Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
Trong hẻm nhỏ, phong hàn lạnh thấu xương, lại có cuồng phong thổi sát mặt đất bốc lên hơi gió để cho người ta cảm thấy cổ chân như bị đao cắt.
Đột nhiên, không trung truyền đến một tiếng hét thảm, có người từ không trung rơi xuống, nện lên mái lâu, bành bành rung động, qua không lâu rơi trên mặt đất, không còn khí tức.
- Mặt đường lại ô uế.
Tô Vân nghe được có người nói trong cửa hàng cách đó không xa.
-Buổi sáng ngày mai sẽ có người thanh lý.
Tô Vân có cảm giác hoang đường, sinh hoạt trong một tòa thành thị, vẻn vẹn chênh lệch độ cao hơn mười trượng, sinh hoạt chính là hai thế giới!
Chênh lệch giàu nghèo ở Sóc Phương quá to lớn khiến cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bất quá hắn không kịp nghĩ nhiều, Linh Sĩ cao lớn kia đã đi về phía hắn, từng bước tới gần.
Hai tay Tô Vân bỏ vào trong túi áo, trong túi tay áo có một bao kiếp tro cùng một đầu dây gai.
Dây gai trong túi tay áo bên trái là Thần Tiên Tác, kiếp tro trong túi tay áo bên phải là từ quái kiếp tro.
Tay trái hắn lặng lẽ dùng sức, nghiền nát hai hạt kiếp tro như hạt đậu nành.
Trong lòng hắn thình thịch đập loạn, nhất định phải cẩn thận từng li từng tí, bởi vì hắn còn nhớ rõ tràng cảnh đêm hôm đó nhóm lửa kiếp tro cùng Lý Mục Ca!
Hơi không cẩn thận, hắn sẽ nổ tung lên!
Kiếp tro được vò tinh tế chậm rãi chảy ra theo khí huyết của hắn từ trong tay áo, phiêu phù phía sau hắn. Bởi vì sắc trời lờ mờ, kiếp tro lại tương dung với khí huyết, bởi vậy khó mà phân biệt.
-Không hổ là đệ nhất nhân lần này. Tuổi còn nhỏ đã tránh thoát tiếng đàn tập sát của ta, có công lực như thế, quả thực hiếm thấy.
Linh Sĩ cao lớn kia cảm khá.
-Ta phụng mệnh đến diệt trừ ngươi, yêu ma đến từ khu không người kia chỉ yểm hộ ta giết ngươi, không nghĩ tới ta giết hắn, lại không thể giết chết ngươi. Ta muốn giết chết ngươi, ngụy trang thành một trận ngoài ý muốn, hiện tại ngươi làm khó ta.
Tô Vân cười nói,
-Ngươi rất không tồi. Ngươi là cường giả Uẩn Linh cảnh giới? Tiếng đàn của ngươi rất đặc biệt, ngươi chìm đắm lâu trong âm luật ? Chỉ có người thực tình yêu thích cầm luật, yêu thích âm nhạc mới có thể tu thành loại tính linh thần thông này. Toàn bộ thành Sóc Phương, Linh Sĩ giống như ngươi hẳn có thể đếm được trên đầu ngón tay, muốn tra ra ngươi là ai tuyệt không phiền phức.
Trong lòng Linh Sĩ cao lớn kia căng thẳng.
Tô Vân mỉm cười nói:
-Ta nếu chết ở chỗ này, Văn Xương học cung chỉ cần tới phụ cận hỏi thăm, sẽ tra được trên đầu của ngươi, đoán chừng chỉ cần thời gian nửa ngày. đầu của ngươi sẽ bị cắt bỏ đặt ở địa phương ngộ hại ta, tế điện cho ta.
Linh Sĩ cao lớn kia cười ha ha, nhìn lướt qua hai bên cửa hàng:
-Trên đường phố này đâu có người?
Tiếng nói của hắn vừa dứt, hai bên đường phố truyền đến tiếng đóng cửa, những cửa hàng kia nhao nhao đóng chặt cửa, cho dù ánh đèn trong cửa hàng cũng bị người dập tắt.
Trong một gian cửa hàng truyền đến tiếng tiểu hài tử khóc, lập tức bị bịt miệng.
Mà người đi trên đường phố cũng vội vàng rời đi, hoặc trốn trong hẻm vừa bẩn vừa đen, không người dám thò đầu ra.
-Còn người sao?
Linh Sĩ cao lớn kia chắp hai tay sau lưng đi tới, lộ ra vẻ châm chọc, thanh âm quanh quẩn trên đường phố.
- Người tầng dưới chót Sóc Phương đều là nông thôn tới làm công, bọn hắn căn bản không có thân phận ở trong thành. Ngươi chết ở chỗ này, quan phủ đến tra, bọn hắn không có một ai dám cáo trạng quan phủ, bởi vì bọn hắn chỉ cần thò đầu ra liền sẽ bị đuổi về quê quán!
Hắn cười lạnh nói.
- Coi như bọn hắn chết trong thành, cũng là chó chết trong rãnh nước bẩn! Đây chính là thế đạo của thế giới tầng dưới chót!
Tô Vân chậm rãi lui lại, đột nhiên sau lưng, một tên Linh Sĩ thả người rơi xuống đất, vận chuyển công pháp, chỉ nghe tranh một tiếng, phía sau hắn nổi lên một vòng Viên Nguyệt Loan Đao, đường kính bảy thước, tản mát ra quang mang u lãnh giống như ánh trăng.
Tô Vân hít một hơi khí dài, phồng khí huyết, mặt hướng Linh Sĩ cao lớn kia, đột nhiên phi tốc lui về phía sau, thẳng đến Linh Sĩ cầm Viên Nguyệt Loan Đao!
Linh Sĩ kia thôi động loan đao, loan đao kề sát đất vọt tới, tốc độ cực nhanh, nhưng tốc độ loan đao xoay tròn cũng rất chậm!
Mắt thấy loan đao muốn cắt chân tay Tô Vân, đột nhiên Tô Vân đằng không lên, vượt qua từ trên không loan đao.
-Ngây thơ!
Linh Sĩ kia khẽ cười một tiếng, loan đao chấn động, ông một tiếng phân liệt, xuất hiện bảy thanh loan đao chém tới Tô Vân trên không trung!
Tô Vân đầu dưới chân trên, chân trên không đại hoàng chung, vòng tích tắc hoàng chung xoay tròn, một con Linh Viên nhảy ra, bắt lấy chân Tô Vân, quăng hắn lên.
Bảy thanh Viên Nguyệt Loan Đao kia tranh liên trảm tranh tranh trên không trung, hiện lên một mảnh hào quang giống như ánh trăng, lại bỗng nhiên khép lại, quang mang Viên Nguyệt Loan Đao vừa chiếu, từng con Tất Phương Thần Điểu bay ra trong quang mang nhào về phía Tô Vân.
Mà vào lúc này, Tô Vân đã rơi vào trên hoàng chung, ngồi xổm thả người nhảy lên, nhảy giữa không trung.
Mấy con Tất Phương Thần Điểu gào thét đuổi theo, Tô Vân đột nhiên thi triển ra Tất Phương Biến chiêu thứ năm, Đan Hà Tế Nhật Hành, hai cánh Tất Phương triển khai, hai cánh như đao, phi hành xoay tròn, hai vũ nhận vô cùng sắc bén xoay tròn, xuy xuy xuy, quấy Tất Phương Thần Điểu truy sát đến vỡ nát!
-Ngươi chưa từng học qua công pháp cảnh giới Uẩn Linh!
Linh Sĩ cầm loan đao kia nhìn thấy hắn xuất một chiêu này, không khỏi bật cười.
-Chưa từng học qua công pháp cảnh giới Uẩn Linh, dù ngươi có cảnh giới Uẩn Linh cũng tương đương với kém ta một cảnh giới!
Cảnh giới khác nhau có công pháp khác biệt, Tô Vân có cảnh giới Uẩn Linh nhưng công pháp vẫn là Trúc Cơ, căn bản không cách phát huy ra thực lực Uẩn Linh cảnh.
Cái này tương đương với hai người trưởng thành khai chiến, một người cầm trong tay bảo kiếm vô cùng sắc bén, một người khác cầm trong tay gậy gỗ nhỏ, uy lực tự nhiên không thể so sánh nổi.
Linh Sĩ cầm loan đao kia thôi động Viên Nguyệt Loan Đao từ phía sau Tô Vân đánh tới, đao quang tranh tranh phân liệt, phảng phất như có bảy người cùng một chỗ thi triển bảy loại chiêu thức khác biệt.