Mục lục
Lâm Uyên Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Lời hắn vừa nói ra, Tô Vân bị giật mình, kém chút chạy trối chết.

Đổng y sư cười nói.

- Ta cũng học cựu thánh kinh điển lập nghiệp, chỉ là về sau du học. Không cần sợ, nếu ta nghiên cứu ngươi, Tả phó viện trưởng có thể nghiên cứu ta. Ta hoài nghi ngươi không phải giống loài thế giới này, chỉ lấy chút máu ngươi. . .

Hắn mang tới một cây ngân châm, cắm vào mạch máu cổ tay Tô Vân, ngân châm chảy ra huyết dịch.

-Ngươi vừa mới nói giải phẫu là học thuyết nổi tiếng, câu nói này đúng, cũng không đúng.

Đổng y sư lấy hai bình máu, còn dự định lấy thêm mấy bình, thấy Tô Vân gánh không được, lúc này mới lưu luyến dừng tay, nói.

- Ngươi thụ thương, liền lấy một chút. Giải phẫu học cũng không phải học thuyết nổi tiếng, ít nhất lúc trước không phải. Hiện tại có phải hay không, rất khó nói.

Tô Vân có chút choáng đầu, nói.

- Vì cái gì?

-Hoàng Đế Nội Kinh tuy là kinh điển cựu thánh, nhưng là nho học, phật học lại mâu thuẫn đối với cái này, nói cái gì thân thể tóc da thuộc về cha mẹ, nói cái gì nhục thân là thân xác thối tha, không cho y sư giải phẫu thi thể, tìm kiếm ảo diệu của thân thể con người, tìm kiếm đầu nguồn của chứng bệnh. Dần dà, dân chúng xem những y sư giải phẫu thi thể là yêu ma.

Đổng y sư chán nản nói.

-Về sau, kinh điển cựu thánh chúng ta bị người sắc Mục Học được, người Sắc Mục thông qua giải phẫu truy tìm nguồn gốc, học được ảo diệu nắm giữ nhiều nhân thể, nghiên cứu chân lý sự vật. Hắc hắc, rõ ràng mấy ngàn năm trước cũng đã khai sáng giải phẫu truy tìm nguồn gốc, lại bởi vì cổ hủ, chúng ta học y phải đi du học, đi học cùng người Sắc Mục. Lúc trước người Sắc Mục là đồ đệ của chúng ta!

Hắn lắc đầu, trong lòng có rất nhiều cảm khái cùng bất đắc dĩ.

Tô Vân chần chờ một chút, nói.

-Tiên sinh, kiếp tro tạo thành thương cho ta. . .

Đổng y sư giật mình, cười nói.

-Dược liệu ta đã chuẩn bị cho ngươi, bên kia có một nồi đồng lớn, là ngày bình thường ta nấu thuốc. Ngươi để Tiểu Diêu chuẩn bị nước ngâm dược liệu cho ngươi, rồi chính mình cởi đồ ngâm mình bên trong là được. Sau đó, ngươi thôi động Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí Thiên, nấu sôi chính mình lẫn dược thủy, chờ đến buổi sáng ngày mai, thương thế liền khỏi hẳn.

Tô Vân trừng to mắt, cứng họng.

-Tiên sinh không phải nói thương thế của ta có chút khó giải quyết sao?

-Lấy máu có chút khó, thương thế tầm thường. Nhục thể của ngươi không đủ mạnh, không chịu nổi lực lượng kiếp tro, mà ngươi dùng kiếp tro có chút cổ quái, khác kiếp tro khác, nhưng thương thế không trở ngại.

Đổng y sư lấy ra dược liệu trong hòm thuốc đưa cho hắn, khua tay.

-Vừa rồi những yêu quái kia liều chết bảo hộ ngươi, nếu ta lấy máu của ngươi, bọn hắn không đánh chết ta sao? Đi! Đi! Không cần chậm trễ ta nghiên cứu máu của ngươi!

Tô Vân nhìn lại qua góc tường, quả nhiên thấy một nồi cao cỡ một người lớn bằng thanh đồng, hắn đi cà nhắc đến gần nồi đồng nhìn, bên trong sạch sẽ không có nửa giọt nước.

-Ai là Tiểu Diêu?

Thiếu niên nhìn bốn phía.

Nhưng vào lúc này, Ly Long quay quanh cây cột đột nhiên sống lại, đầu rủ xuống, râu rồng thật dài lắc lư ở trước mặt Tô Vân, trong miệng truyền đến âm thanh thiếu nữ nhu nhu.

-Ta là Tiểu Diêu. Sư đệ chờ một chút, ta làm phép gọi thanh thủy.

Tô Vân giật nảy mình, chỉ thấy toàn thân Ly Long trắng như tuyết, trên vảy màu bạc thỉnh thoảng sẽ phản xạ ra tia sáng bảy màu, hai bên thân thể của nàng đều có một đạo ngân tuyến xuyên qua, vuốt rồng sắc bén, đội lên đồng trụ.

Đây là một đầu Ly Long còn nhỏ, hẳn do Ngân Lý Ngư tu luyện hóa rồng, có thanh âm thiếu nữ mềm mại, ôn nhu hơn Độc Giao Toàn Thôn Cật Phạn Tiêu Thúc Ngạo rất nhiều.

Ly Long Tiểu Diêu làm phép, nước chảy từ không trung rót vào trong nồi đồng.

Tô Vân ném dược liệu vào trong nồi, rất nhanh, nồi đồng liền đầy hơn phân nữa.

Tô Vân thoát y, Ly Long Tiểu Diêu kia vội vàng chuyển tới phía sau đồng trụ, e lệ nói:

-Ta là nữ hài, ta không nhìn ngươi. . .

Tô Vân cởi sạch, nhảy vào trong nồi, thôi động Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí Thiên, lấy nguyên khí nấu chín dược liệu, rất nhanh một nồi dược thủy liền bốc lên rất nhiều khí trắng.

Dược liệu dược lực được nấu ra thông qua da thịt rót vào thể nội của hắn, Tô Vân lập tức cảm giác được khí huyết trở nên hoạt bát, thân thể tóc da bắt đầu tự chữa trị, trong lòng không khỏi thầm khen.

- Đổng y sư quả nhiên diệu thủ hồi xuân!

Ly Long Tiểu Diêu kia nghe được âm thanh nước đốt lên phát ra, lúc này mới nhìn qua, khen.

-Nguyên khí của ngươi thật tinh khiết.

Tô Vân hiếu kỳ nói.

- Tiền bối là bạn Đổng tiên sinh?

Ly Long Tiểu Diêu kia vội nói.

-Ta không phải tiền bối, ta cũng là sĩ tử Văn Xương học cung, thừa dịp nghỉ ở chỗ này làm việc ngoài giờ, kiếm chút tiền phụ cấp sống qua ngày.

Nàng xấu hổ, nhăn nhó nói.

-Nhà ta rất nghèo. . .

-Đừng tin nàng.

Thanh âm Đổng y sư truyền đến.

-Nàng là thế gia Hồi Long Hà của khu không người, ở dưới đáy sông, trong nhà còn nhiều, rất nhiều vàng bạc tài bảo. Nếu ngươi có thể cưới nàng, nửa đời sau của ngươi liền cần phấn đấu.

Tô Vân kinh ngạc.

- Tỷ tỷ cũng ở khu không người? Ta cũng tới từ khu không người nè!

Ly Long Tiểu Diêu vừa mừng vừa sợ, cười nói.

-Đệ đệ ngươi đến từ chỗ nào?

- Khu không người - Thiên Môn trấn!

Ly Long Tiểu Diêu lúc đầu còn hưng phấn gặp được đồng hương, nghe được sáu chữ khu không người Thiên Môn trấn, không khỏi biến sắc, không còn nói chuyện cùng hắn nữa.

Sau một lúc lâu, đầu Ly Long này lại chạy tới trợ giúp Đổng y sư thử máu.

Đổng y sư hiếu kỳ nói.

- Làm sao không để ý tới hắn nữa? Một nam hài tử rất tốt, kết làm đạo lữ với ngươi mà nói, rất có ích. Niên kỷ của ngươi cũng đến thời điểm thành gia lập thất rồi.

-Thiên Môn trấn.

Ly Long Tiểu Diêu rụt đầu một cái, thấp giọng nói.

-Trong Thiên Môn trấn đều là Quỷ Thần lợi hại đến cực điểm, không dám trêu chọc. Nếu như tương lai chia tay, đại nhân nhà ta đánh không lại đại nhân nhà hắn.

Đổng y sư quay đầu nhìn Tô Vân, thấy Tô Vân đã ngủ thiếp đi.

Dù ngủ thiếp đi, hắn vẫn còn đang thôi động tâm pháp Tất Phương Thần Hành, dược thủy trong nồi đồng vẫn bốc lên hơi nóng.

-Máu của hắn là máu người bình thường, không có huyết thống dị chủng.

Đổng y sư nhíu mày, thấp giọng nói.

-Cái này kì quái. Hắn đến cùng có lai lịch gì, vì sao có thể thôi động khí huyết mạnh mẽ như vậy? Thật muốn cắt hắn thành phiến nghiên cứu một phen, đáng tiếc không cách nào bàn giao với lão đại đứng đầu nơi đó. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK