- Ta chuyển sinh cần ba lần huyết tế, huyết tế quy mô càng lớn, ta chuyển sinh sẽ có thực lực càng mạnh. Người kia cho rằng ta sẽ mượn lần đại khảo của sĩ tử này gây ra hỗn loạn chuyển sinh. Nhưng mà hắn không ngờ rằng, sau khi ta vào thành cũng đã hoàn thành chuyển sinh.
Thiếu nữ Ngô Đồng giống như từ không trung đi tới mặt đất, nắm tay Tô Vân, Tô Vân cảm giác được bàn tay của nàng lạnh buốt, giống như tay người chết.
Nữ hài kéo cánh tay của hắn tiến lên, dựa vào trên người hắn, nói khẽ:
- Ta biết hắn chuẩn bị lợi dụng ta, cho nên ta căn bản không tạo ra đồ sát, ta lựa chọn con đường ổn thỏa nhất. Trên đường ta đến Sóc Phương cũng đã hoàn thành ba lần huyết tế, vào thành trực tiếp chuyển sinh, từ từ trưởng thành. Ta đang đợi hắn lộ ra chân ngựa.
Nàng lôi kéo Tô Vân đi lên trước, quay người nhìn Tô Vân, giống như người yêu nắm tay tình lang, cười nói.
- Hắn là người giảo hoạt cỡ nào. Hắn nhất định sẽ ẩn tàng rất khá. Ta cố ý để Độc Giao ở bên ngoài hấp dẫn lực chú ý bọn hắn, ta lại chế tạo hai trận hỗn loạn ở bên ngoài, chính là cho hắn cơ hội lộ mặt này. Đáng thương cho Độc Giao, đến nay còn tưởng rằng ta là Thần Long!
Tô Vân thân bất do kỷ đi theo nàng, không khỏi rùng mình một cái, cười ha ha nói.
- Ngươi thật là một tiểu quỷ cơ linh, ta phát hiện ta dần dần thích ngươi rồi.
- Đúng vậy!
Thiếu nữ Ngô Đồng tựa đầu trên vai của hắn, thân mật cọ xát.
Tô Vân bị nàng cọ giống như hồ ly xù lông, từng chiếc lông tơ dựng thẳng, ráng chống đỡ cười nói.
- Hắn bại lộ, ngươi liền biết đối thủ mình là người nào, mà khi đó ngươi lại ở chỗ tối, công thủ chuyển biến, nét mặt của hắn nhất định cực kỳ đặc sắc!
Thiếu nữ Ngô Đồng dừng bước, vui vẻ đưa hai tay ôm cổ hắn, giống như đạt được người yêu ban thưởng, vạn phần thân mật.
- Hắn nhất định nghĩ không ra ta cũng đang đợi tính toán hắn! Hiện tại, bên ngoài cũng sắp đen rồi ? Giữa ngươi và ta, còn có một trận chiến!
Hai tay Tô Vân ôm eo của nàng, cười nói.
- Ta đột nhiên nhớ tới, ta chỉ ăn sáng, còn không có ăn cơm trưa. Ngươi có đói bụng không? Nếu không ăn ít đồ trước?
Thiếu nữ Ngô Đồng cười ha hả nói.
- Ăn cái gì? Nơi này là Linh giới, có thể ăn cái gì?
- Ăn ta một kích!
Tô Vân cười ha ha, ôm nàng vào lòng, không nói gì thi triển ra Lão Viên Bão Chung!
Nếu là sĩ tử bình thường, ăn một kích này, xương cốt toàn thân đều sẽ bị đánh tan, nhưng mà thiếu nữ trong ngực hắn đột nhiên biến mất, để lực lượng một kích của hắn này hoàn toàn thất bại.
Trong lòng Tô Vân cảm giác nặng nề, cười nói.
- Ngô Đồng, ngươi dùng khí huyết áp chế ngũ giác lục giác ta, tạo thành ảo giác cho ta? Như vậy chân thân ngươi ở đâu?
- Ta một mực nằm trên bảo tọa, chưa bao giờ động đậy thân thể.
Tô Vân bỗng nhiên nghiêng người, mặt hướng phương hướng bảo tọa, trán toát mồ hôi lạnh.
Trên bảo tọa, thiếu nữ áo đỏ chậm rãi đứng dậy, từ đầu đến cuối, nàng đều chưa từng động, mà chỉ lấy khí huyết áp bách khí huyết Tô Vân, tạo thành cho hắn đủ loại huyễn tượng!
Mà lần này, nàng quyết định động thủ.
- Ta còn một nghi vấn.
Tô Vân lộ ra mỉm cười mù tịt không biết gì, hỏi.
- Vì sao ngươi muốn nói cho ta biết những thứ này? Nếu ta chết, ngươi chính là người mạnh nhất, người bên ngoài khẳng định sẽ hoài nghi ngươi là Nhân Ma! Mà nếu ngươi buông tha ta liền không sợ ta sống rời đi nơi này liền khai chuyện mà ngươi nói ra?
- Tô lang, ngươi nghĩ gì thế?
Thiếu nữ Ngô Đồng cười ra tiếng, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của hắn, lau mồ hôi cho hắn, ngữ khí nhẹ nhàng nói ra.
- Bọn hắn sẽ không tin ngươi, bởi vì ta sẽ phân ra một bộ phận ký sinh ngươi, thôn phệ tính linh của ngươi. Ngươi chính là Nhân Ma, ngươi đào thải ta, trở thành người thắng trận duy nhất. Mà lại. . .
Đúng lúc này, thể nội Tô Vân truyền đến lôi âm kịch liệt, nguyên khí gần như bạo tạc giống như tăng lên, tràn vào trong cánh tay phải của hắn!
A a a cô ——
Trong lồng ngực của hắn, lôi âm hóa thành Nộ Long trường hống, tốc độ khí huyết vô cùng kinh khủng tràn vào cánh tay phải, Tô Vân quay người, xuất kiếm!
Ngay tại một sát na hắn xuất kiếm, hắn lại lần nữa mất đi cảm ứng đối với thiếu nữ Ngô Đồng kia.
- Mà ngươi chính là Nhân Ma, ngươi sẽ ra ngoài đại khai sát giới.
Thiếu nữ áo đỏ Ngô Đồng xuất hiện trong tầm mắt của hắn, thiếu nữ kia một thân đỏ thẫm, hành tẩu trong lạc ấn Thiên Môn trấn, ngẩng đầu nhìn Tiên Kiếm trên bầu trời, lại hướng về hắn cười cười.
- Hắn giết ngươi liền sẽ cho rằng ta chết rồi, buông lỏng cảnh giác. Từ đây địch sáng ta tối, hắn liền rơi vào trong lòng bàn tay của ta.
Tô Vân cắn răng, nguyên khí tràn vào trong hai con ngươi, tám bức triều thiên khuyết được nguyên khí kích phát, lập tức trở nên sáng chói.
Có thể sống hay không, ở lần này!
Tô Vân gần như điên cuồng, liều mạng thôi động lạc ấn tám bức triều thiên khuyết kia.
- Ta ngược lại muốn xem xem, Thập Cẩm Tú Đồ có thể hay không đối kháng khôi phục thiên môn, phong ấn tính linh của ta!
Trong tám bức triều thiên khuyết, vô số đồ án Thần Thú phục sinh, bay về phía thiên môn, thiên môn khôi phục, một cỗ lực hút khó có thể tưởng tượng truyền đến, dẫn dắt tính linh Tô Vân, ý đồ kéo tính linh hắn vào một thế giới khác!
Cùng một thời gian, Thập Cẩm Tú Đồ trấn áp Linh giới Tô Vân để Linh giới Vân Tô bảo trì trạng thái phong bế, mà tính linh của hắn chính là ở trong Linh giới của mình.
Lực lượng Thiên môn cùng lực lượng Thập Cẩm Tú Đồ, tại thời khắc này đột nhiên va chạm!
Bên tai Tô Vân truyền đến một tiếng chuông vang!
Đó là chuông vang của hoàng chung quen thuộc!
Khí huyết của hắn gần như tăng lên cuồng bạo, khí huyết trong tính linh thần thông chứa tương liên cùng khí huyết bản thân, dung hợp một chỗ, để hắn trở về cảnh giới Uẩn Linh!
Trong hai mắt Tô Vân, vô luận Tiên Kiếm hay Thiên Môn trấn, dù Bắc Hải sóng cả mãnh liệt cùng thế giới thiên ngoại cũng đều đồng thời xoay tròn, biến mất.
Ánh mắt của hắn phục minh, ngũ giác lục giác toàn bộ khôi phục, cảnh trí chính đường lại lần nữa xuất hiện trong mắt, thiếu nữ áo đỏ kia cũng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Tô Vân gầm thét, nghiêng người lấy cánh tay làm kiếm, xuất kiếm, kiếm khều Ngô Đồng!