Cầu Thủy Kính tiếp tục nói
- Văn Xương học cung cũng rất nguy hiểm. Học cung này rồng rắn lẫn lộn, lai lịch lão sư bên trong đều rất cổ quái, ngươi cần cẩn thận. Hàng năm, Văn Xương học cung đều sẽ chết rất nhiều sĩ tử. Một điểm nữa, coi chừng Tả Tùng Nham.
-Coi chừng Tả phó viện trưởng?
Tô Vân cùng Hoa Hồ liếc nhau, không khỏi kinh ngạc. Hoa Hồ hỏi:
- Ta thấy Tả phó viện trưởng là người rất tốt, vì sao tiên sinh nói cho chúng ta coi chừng hắn?
-Tả Tùng Nham làm người quái đản, xử sự cực đoan, khi còn bé ta đi học cùng hắn, hiểu rõ hắn.
Cầu Thủy Kính tiếp tục dò xét vài tấm Thiên Đạo lệnh, lông mày lại nhíu lại, nói.
- Hắn tựa như băng sơn trong biển, lộ trên mặt nước chỉ có một thành, chín thành giấu dưới nước. Hiện tại hắn lộ thân phận ở bên ngoài là phó viện trưởng Văn Xương học cung, thân phận hắn giấu dưới nước, chỉ sợ không cách nào tưởng tượng!
Hắn lấy khí huyết nếm thử chữa trị Thiên Đạo lệnh, thanh âm trầm thấp.
- Vị bạn học cũ này là người cực kỳ đáng sợ, cực kỳ nguy hiểm. Hắn mặc dù không phải người xấu, nhưng lý niệm của hắn, khát vọng của hắn mãnh liệt không gì sánh được, cùng hắn đi gần, ta sợ sẽ liên lụy các ngươi.
Trong lòng Tô Vân khẽ nhúc nhích, hắn hiểu Tả Tùng Nham hoàn toàn chính xác không nhiều.
Bất quá có thể khống chế được những lão sư không lương thiện trong học cung kia, Tả Tùng Nham cũng không đơn giản giống bề ngoài.
Hoa Hồ hãi hùng khiếp vía, dò hỏi:
-Tiên sinh, Văn Xương học cung hung hiểm như vậy, chúng ta có thể chuyển tới học cung khác cầu học hay không?
Cầu Thủy Kính tiếp tục chữa trị Thiên Đạo lệnh, khó hiểu nói:
- Học cung tốt nhất Sóc Phương, chính là Văn Xương học cung, vì sao phải chuyển trường?
Hoa Hồ cứng họng, kinh ngạc nói.
-Sóc Phương chỉ có bốn học cung, Văn Xương xếp hạng thứ tư, mà tiên sinh lại mới vừa nói Văn Xương học cung nguy hiểm. . .
-Trường học tốt, không phải ở xếp hạng cao thấp, mà phải xem thứ học được có hữu dụng hay không. Sóc Phương, Mạch Hạ, Cửu Nguyên ba học cung xếp hạng tuy cao, nhưng bọn hắn chỉ dạy trên sách, dạy không được những thứ ngoài sách.
Cầu Thủy Kính dừng tay, nói:
- Sĩ tử bọn hắn sau khi ra học cung nhìn rất lợi hại, nhưng đều là hư. Không động thủ còn tốt, giao thủ một cái đều là thùng cơm. Văn Xương học cung thì không giống, đồ vật trên sách dạy cũng tạm, nhưng những thứ ngoài sách dạy lại cực tốt.
Hắn nói:
-Văn Xương học cung mặc dù rất tàn, sở học cũng cực kì lộn xộn, chẳng biết lúc nào sẽ chết trong trường học, nhưng thứ học được đều là đồ thật. Lúc tính mệnh tương bác, cơ hội sĩ tử Văn Xương học cung sống sót lớn hơn nhiều. Trong mắt của ta, Sóc Phương học cung chỉ có thể sắp xếp thứ tư trong Nguyên Sóc, nhưng ở cả nước, Văn Xương có thể đứng ba vị trí đầu.
Tô Vân cùng Hoa Hồ liếc nhau, Cầu Thủy Kính tuy khen Văn Xương học cung, nhưng câu chẳng biết lúc nào liền sẽ chết trong trường vẫn để lòng bọn họ nao nao.
- Lệnh bài sĩ tử Thiên Đạo viện gọi là Thiên Đạo lệnh, mỗi một mặt Thiên Đạo lệnh đều là Linh khí, không phải Linh binh.
Cầu Thủy Kính trả mấy khối lệnh bài kia lại cho Tô Vân, điểm một khối ngọc bài, nói.
-Mấy khối Thiên Đạo lệnh này nhiều đã tổn hại, ta sửa một chút, chỉ sửa được một khối. Ngươi có thể nếm thử in dấu khí huyết của mình, đồ vật bên trong chính ngươi nhìn một lượt đi, nếu như xem không hiểu có thể tới tìm ta.
Hắn mỉm cười:
- Ta ở Thần Tiên cư, giảng dạy sĩ tử đều cần lấy tiền, nửa canh giờ một Thanh Hồng tệ.
- Giá tiên sinh đắt quá!
Tô Vân cùng Hoa Hồ giật nảy mình.
Hoa Hồ thầm nói:
- Lão sư sao không đi đoạt. . .
Cầu Thủy Kính mỉm cười:
- Cướp tiền quá chậm. Ta chỉ dạy 20 sĩ tử, một bài giảng chỉ dạy nửa canh giờ, kiếm tiền nhanh hơn cướp bóc.
Hoa Hồ kêu đau đớn một tiếng.
Tô Vân nhận lệnh bài, trong lòng buồn bực.
- Trong lệnh bài này có gì? Là cái gì?
Cầu Thủy Kính liếc hắn một cái, thâm ý sâu sắc nói:
- Vân, tuổi của ngươi còn nhỏ, vốn nên nghiêm túc đọc sách, không nên bị liên lụy đến trong những việc nguy hiểm này. Nhưng ngươi đã bị liên luỵ vào, như vậy thì hảo hảo làm khâm sai Đại Đế, không cần để Văn Xương học cung hoài nghi.
Tô Vân nghiêm nghị, đứng lên nói.
- Xin mời tiên sinh chỉ điểm!
Cầu Thủy Kính đứng dậy, đẩy cửa xe, thản nhiên nói:
- Làm thượng sứ, nên tra bản án, ngươi liền tra. Ngươi không tra, lão hồ ly Tả Tùng Nham này sẽ hoài nghi lai lịch của ngươi. Nếu hắn biết ngươi không phải thượng sứ, sẽ không bảo hộ ngươi, nhưng những người khác không biết, cho nên những người kia vẫn sẽ giết ngươi.
Trong lòng Tô Vân căng thẳng.
Gió mát thổi tới, nơi xa truyền đến từng tiếng còi bén nhọn cùng quang mang thần thông bắn ra, thậm chí còn có thể nhìn thấy ánh lửa, đó là những cao thủ thành Sóc Phương đang truy kích lão ma quái khu không người.
Cầu Thủy Kính cười nói.
- Mà ngươi tra xét, thượng sứ chân chính cũng sẽ bảo hộ ngươi.
Tô Vân thử dò xét nói.
- Tiên sinh, như vậy ta nên tra từ nơi nào?
Cầu Thủy Kính kín đáo đưa cho hắn một cuộn giấy.
- Lúc ngươi mới vừa vào thành gặp được quái kiếp tro, như vậy tự nhiên tra từ đó.
Hắn đi ra, Tô Vân giật nảy mình, vội vàng vọt tới bên cửa sổ, chỉ thấy xe điểu hành tẩu trên vân kiều, vân kiều như sợi tơ lơ lửng giữa không trung, Cầu Thủy Kính đã biến mất, không biết tung tích.
Hoa Hồ áo não nói:
-Cuốn sách cổ ghi chép bí mật Nhân Ma kia, quên cho tiên sinh nhìn một chút. Đúng rồi lần sau lúc đi thỉnh giáo hắn, nói lại quyển sách kia, nếu hắn muốn nhìn thì thu tiền hắn!
Tô Vân đóng cửa sổ, trở về bên cạnh bàn, mở ra trang giấy kia, nhìn lại, chỉ thấy trên trang giấy này vẽ bản đồ khoáng mạch lòng đất nhà máy kiếp tro.
Trong lòng của hắn khẽ nhúc nhích, khoáng mạch địa lý đồ này, rất giống hình thái một tòa thành thị, bốn phương thông suốt!
Khoáng mạch kiếp tro dưới lòng đất, nói cách khác, lòng đất thành Sóc Phương có một tòa thành thị bị kiếp tro chôn xuống!
Tô Vân bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía ngoài cửa sổ.
-Tòa thành thị kia, là dấu vết thế giới trước bị hủy diệt lưu lại. Trong này ẩn giấu bí mật gì? Vì sao Thủy Kính tiên sinh để tra ta từ nơi này?
Bên cạnh hắn, Hoa Hồ thì nghĩ chuyện khác, nói.
- Tiên sinh nói Tả phó viện trưởng là người cực kỳ nguy hiểm, không đơn giản, như vậy hắn đến cùng là hạng người gì?
Hai người liếc nhau, sắc mặt ngưng trọng.
Lúc này tiếng đập cửa thùng thùng truyền đến, Lý Trúc Tiên dưới lầu kêu lên:
-Nhị ca, chúng ta có thể lên chưa?
Tô Vân khoát tay, Hoa Hồ vội vàng nói:
- Trúc Tiên cô nương đợi thêm một lát.
Lý Trúc Tiên bất đắc dĩ, đành phải ở dưới.
Tô Vân lấy ra khối Thiên Đạo lệnh hoàn chỉnh không hao tổn kia, nháy mắt mấy cái, cười nói:
-Nhị ca, tiên sinh nói lệnh bài là Linh khí, có giấu đồ vật. Ngươi cảm thấy, trong lệnh bài này có cái gì?