Mục lục
Lâm Uyên Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Vân còn chưa bao giờ thấy qua khí tức bá đạo như vậy, chỉ thấy một vuốt chim vô cùng tráng kiện nhô ra bên trong liệt hỏa sau lưng Đồng Khánh La, bắt lấy vị Tông tiên sinh kia!

Tông tiên sinh vừa sợ vừa giận, quát chói tai một tiếng, nguyên linh hiện ra trong từ Linh giới, không nói gì liền muốn thôi thúc thần thông!

Nhưng ngay lúc này, bên trong liệt hỏa sau lưng Đồng Khánh La, lông vũ bảy màu lộng lẫy ùa ra ngoài, một Tất Phương khổng lồ nhô đầu ra, mỏ chim thật dài mổ xuống phía dưới một cái, mổ nguyên linh Tông tiên sinh, kể cả thần thông vỡ nát!

Tông tiên sinh cũng bị vuốt chim khổng lồ bóp chặt tai mắt mũi miệng, máu chảy không ngừng, âm thanh khàn khàn.

- La nhị gia, ngươi làm cái gì vậy......"

Sắc mặt Đồng Khánh La dữ tợn, cười lạnh nói.

- Tông tiên sinh, ta không hiến tế ngươi, chẳng lẽ hiến tế hai vị tiền bối? Muốn trách thì trách đến giờ vẫn chưa đi ra khỏi bức tường!

Xương cốt Tông tiên sinh đùng đùng vang vọng, bị vuốt chim khổng lồ bóp gãy, phun ra một hơi cuối cùng.

- Mẹ ngươi, đã đi ra......"

Hắn dứt lời, ngẹo đầu không còn khí tức.

Đồng Khánh La ngẩn ngơ, lúc này mới quan sát bốn phía, bọn họ đích xác không còn ở trong vách tường, đã đi tới trên quảng trường phía ngoài điện!

Bọn họ không có đi vào đại điện bên trong bức tường như dự liệu, ngược lại đi ra ngoài!

Đồng Khánh La vội vàng buông tay, cười nói.

- Tông tiên sinh, ta sai rồi, mong rằng tiên sinh chớ trách. Tông tiên sinh, Tông tiên sinh......"

Thi thể Tông tiên sinh lăn xuống mặt đất, không động đậy được nữa.

Tô Vân lặng yên vô tức đi tới sau lưng thiếu nữ Ngô Đồng, thấy thế không khỏi giật mình trong lòng.

Tất Phương thần điểu sau lưng Đồng Khánh La cho hắn một loại cảm giác vô cùng hung hãn, căn bản không giống như chim chóc tầm thường ở nhân gian!

Tô Vân đã gặp qua Tất Phương chân chính tại thế giới sau Thiên môn, hắn đã từng nhìn thấy qua hai con Tất Phương thần điểu sát cánh bay lượn, đối kháng thiên kiếp!

Thần điểu Tất Phương trong bức tranh Tiên hầu như giống thần điểu Tất Phương sau lưng Đồng Khánh La như đúc!

Thậm chí, chỗ diễn hóa của thần điểu Tất Phương Tô Vân quan tưởng chưa chắc tinh tế giống như thần điểu Tất Phương mà thần thông Đồng Khánh La tạo ra. Hiển nhiên, Đồng gia có người từng thấy Tất Phương chân chính!

Đột nhiên, thiếu nữ Ngô Đồng thấp giọng nói.

- Đồng gia nghiên cứu qua Tất Phương thần điểu chân chính.

Trong lòng Tô Vân nghiêm nghị, hạ giọng đồng ý.

Toàn Thôn Cật Phạn Tiêu Thúc Ngạo lúc này mới chú ý đến hắn, sợ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

- Nhị đương gia, chúng ta đã đi ra, không có tìm đến kiếp tro Thần Vương, cũng không có đạt được linh binh Đại Thánh.

Thiếu nữ Ngô Đồng đột nhiên lên tiếng.

- Nhị đương gia lại giết hai mươi hai vị thế hệ sau của Đồng gia, hai mươi hai vị linh sĩ mà Đồng gia trăm cay nghìn đắng bồi dưỡng ra.

Âm thanh của nàng mềm mại cho người ta một loại cảm giác tâm linh được an ủi, phảng phất như lẻn vào trong lòng của ngươi, nói chuyện với tư tưởng, nội tâm của ngươi.

Trong lòng Tô Vân nhất thời sinh ra một cỗ cảm giác không ổn.

Sắc mặt Đồng Khánh La hôi bại, phảng phất như già yếu hơn, lẩm bẩm.

- Tiền bối, ta làm cái gì? Ta nên làm cái gì......"

Thiếu nữ Ngô Đồng nói tiếp.

- Ngoại trừ những linh sĩ Đồng gia, còn có mười tám vị tây tịch tiên sinh Sóc Phương học cung, bọn họ đều là tiên sinh dạy kiến trúc trong Sóc Phương học cung, nay tất cả chết ở chỗ này, mới vừa rồi còn có nhiều thợ mỏ trơ mắt nhìn ngươi giết chết Tông tiên sinh. "

Trong mắt Đồng Khánh La tràn đầy sát khí âm u, ánh mắt quét tới những thợ mỏ đang vận chuyển hắc thạch quan lên lưng Phụ Sơn thú trên quảng trường, cười hắc hắc.

- Tiền bối, ta làm cái gì?

Lúc trước hắn chỉ thấp thỏm lo âu hỏi, mà lần này tuy vẫn như đang hỏi nhưng trong lòng hắn như đã có phương pháp.

Thiếu nữ Ngô Đồng vẫn không trả lời hắn, mà tiếp tục trình bày lợi hại, ôn nhu nói.

- Họa bích tiên sinh cũng chết ở chỗ này, cái chết của hắn tuy không có quan hệ gì với ngươi, nhưng mà Thái Học viện sẽ trách tội hắn chết lên đầu của ngươi. Đại huynh Đồng Khánh Vân của ngươi căn bản không thể tẩy hết tội danh cho ngươi, bởi vì hắn cũng không thoát. Vì không để cho ngươi liên lụy Đồng gia, hắn chỉ có nhịn đau giết ngươi.

"Ha ha ha ha! "

Đồng Khánh La đột nhiên cười ha hả, sắp bị điên rồi, âm thanh thảm thiết.

- Ta làm qua bao nhiêu chuyện xấu vì Đồng gia, đã làm bao nhiêu hoạt động không muốn người biết, sao đại huynh lại giết ta? Đại huynh sẽ không giết ta!

Sắc mặt của hắn đột nhiên âm trầm xuống, khuôn mặt dữ tợn khủng bố, tự nhủ.

- Không sai, đại huynh sẽ giết ta, hắn nhất định sẽ giết ta diệt khẩu, hắn là như vậy người......"

Tô Vân nhìn thấy biểu tình của hắn bộ, không tử chủ rùng mình một cái, thấp giọng nói.

- Ngô Đồng, đừng nói nữa.

Thiếu nữ Ngô Đồng nhẹ giọng cười nói.

- Ta cũng không có mê hoặc hắn, ngươi cũng nghe đấy, ta cũng không nói một câu nào mê hoặc hắn. Ta chỉ nói cho hắn biết lợi hại, còn chọn lựa thế nào, phải xem chính hắn.

Tô Vân nhíu mày.

Thiếu nữ Ngô Đồng quả thực cũng không nói ra bất kỳ một câu mê nào hoặc nhân tâm!

Nhưng đây mới đáng sợ nhất, bởi vì Đồng Khánh La càng lúc càng giống như một ma đầu bị ma tính ma tâm khống chế!

- Nhưng mà chuyện này còn có chỗ trống để cứu vãn, hắc hắc hắc hắc......

Khuôn mặt Đồng Khánh La ngày càng vặn vẹo, đột nhiên chỉ nghe một tiếng ầm ần, nguyên khí phía sau hắn phun ra ngoài hóa thành thần hỏa Tất Phương rừng rực!

Tất Phương thần hỏa có bảy màu, lúc đầu vô cùng rực rỡ, nhưng mà giờ phút này thần hỏa lại biến thành màu đen với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được!

- Chỉ cần ta giết tất cả người ở nơi này, thả ra tất cả quái kiếp tro!

Đồng Khánh La cất tiếng cười to, âm thanh đinh tai nhức óc, tiếng cười thảm thiết, cười một cách vặn vẹo.

- Thì có thể đẩy chuyện những linh sĩ Đồng gia cùng tây tịch tiên sinh chết lên đầu quái kiếp tro! Ha ha, khi đó không người nào biết bọn họchết trong tay ta!

Phía sau hắn, bên trong Tất Phương thần hỏa do nguyên khí biến thành, một đám lông vũ xông ra từ trong hỏa diễm hóa thành quái vật thần điểu Tất Phương khổng lồ giương cánh hơn mười trượng!

Thần điểu Tất Phương có một thân lông vũ vô cùng hoa lệ nhưng mà giờ khắc này, Tất Phương lại biến thành màu đen, đen y như kiếp tro, đen giống với ma hỏa sau lưng Đồng Khánh La!

Tất Phương thần điểu to lớn vỗ cánh hí dài, hô một tiếng, cánh chim màu đen mở ra, dưới cánh chim trải rộng ma hỏa.

Cả người Đồng Khánh La dường như bị bóp méo, phảng phất như biến thành nhân ma, phấn khởi nhìn những thợ mỏ, Phụ Sơn thú cùng linh sĩ Đồng gia trên quảng trường.

- Giết sạch bọn họ!

Hô——

Tất Phương hắc ám vỗ cánh bay ra, thẳng đến quảng trường.

Trên quảng trường nhất thời hỗn loạn, nho sĩ Đồng Hiên lạnh lùng nói.

- Nhị gia điên rồi! Chạy mau! Chạy mau đi——

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK