Bên kia, Đồng gia trong Thần Tiên cư, chỉ nghe một giọng nói:
- Lão thần tiên đến rồi!
Đồng lão thần tiên được mọi người Đồng gia vây quanh đến bên cạnh Đồng Khánh Vân, phất phất tay, để mọi người tản đi.
Đồng lão thần tiên nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy xe của Tô Vân ở phía trước, phía sau là một đám cao thủ Sóc Bắc mà Tả Tùng Nham chỉ huy, không khỏi cười lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
- Trận chiến thật lớn. Khánh Vân....
Đồng Khánh Vân liếc nhìn hắn:
- Tại sao lại dám nói chuyện với ta như vậy?
Đồng lão thần tiên vội vàng khom người, cười trừ:
- Lão thần tiên, đệ tử sai rồi.
Bề ngoài Đồng Khánh Vân nho nhã hiền hòa, chỉ khoảng ba mươi tuổi, mà lão thần tiên lại thoạt nhìn giống như là người hơn một trăm tuổi, đạo cốt tiên phong, phong độ xuất trần.
Chỉ là khiến người ta không ngờ rằng, lão thần tiên lại gọi Đồng Khánh Vân là lão thần tiên!
- Đứng lên nói chuyện đi.
Đồng Khánh Vân nói:
- Ngươi liên thủ cùng Thần Vương, nhưng không thể giết được Tiết thánh nhân, làm cho ta thất vọng.
Đồng lão thần tiên thật cẩn thận nói:
- Lão thần tiên, có điều ngươi chưa biết, vốn Tiết thánh nhân phải chết không thể nghi ngờ, tiếc rằng sĩ tử họ Tô kia tại Thiên Thị Viên lại có thế lực rất lớn. Hắn mời Lý Lục Hải, Lý Lục Hải là thánh nhân thủy lợi trị thủy, mở đường thuỷ giúp hắn chạy trốn đến khu vực mới không có người. Hắn lại mời chủ nhân Đông Lăng, chủ nhân Đông Lăng che chở hắn, vì thế Tiết thánh nhân liền...
Đồng Khánh Vân khoát tay áo, ánh mắt dừng lại phụ sơn liễn phía trước, nói:
- Là ta đánh giá thấp hắn. Hắn là một người xứ khác, cho dù có thủ dụ của Đại Đế, đi tới Sóc Phương cũng phải nằm sấp giống sâu bọ! Không ngờ mọi việc hắn làm đều thuận lợi, châu liên kết hợp, khiến hai thế lực không có khả năng liên thủ, lão đại đứng đầu và Thánh nhân bắt tay với nhau, thậm chí còn mượn sức Sóc Phương Hầu! Người này đa mưu túc trí, bụng dạ cực sâu, đánh cờ cùng ta vẫn không rơi vào thế hạ phong! Thiếu niên anh hùng——-
Hắn cảm khái một phen, tiếp tục nói:
- Đông Đô thế nào rồi?
Đồng lão thần tiên nói:
- Đông Đô mấy năm nay kinh doanh rất tốt, sau khi sĩ tử Sóc Phương học cung vào kinh, sắp xếp đến các nơi làm quan. Mấy năm nay trong quân cũng sắp xếp không ít, nắm giữ một bộ phận quân quyền địa phương. Hơn nữa ở trong triều ta cũng có không ít thân tín, nếu lão thần tiên muốn làm gì, cứ hô một tiếng là được.
Ngón tay Đồng Khánh Vân nhẹ nhàng gõ lan can, ánh mắt chớp động, nói:
- Hơn nữa lực lượng bên ngoài và dưới đất, có lẽ đa đủ rồi...
Đồng lão thần tiên càng lúc càng cung kính, khom người nói:
- Cầu lão thần tiên nể tình phần lập công lao của ta, truyền cho ta Long Tâm Thiên! Mấy năm nay ở Đông Đô, ta cảm giác trái tim hoạt động giảm xuống, chúng a tuy chưa già, nhưng trái tim lại không bằng trước kia. Trái tim ta đang lão hóa, có lẽ không còn mấy năm nữa, cầu lão thần tiên truyền cho ta...
Đồng Khánh Vân thản nhiên nói:
- Ngươi đã được gân, mạch, xương, khí, huyết, dịch, tạng, phủ tám thiên, ta cho ngươi sống thêm mấy chục năm, ngươi còn chưa thỏa mãn? Nhưng ngươi yên tâm, lần này ngươi lại lập được đại công, ta truyền hết Chân Long Thập Tứ Thiên cho ngươi, cũng không phải không có khả năng.
Đồng lão thần tiên cảm kích đến rơi nước mắt, nói:
- Lần này Tô thượng sứ...
- Yên lặng quan sát thay đổi.
Đồng Khánh Vân nói:
- Ta lại muốn xem xem, hắn còn định làm cái gì!
Ánh mắt hắn dừng trên phụ sơn liễn mà Tô Vân cưỡi, ánh mắt thâm sâu, thấp giọng nói:
- Bình Đê, ngươi cho rằng sứ giả được ngươi phái tới có thể đấu với ta sao? Những nước cờ trước đây hắn đi tuy không tệ, nhưng há có thể đánh được ta? Dù là ngươi, ha ha...
Cửu Nguyên Học Cung.
Tiên sinh trong Tây Tịch học cung đã nhận được tin tức từ lâu, như lâm đại địch, vội vàng báo cho phó xạ Văn Lập Phương.
Văn Lập Phương lập tức lấy trấn cung chi bảo Đại Hoang Đồng Kính, nói:
- Mau đi báo quan phủ! Thỉnh Sóc Phương Hầu phái người đến! Còn nữa, nói cho Lâm, Chu, Lục, Điền, Vũ, Đồng các thế gia!
Nàng bố trí thỏa đáng, không thèm để ý đến việc học, lập tức điểm danh đủ Tây Tịch học cung cùng một đám cao thủ Văn gia, chạy tới sơn môn Cửu Nguyên học cung.
Không lâu sau, phụ sơn liễn khoan thai đến muộn, dừng lại trước cửa Cửu Nguyệt học cung.
Trong xe, Tô Vân trả tiền xe, chỉ nghe tiếng kẽo kẹt mở cửa xe, Tô Vân cúi đầu đi ra khỏi xe, chậm rãi xuống lầu.
Xa phu kia đợi hắn xuống xe, vội vàng vung dây cương, phụ sơn liễn phảng phất như ngựa hoang thoát cương chạy về phía trước, ra khỏi Cửu Nguyên học cung.
Xa phu kia điên cuồng quất dây cương, trong lòng âm thầm ảo não:
- Sớm biết Văn Xương học cung làm ăn không dễ làm, giống như long đàm hổ huyệt, không ngờ lại khó làm ăn như vậy...
Một đường đi tới, áp lực của hắn lớn tới mức không thể tưởng tượng được.
Trước sơn môn Cửu Nguyên học cung, Tô Vân ngửa đầu nhìn về phía sơn môn, chỉ thấy Tây Tịch tiên sinh của Cửu Nguyên Học Cung đứng ở hai bên sơn môn học cung, Văn Lập Phương cùng một đám cao thủ Văn gia đứng ở phía sau, như lâm đại địch.
Ngoại trừ bọn họ ra, còn có không ít sĩ tử Cửu Nguyên đứng ở phía sau quan sát.
Tô Vân đi lên phía trước, cười cười.
Đại Hoang Đồng Kính treo trên đỉnh đầu Văn Lập Phương, nhìn chăm chú vào đám người Tả Tùng Nham cất bước đi tới.
Lập tức ánh mắt di chuyển, đi tới trên người Tô Vân, da mặt mỹ phụ nhân run rẩy, lộ ra một tia tươi cười:
- Tô sĩ tử phô trương thật lớn. Sĩ tử thi đứng đầu, đáng mừng, lần này lại mang theo nhiều người hung thần ác sát xông vào Cửu Nguyên như vậy, chẳng lẽ tính phá hủy Cửu Nguyên ta sao?
Tô Vân khom người, cung cung kính kính nói:
- Văn phó xạ nói cái gì vậy? Lần này, đệ tử từ lâu đã nghe đại danh Cửu Nguyên học cung, đến Cửu Nguyên học cung thảo luận xin chỉ giáo một phen.
Hắn đứng thẳng lưng, nói:
- Sĩ tử Tô Vân bất tài, muốn đại biểu Văn Xương học cung thảo luận vấn đề giảng dạy với linh sĩ các viện Cửu Nguyên học cung, trao đổi học vấn của hai đại học cung, chứng thực cao thấp. Văn phó xạ, chẳng lẽ không hoan nghênh sao?
Da mặt Văn Lập Phương lại run rẩy vài cái, ánh mắt rơi vào trên người Tả Tùng Nham, cười như không cười nói:
- Chỉ là tới trao đổi, cần gì hoàn tránh như thế?
Tô Vân cười nói:
- Ngày đầu tiên khai giảng, nhiều người hơn một chút. Văn phó xạ nếu không hoan nghênh chúng ta tiến vào Cửu Nguyên học cung, vậy thì xin chỉ giáo ở ngoài sơn môn. Nếu hoan nghênh, vậy tiến vào các viện Cửu Nguyên học cung xin chỉ giáo.
Văn Lập Phương mặt đầy tươi cười, cười ha ha nói:
- Tả phó xạ và Tô sĩ tử từ xa mà đến, thảo luận giảng dạy, Cửu Nguyên học cung ta đương nhiên hoan nghênh! Xin hãy...
Tả Tùng Nham cũng giật mình, nhìn trái nhìn phải, Hòa thượng Đồ Minh cùng Nhàn Vân đạo nhân đều mờ mịt, Đồ Minh nói:
- Phó xạ, thượng sứ phá Văn Xương học cung ngán rồi, nên đến phá Cửu Nguyên học cung? Văn phó xạ lại dám cho hắn đi các đại học viện khiêu chiến...