long đều là một lũ đầu óc ngu dốt, vừa lười lại vừa thích chơi khăm, mà lại còn ngu dốt. Đúng là thế thật.
Cuối cùng bọn họ đã đi tới nơi thượng du của khe nước. Đó là một thác nước hình thành từ một vách núi, thác nước chia vách núi kia làm hai nửa, mà ở trên vách núi kia còn có một đầm nước khác, lại có thác nước chảy xuống từ trên vách núi cao hơn, rót vào trong đầm.
Ngọn núi phía sau vách đá này được gọi Táng Long Lăng, nghe đồn nơi đây là mộ phần của rồng. Vượt qua Táng Long Lăng chính là Đọa Long Cốc, tương truyền thần long trên bầu trời rớt xuống, đập ra khe núi này. Sau đó thần long bị thương quá nặng nên đã chết, rồi được chôn cất ngay trong ngọn núi Táng Long Lăng này.
Nhưng đây chỉ là truyền thuyết, đám người Tô Vân và Hoa Hồ không tin tưởng cho lắm.
Nhưng trong chuyện này, quái là quái ở chỗ các vùng lân cận Táng Long Lăng thật sự có rất nhiều quái vật thuộc loại rồng, ví dụ như Toàn Thôn Cật Phạm, hoặc như đám ngạc long của thôn Nhị Long này.
To Vân và đám hồ yêu đi tới đỉnh núi. Chỉ thấy ánh trăng sáng tỏ, chiếu lên mặt hồ sóng nước lăn tăn, phản chiếu bầu trời bao la mờ tối cùng với mặt trăng sắp tròn.
Tô Vân ngồi trên tảng đá, cẩn thận cảm ứng, lập tức cảm ứng được khí huyết của đại hắc xà trong Khe Rắn bên dưới thác nước.
Bên trong Khe Rắn, đại hắc xà cuộn mình trên tảng đá, khí huyết hệt như một quả trứng to lớn.
Quả trứng khí huyết này như đang hô hấp, phồng lên xẹp xuống, hơi thở rất dài. Tô Vân thử cùng hô hấp với đại hắc xà, chỉ là hơi thở của hắn không được dài như thế, bị nghẹn tới gần chết.
- Ồ, nơi đây ngoại trừ khi huyết cực kỳ dày đặc của Toàn Thôn Cật Phạm ra, còn có vài khí tức khí huyết không thua kém gì nó!
Tô Vân lập tức có phát hiện. Đại hắc xà sắp hóa thành giao long, đương nhiên khí huyết nồng và đặc hơn nhiều, sau khi hóa thành giao long, thực lực của nó ắt sẽ tăng cao.
Mà trong đêm đen còn có vài khí tức khí huyết khác không hề thua kém đại hắc xà là mấy!
Trong lòng Tô Vân khiếp sợ không thôi, nói nhỏ.
- Hoa nhị ca, chỗ này của chúng ta còn có mấy người không hề thua kém Toàn Thôn Cật Phạm! Hơn nữa có hẳn bốn người!
Hoa Hồ hơi khiếp sợ trong lòng, ở gần Thiên Môn trấn lại có bốn đại yêu không thua kém gì Toàn Thôn Cật Phạm?
- Bọn họ ở đâu?
Hắn ta vội vàng hỏi.
- Ba người đang ở ngay phía đối diện chúng ta.
Tô Vân trả lời.
- Một người khác, ta chỉ cảm ứng được mang máng, nhưng không rõ vị trí.
Hoa Hồ vội đưa mắt nhìn sang vách núi đối diện, quả nhiên thấy có bốn bóng dáng đứng trong ánh trăng, mơ hồ, khó mà nhìn rõ.
- Tiểu Vân, phía đối diện có bốn người, cả bốn người bọn họ đều là con người!
Hoa Hồ khẽ hô lên.
Tô Vân cười nói.
- Đương nhiên bọn họ là người, không thì còn là cái gì được chứ?"
Hoa Hồ vội vàng giải thích.
- Ý ta là bọn họ không giống chúng ta, bọn họ là người trong thành!
- Người trong thành?
Sắc mặt Tô Vân nghiêm túc lại.
- Chẳng lẽ khách tới từ thành Sóc Phương? Nếu là khách tới từ thành Sóc Phương, như vậy chưa chắc bọn họ đã tới vì Toàn Thôn Cật Phạm. Nói không chừng có thể đến vì ta...