-Nguyên lai là Tô Vân học ca, còn có một vị học tỷ xinh đẹp. Các ngươi dự định đi Văn Xương học cung sao? Ta cũng đi học cung, vừa vặn tiện đường.
Tô Vân giật mình, có chút không muốn lên xe, nhưng Trì Tiểu Diêu đã bò lên, nói.
- Sư đệ đi lên, đi nhờ xe!
Tô Vân bất đắc dĩ, kiên trì lên xe, đi theo Trì Tiểu Diêu lên lầu hai.
Trì Tiểu Diêu ngồi xuống, nhìn thiếu nữ áo đỏ đối diện, không khỏi kinh tán.
- Muội muội thật xinh đẹp! Tiểu Vân sư đệ, ngươi nhận biết tiểu sư muội xinh đẹp như vậy?
Tô Vân hừ một tiếng, ngồi bên cạnh nàng.
Trì Tiểu Diêu ủy khuất bĩu môi.
Tô Vân nhìn thiếu nữ áo đỏ đối diện, thản nhiên nói.
- Thương lành? Tốt rất nhanh. Lúc đại khảo ta còn tưởng rằng cô sẽ chết ở bên ngoài.
- Ngươi cũng vậy.
Thiếu nữ áo đỏ kia phốc phốc cười nói.
- Ta còn tưởng rằng học ca sẽ bị người ngoài coi như Nhân Ma, đánh chết trước mặt mọi người. Theo lý mà nói, đêm qua ngươi nên bị người đánh chết, không nghĩ tới ngươi còn nhảy nhót tưng bừng, thậm chí bên người còn mang theo một tỷ tỷ xinh đẹp. Lừa gạt từ chỗ nào vậy?
Tô Vân hờ hững nói.
- Đa tạ Ngô Đồng sĩ tử quan tâm, ta bối cảnh lớn, chỗ dựa cứng rắn, không chết được.
Thiếu nữ áo đỏ kia chính là Ngô Đồng, nghe vậy trong lòng nghiêm nghị, tròng mắt chuyển động, ánh mắt rơi trên người Trì Tiểu Diêu, trong mắt hiện ra tia sáng kỳ dị, nói.
- Học ca, sao ngươi không giới thiệu vị sư tỷ này?
Trì Tiểu Diêu nháy mắt mấy cái, hiếu kỳ dò xét hai người, nghe vậy nhỏ giọng nói.
- Ta gọi Trì Tiểu Diêu. Sư đệ, nàng là ai?
Tô Vân mỉm cười nói.
-Ngô Đồng, nữ nhân xếp hạng thứ hai, bại tướng dưới tay ta. Ta kém chút đã đánh chết nàng, đáng tiếc.
Hắn không cam lòng hừ một tiếng.
Ánh mắt Ngô Đồng lã chã, Trì Tiểu Diêu không khỏi đau lòng.
Thiếu nữ Ngô Đồng này tựa hồ có một loại mị lực kỳ lạ, thậm chí để tâm tình nàng ba động.
Tô Vân không bị ảnh hưởng, thản nhiên nói.
-Ngô Đồng, xem ra vẫn không từ bỏ thói quen cô học được, tại Sóc Phương, chúng ta không gọi học ca, chúng ta gọi sư ca. Cô lại gọi ta học ca, coi chừng sẽ bị người nhận ra.
Ngô Đồng lại bắt đầu vui vẻ.
- Sư ca quan tâm ta?
Tô Vân lắc đầu:
-Cũng không phải quan tâm cô. Cô chết liền sẽ tai họa những người khác, chết càng nhiều người. Cô còn sống, ngược lại càng dễ đối phó. Từ một điểm này, ta vẫn hi vọng cô sống.
Ngô Đồng đang muốn nói chuyện, Tô Vân đã sớm nói ra lời trong lòng, không mặn không nhạt nói.
- Ta ở trong Thập Cẩm Tú Đồ có thể xử lý cô, ra bên ngoài, ta vẫn có thể xử lý cô. Lại thêm ta còn trẻ, tốc độ học tập của ta rất nhanh, cô sẽ chỉ ở sau mông ta.
Ngô Đồng cười, nói.
- Còn gì nữa không?
Tô Vân nghiêm mặt nói.
- Còn có, cô chạy đến Văn Xương học cung cầu học, cách ta rất gần, ta có thể tùy thời tùy chỗ xử lý cô.
Nụ cười trên mặt Ngô Đồng càng đậm, cười tủm tỉm nói.
-Như vậy ngươi có biết, đêm qua ta làm cái gì hay không?
Tô Vân lắc đầu, nhưng vào lúc này, thang lầu truyền đến tiếng bước chân, một nam tử áo đen đi lên tầng thứ hai, đi vào sau lưng Ngô Đồng, nhìn Tô Vân.
Con ngươi Tô Vân đột nhiên co lại.
- Toàn Thôn Cật Phạn!
Trong lòng hắn nhảy lên kịch liệt, nam tử mặc áo đen kia chính là Toàn Thôn Cật Phạn Tiêu Thúc Ngạo!
-Ta tối hôm qua thừa dịp phủ nha Sóc Phương dốc toàn bộ lực lượng cướp sạch lao ngục Sóc Phương, thả đi tất cả ác nhân.
Ngô Đồng phốc phốc cười nói.
- Sau đó cứu hắn ra. Tô Vân sĩ tử, ta có Tiêu Thúc Ngạo bảo hộ, trên chiếc xe này diệt trừ ngươi cũng không khó a?
Đột nhiên, Trì Tiểu Diêu một mực trầm mê bên người Tô Vân quát một tiếng, bị khí huyết Tiêu Thúc Ngạo kích thích, lắc mình biến thành một đầu Ly Long màu trắng bạc.
Lợi trảo Ly Long Trì Tiểu Diêu chế trụ cửa sổ xe, đằng đằng sát khí, đỉnh đầu hiện ra một cung một tiễn, mũi tên đã lên dây cung, lạnh lùng nói.
-Ngươi là rắn hóa giao?
Tiêu Thúc Ngạo bị khí huyết nàng kích thích, cũng thân bất do kỷ hiện ra nguyên hình, hóa thành một đầu Độc Giao, Xà Hàm Kiếm nổi lên, thanh âm trầm giọng nói.
-Ly hóa rồng? Ngươi cũng xuất thân từ Thiên Thị viên?
Hai đầu Long chủng đều không có long huyết thuần chính, riêng phần mình đều là tu luyện thành hình thái Long Giao, nhưng khí huyết nồng đậm không gì sánh được, đối chọi gay gắt, lẫn nhau đều không rơi vào hạ phong!
-Tô Vân sĩ tử quả nhiên thủ đoạn hơn người.
Trong lòng Ngô Đồng càng thêm kiêng kị hắn, từ đáy lòng tán thán.
-Ta mang đến Độc Giao, không nghĩ tới ngươi cũng mang đến một đầu Ly Long bảo hộ. Tâm cơ ngươi thâm trầm, còn hơn cả Nhân Ma, hơn học ca lĩnh đội một bậc! Ta hiện tại có chút sợ ngươi.
Tô Vân mỉm cười, một mặt cao thâm mạt trắc, nhưng trong lòng âm run sợ.
- Nếu Tiểu Diêu học tỷ không theo ta lấy tiền, hơn phân nửa sẽ hỏng việc. . .
Thực lực Tiêu Thúc Ngạo quá mạnh, Linh Sĩ bình thường căn bản không phải đối thủ của hắn, cho dù tiên sinh các đại học cung cũng rất khó đánh bại hắn!
May mắn, Ly Long Trì Tiểu Diêu cũng là Long tộc, có thể trấn trụ hắn.
Nhưng nếu như động thủ thật, Tiểu Diêu học tỷ chưa chắc là đối thủ của hắn. . .
Dáng tươi cười trên mặt hắn không thay đổi, trong lòng yên lặng nói.
- Nếu nhân Ma thật sự muốn động thủ, ta cùng học tỷ phải chết ở nơi này.
Ngô Đồng không chắc sâu cạn của hắn, Tô Vân cho nàng rung động thực sự quá nhiều.
Gần như bây giờ, Long Giao giằng co. Lại như tối hôm qua, Tô Vân vậy mà phá tan Thập Cẩm Tú Đồ trấn áp, lấy Uẩn Linh cảnh giới thi triển ra một kiếm kinh thế kia, trọng thương nàng!
Một kiếm kia, đến nay vẫn khiến lòng nàng còn sợ hãi.
Càng làm cho nàng cảm thấy Tô Vân sâu không lường được là, Tô Vân đoạt được đại khảo thứ nhất, thế mà không ai hoài nghi hắn là Nhân Ma!
Cái này nói rõ bối cảnh cùng chỗ dựa lớn cỡ nào?
Làm cho nàng kiêng kỵ nhất vẫn là kịch biến Thiên Môn trấn bảy năm trước, khi đó, nàng là hàng xóm cùng Thiên Môn trấn, nàng chứng kiến Thiên Môn trấn hủy diệt như thế nào.
Nhưng, Tô Vân lại vẫn còn tồn tại.
Lại đến thành Sóc Phương, lại có người bảo bọc hắn!
Chỗ dựa của Tô Vân, đáng sợ đến bực nào, kinh khủng đến bực nào?