Mục lục
Lâm Uyên Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hắn bị ta đào thải.

Tô Vân thản nhiên nói.

- Dù hắn rất mạnh, đáng tiếc dùng sai chiêu pháp, ta liền đánh chết hắn.

Lý Trúc Tiên nhìn hắn giống như nhìn quái vật, sau một lúc lâu, thử dò xét.

- Ngươi đánh chết bao nhiêu sĩ tử?

- Ước chừng ba bốn trăm gì đó.

Tô Vân không dám khẳng định.

- Ta không đếm kỹ.

Lý Trúc Tiên giật nảy mình, thất thanh nói.

- Ta mới 34 người, trong đó còn có mấy người rơi vào hồ, ta thừa cơ đâm chết bọn hắn.

- Nếu như Nhị ca không liều mạng cùng Thánh công tử, như vậy Nhị ca có lẽ sẽ là một người trong hai mươi vị trí đầu.

Trong lòng Tô Vân yên lặng nói.

Hoa Hồ ngoại trừ liều mạng một trận cùng Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu, trước đó hắn còn huyết chiến cùng một đệ tử Cầu Thủy Kính, đào thải đối phương, thiếu niên mặc áo tím kia cũng là một nhân vật hung ác.

Lý Trúc Tiên hưng phấn đi tới đi lui, nói.

- Cha ta mua địa đồ của Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ thật hữu dụng, ta đánh mấy trận, khí huyết không đủ liền lập tức trốn đến đảo nhỏ trong hồ, nghỉ ngơi tốt liền trở ra đánh tiếp. Xem như gặp may, vậy mà tiến vào hai mươi vị trí đầu, lần này mười phần chắc chín thi đậu Sóc Phương học cung, có thể học cùng Tiểu Vân ca.

Tô Vân lắc đầu.

- Ta muốn vào Văn Xương học cung.

Nữ hài tóc đuôi ngựa trừng to mắt, giật mình nhìn hắn, kinh ngạc nói.

- Văn Xương học cung? Ngươi có thành tích này, vì sao muốn vào Văn Xương học cung?

Tô Vân khó hiểu nói.

- Văn Xương học cung không phải rất tốt sao? Một trong bốn học cung xếp hạng trước, lão sư rất không tệ.

- Sóc Phương có tổng cộng bốn học cung, Văn Xương học cung đương nhiên xếp hạng bốn rồi!

Lý Trúc Tiên cả giận nói.

- Ngươi bị ca ca ta lừa? Khẳng định là anh ta đã lừa ngươi, lúc ra ta giúp ngươi đánh hắn! Ca ca ta lúc trước bực cha ta, giận dỗi liền thi vào Văn Xương học cung, cha ta tức giận đến muốn đoạn tuyệt quan hệ, mộ tổ tiên nhà ta bốc lên khói đen, cha ta nói tổ tông tức giận kém chút nhảy từ trong quan tài ra, hắn thật vất vả mới ngăn chặn được. . .

Thần sắc Tô Vân đờ đẫn đứng đó, nửa ngày chưa lấy lại tinh thần.

- Về sau ca ca ta tu thành Linh Sĩ, mỗi lần về nhà đều sẽ đánh cùng cha ta một trận, mặc dù mỗi lần đều bị đánh, nhưng cha ta âm thầm nói với ta, ca ca ta học không tệ.

Tô Vân chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trong đầu oanh minh.

- Sóc Phương có tổng cộng bốn học cung, xếp hạng thứ tư trong bốn học cung. . . Ta làm sao bàn giao cho vợ chồng lão Cẩu cùng Dã Hồ tiên sinh đã chết. . . Tổng cộng bốn học cung, ta tuyển cái kém nhất, thẹn với Dã Hồ tiên sinh a. . .

- Phàm là sĩ tử có chút điểm số đều có thể vào Văn Xương học cung, đều có thể thi đậu, nếu như không có điểm số, tự nhiên thi không đậu. Không cầu học đều là nông dân, đều là bại hoại giống ca ca ta.

Nữ hài rốt cục nói xong, ngẩng đầu nhìn trời, lộ ra vẻ kỳ quái, nói:

- Tiểu Vân ca, trận thứ hai đại khảo là mười Linh giới trong Thập Cẩm Tú Đồ hợp cùng một chỗ, hóa thành một chiến trường, quyết ra vị trí đầu. Bất quá, trước đó đều cho sĩ tử nghỉ ngơi một đoạn thời gian, ngày thứ hai mới tiến hành đầu quyết. Lần này vì sao lâu như vậy?

Tô Vân vẫn không lấy lại tinh thần, mờ mịt nói.

- Cái gì?

Sắc mặt Lý Trúc Tiên lộ vẻ ngưng trọng hiếm thấy, nhếch chân bên tai hắn nói.

- Ta hoài nghi, bên ngoài xảy ra chuyện!

Lỗ tai Tô Vân bị nàng thổi hơi ngứa ngứa, lúc này mới lấy lại tinh thần, trong lòng nghiêm nghị.

- Chẳng lẽ Nhân Ma xuất hiện?

Trong Thần Tiên cư, phó viện trưởng tứ đại học cung nhìn danh sách sĩ tử hai mươi vị trí đầu lần, nhíu mày.

Tả Tùng Nham vẫn còn chút thiện lương, không nhịn được nói cho bọn hắn đợt Nhân Ma phụ thân hiến tế thứ ba sắp bắt đầu, bầu không khí trong Thần Tiên cư bị kiềm nén không gì sánh được.

Sĩ tử xếp hạng hai mươi vị trí đầu năm nay, có nhiều người bản lĩnh siêu quần, nhưng Nhân Ma rất có khả năng đã ở trong hai mươi người này, hiện tại mỗi người đều có khả năng trở thành Nhân Ma.

- Nhân Ma tất đã ẩn giấu trong hai mươi người, mười chín người trong hai mươi người này là tế phẩm huyết tế cho đợt thứ ba, cuối cùng chỉ có một người có thể sống sót. Người này chính là bản thể Nhân Ma.

Đồng Khánh Vân nhìn đám người, trầm giọng nói.

- Đạt được nhiều tế phẩm như vậy, Nhân Ma sẽ cực kỳ cường đại, rất khó ứng phó.

Điền Vô Kỵ nhíu chặt lông mày, nói.

- Hai mươi người này nhất định phải chết sao? Như thế nào mới có thể bảo vệ bọn hắn?

Trong hai mươi người, có mười bảy sĩ tử do hắn chọn ra để đi theo Cầu Thủy Kính tu hành, nếu như những sĩ tử này chết, hắn mất cả chì lẫn chài cũng thôi, chỉ sợ Mạch Hạ học cung vẫn chỉ có thể xếp hạng thứ hai trong tứ đại học cung, không cách nào leo lên dẫn đầu!

Đây là sự tình hắn không thể chịu đựng được!

- Có hai biện pháp.

Văn Lập Phương đột nhiên lên tiếng.

- Biện pháp thứ nhất là mời Thánh Nhân đến, để Thánh Nhân tiến vào Thập Cẩm Tú Đồ. Thánh Nhân tru ma trong đồ!

Đám người nhíu mày, Điền Vô Kỵ quả quyết.

- Không có khả năng! Thánh Nhân tiến vào trong đồ, Linh giới bị phong, lấy cảnh giới Trúc Cơ đối kháng Nhân Ma, chỉ là chịu chết! Văn phó viện trưởng, ngươi muốn Thánh Nhân chết sao?

Đồng Khánh Vân trầm giọng nói.

- Càng có khả năng chính là, Linh giới của Thánh Nhân quá mạnh, trực tiếp xé nát Thập Cẩm Tú Đồ, để Nhân Ma trốn thoát. Cái chủ ý này không thể, biện pháp thứ hai thì sao?

Những người khác gật đầu nói phải.

Thực lực Thánh Nhân gần với tứ đại thần thoại của nước Nguyên Sóc, không Linh binh nào có thể phong ấn tu vi của hắn.

Văn Lập Phương tiếp tục nói.

- Biện pháp thứ hai, là mời vị lão tiền bối tặng Thập Cẩm Tú Đồ, chỉ có hắn có thể vận dụng lực lượng Thập Cẩm Tú Đồ, trấn áp Nhân Ma!

Vị tiền bối tặng Thập Cẩm Tú Đồ cũng không lưu lại tính danh.

Điền Vô Kỵ lắc đầu.

- Chúng ta căn bản không biết ai tặng. Nói thật, Tính Linh Thần Binh tốt như vậy, đổi lại là ta tuyệt đối không tặng, giữ lại cho chính mình dùng không tốt sao? Trừ phi ta sắp chết mới có thể tặng ra ngoài. Cho nên. . .

Hắn không tiếp tục nói, nhưng những người khác cũng đều minh bạch, vị tiền bối tặng Thập Cẩm Tú Đồ 50 năm trước kia hơn phân nửa đã chết, thậm chí có thể không có hậu nhân.

Sát khí trên mặt Văn Lập Phương lập lòe, thấp giọng nói.

- Không mời được Thánh Nhân, vị tiền bối quyên đồ kia lại qua đời, như vậy chỉ có phong bế Thập Cẩm Tú Đồ, bỏ đói hai mươi vị sĩ tử kia bên trong, để bọn hắn chôn cùng Nhân Ma. Chỉ chết 20 sĩ tử, tổn thất thấp nhất!

Cầu Thủy Kính nhìn Tả Tùng Nham một chút, không nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK