Ngô Đồng đột nhiên cười một tiếng, hồng y tiên diễm, bộ dáng vũ mị, bầu không khí ngưng trọng lập tức tiêu tán không ít.
Tô Vân nghiêng đầu cười nói.
- Tiếng cười giai nhân hiếm thấy nhất, nghiêng nước nghiêng thành nghiêng lòng người. Tiểu Diêu học tỷ, không cần khẩn trương, Tiêu thúc là hàng xóm của chúng ta. Tiêu thúc, vị này là Trì Tiểu Diêu, ở tại Hồi Long Hà khu không người.
Thân thể Tiêu Thúc Ngạo nhúc nhích, lại hóa thành nam tử lạnh lùng, khom người nói.
- Có nhiều đắc tội.
Ly Long Trì Tiểu Diêu cũng thu hồi hình thái Ly Long, hóa thành thiếu nữ áo trắng, nói.
- Không dám. Chúng ta tuy là hàng xóm, nhưng khoảng cách tương đối xa, chưa từng đi lại, bởi vậy ta có chút khẩn trương.
Tô Vân đứng dậy, mời nàng trở lại chỗ ngồi.
Tiêu Thúc Ngạo thì ngồi một bên khác.
Bốn người đều có tâm sự.
Xe thú bất tri bất giác đi vào cửa Văn Xương học cung, Tô Vân lần đầu tiến vào học cung một cách quang minh chính đại, hắn lần trước lúc đến cưỡi xe Phụ Sơn thừa dịp ban đêm từ trên vân kiều xâm nhập học cung, không có đi qua sơn môn. Lần này không đi vân kiều, chỉ hành tẩu từ đường phố mặt đất, bởi vậy phải đi qua sơn môn.
Xe thú dừng ngoài sơn môn, bốn người xuống xe, đúng lúc này, một thanh âm ôn nhuận truyền đến.
- Tô Vân sĩ tử mạnh khỏe.
Tô Vân quay người liền nhìn thấy Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu cùng Chu bá, ánh mắt Chu bá rơi trên người Tô Vân, sắc mặt phát lạnh.
Tô Vân đi ra phía trước, dò hỏi.
- Thánh công tử lần này không ngồi xe bò đến?
Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu hổ thẹn nói.
- Trải qua giáo huấn lần trước, tiểu đệ mới biết mình sai, cho nên không còn dám ngồi xe bò đến đây.
Tô Vân ồ một tiếng, hứng thú nói.
- Thánh công tử sai ở nơi nào?
Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu nói.
- Không kiêu không ngạo, nói cẩn thận làm cẩn thận,. . .
-Sai.
Tô Vân đứng trước người hắn, ánh mắt dừng trên thân Chu bá phía sau hắn, nói.
- Ngươi làm sai bao nhiêu sự tình trước mặt người khác ta lười hỏi, nhưng ngươi ở trước mặt ta nhất định phải làm một chuyện thật tốt: Quản lão cẩu nhà ngươi, lão cẩu nhà ngươi chọc ta, ta liền đánh ngươi, lão cẩu lại trêu chọc ta, ta liền đánh chết ngươi. Dù sao. . .
Hắn lạnh như băng nói:
- Tập tục học cung chúng ta không tốt. Ta đánh chết ngươi, tùy thời tùy chỗ.
Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu cười, tròng mắt loạn chuyển, cười nhẹ nói.
- Ngươi cảnh giới mạnh hơn ta, nhưng ta cũng sắp tu luyện tới Uẩn Linh cảnh, đến lúc đó, ta tu luyện Thánh Nhân công pháp, lại tu luyện Sóc Phương quan học. Ai cao ai thấp, còn chưa biết.
Hắn mỉm cười nói.
- Ngươi làm nhục ta, ta sẽ hoàn trả toàn bộ.
- Làm chân nhân không thoải mái sao? Làm ngụy quân tử làm gì?
Tô Vân cười ha ha một tiếng, nhín quanh nghi ngờ nói.
- Hôm nay, vì sao nhiều người trước cửa học cung như vậy?
Trì Tiểu Diêu hết nhìn đông tới nhìn tây, kinh ngạc nói.
- Hôm nay là thời gian dự thi, nhưng dĩ vãng không có nhiều người như vậy nha!
Trước sơn môn học cung đã đậu đầy xe thú, những người này vậy mà đều đến ghi danh Văn Xương học cung!
Tô Vân hỏi thăm một chút, mới biết ngày thứ hai đại khảo báo danh chọn trường học. Đại khảo dĩ vãng đều diễn ra hai ngày, bất quá hôm qua xảy ra ngoài ý muốn, ngày đầu tiên đã thi xong, cho nên đám sĩ tử nhao nhao báo danh học cung mình ngưỡng mộ trong lòng.
Tô Vân tìm tứ phía, chỉ gặp Hoa Hồ, bọn người Thanh Khâu Nguyệt đang cùng một chỗ bọn người Lý Trúc Tiên, Lý Mục Ca cũng ở bên cạnh, hẳn bồi muội muội đến báo danh. Lúc này hắn mới yên lòng lại, đi ra phía trước.
Lý Mục Ca đang nói chuyện với Lý Trúc Tiên, thấp giọng nói.
- Cha còn không biết muội ghi danh Văn Xương học cung, nếu biết, có thể đánh chết ta!
Lý Trúc Tiên liên tục gật đầu, cười ha hả nói.
- Cha khẳng định tưởng rằng huynh ép ta để ta thi Văn Xương học cung, cho nên sẽ không đánh ta, sẽ chỉ đánh huynh.
-Muội ghi danh Văn Xương học cung, mộ tổ liền không bốc lên khói đen, mà trên mộ tổ tung bay một đóa mây đen, phía dưới còn có thiên lôi oanh tạc.
Lý Mục Ca lo lắng nói.
- Lão tổ tông hơn phân nửa cũng nhảy ra từ trong quan tài, không biết lần này cha có thể đè ép hay không. Hơn phân nửa ép không được. . .
Lý Trúc Tiên quơ hai bím tóc đuôi ngựa, phốc phốc cười nói.
- Không phải hơn phân nửa ép không được, khẳng định là ép không được. Lão tổ tông lợi hại bực nào. . . Tô Vân sư ca đến rồi!
Nàng hưng phấn đến liên tục ngoắc Tô Vân.
Lý Mục Ca đứng bên người nàng, nói nhỏ.
- Tô Vân sư đệ tuyệt đối là Ngưu Yêu, hoặc là hà mã. Cái đuôi yêu quái hóa thành bộ vị cơ thể người, bởi vậy rất khó biến hóa. Chỉ cần kiểm tra mông hắn liền biết hắn có phải yêu quái hay không. . .
Con mắt Lý Trúc Tiên lóe sáng, hưng phấn nói.
- Ca, hắn đến rồi! Ta đi kiểm tra mông hắn!
Lý Mục Ca giật nảy mình, vội vàng bắt nàng.
- Trước mặt mọi người, nam nữ thụ thụ bất thân!
-Chờ lúc không có người liền có thể thụ thụ thân thân.
Lý Trúc Tiên thấp giọng cười nói.
- Lúc không có người chúng ta lại sờ hắn!
Đầu Lý Mục Ca lớn như cái đấu, giáo huấn nàng một lần, Tô Vân đi tới, lúc này hai huynh muội mới chuyển chủ đề.
Mấy tiểu hồ ly tiến ra đón, Tô Vân khom người, hỏi kỹ, tối hôm qua quá loạn, Lý Trúc Tiên lo lắng Văn Xương học cung quá xa, thế là đi Lý gia, ở lại Lý gia một đêm.
- Phòng Lý gia thật lớn!
Ly Tiểu Phàm cật lực khoa tay một chút.
- Lớn như vậy!
Hoa Hồ nói nhỏ.
- Lý gia cao nhất, cách mặt đất ba bốn trăm trượng, có mái vòm lưu ly, bốn phía đều là các loại lưu ly, có trong suốt có mờ đục, có thể điều tiết nhiệt độ, một năm bốn mùa như mùa xuân. Đứng ở nơi đó, có thể nhìn thấy toàn thành.
Thanh Khâu Nguyệt thấp giọng nói.
- Bên dưới mái vòm chính là cung điện lầu các, còn có núi giả, suối nước nóng, vườn hoa, cầu nhỏ cùng hồ nước. Ở bên trong cần ngồi xe thú để đến phòng ăn cơm.
Hồ Bất Bình lẩm bẩm.
- Nếu cưới Trúc Tiên, ta không cần phấn đấu. . .
Ly Tiểu Phàm đồng cảm, liên tục gật đầu, trong cái đầu nhỏ hai tiểu hồ ly tràn đầy ảo tưởng không thực tế.
Tô Vân cũng không ngờ tới gia nghiệp Lý gia lớn vậy, bất quá Lý Mục Ca quả thực nghèo, mỗi một văn tiền đều do chính mình tiết kiệm được, chỉ có y phục trên người hoa mỹ không gì sánh được.
Tô Vân lấy chút tiền từ chổ Hoa Hồ, —— trước lúc bọn hắn đến Sóc Phương thành, Tô Vân đưa mỗi người chừng 20 khối Thanh Hồng tệ dự bị.
Hắn giao tiền cho Trì Tiểu Diêu, Trì Tiểu Diêu nhìn thấy một khối Thanh Hồng tệ, giật nảy mình, vội vàng nói.