Mục lục
Lâm Uyên Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cầu Thủy Kính nhíu mày, giơ tay lên nói:

-Ngươi trước chờ một hồi, ta suy nghĩ có chút loạn, để ta tỉnh tâm lại chút.

Tả Tùng Nham đi tới đi lui, sau một lúc lâu Cầu Thủy Kính mới chỉnh lý ra tiền căn hậu quả, thử dò xét nói:

-Ta là khâm sai hoàng đế phái đến Sóc Phương, ta ở ngoài sáng? Tô Vân là ám sứ hoàng đế phái đi Sóc Phương phụ tá ta, ở trong tối?

Tả Tùng Nham cười lạnh:

-Giả, ngươi giả bộ!

Cầu Thủy Kính lấy lại bình tĩnh, nói:

-Ngươi mới vừa nói, Tô Vân đột phá Thập Cẩm Tú Đồ trấn áp, bởi vậy ngươi gọi hắn là tiền bối, cảm thấy hắn là quái vật còn cổ lão hơn hai chúng ta?

trong lòng Tả Tùng Nham hơi hồi hộp một chút, có cảm giác không ổn.

Cầu Thủy Kính nói:

-Hắn không phải. Hắn là ta dạy.

Tả Tùng Nham kêu lên một tiếng đau đớn, nguyên bản thân thể không cao lập tức thấp một mảng lớn:

-Nguy rồi, bối phận lập tức mất hai!

Cầu Thủy Kính lộ ra một tia cười nhạt, lập tức bị hắn che giấu, thản nhiên nói:

-Ngươi không cần coi ta thành tiền bối của tiền bối ngươi, ta sẽ không chiếm tiện nghi này.

Tả Tùng Nham dựng râu trừng mắt, cắn răng nói:

-Ngươi đã chiếm! Không nói cái này, Tô Vân đến cùng là xảy ra chuyện gì?

-Trong mắt của hắn có đồ vật.

Cầu Thủy Kính chần chờ một chút, vẫn nói ra tình hình thực tế:

- đồ vật Trong mắt của hắn cực kỳ trọng yếu, quan hệ đến một bước cuối cùng trường sinh. Năm đó Bình Đế sai người tiến về Thiên Thị viên Thiên Môn trấn, chính là vì nghiên cứu vật này.

Tả Tùng Nham, khàn khàn nói:

-Chính là nguồn lực lượng này, để Thập Cẩm Tú Đồ cũng không áp chế nổi, Nhân Ma cũng vô pháp xâm chiếm hắn?

Cầu Thủy Kính nhẹ gật đầu:

- Ngươi hẳn phải biết trận kịch biến Thiên Môn trấn bảy năm trước kia. trong mắt Tô Vân, chính là thành quả nghiên cứu Thiên Môn trấn.

sắc mặt Tả Tùng Nham ngưng trọng, phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm nói:

-Trường sinh ảo diệu, giấu trong con mắt của hắn. . . Thiên Đạo viện đều là quái vật gì. . .

ánh mắt Cầu Thủy Kính kỳ dị, nhưng không có vạch sai lầm của hắn.

Hiện tại nan đề duy nhất chính là, làm sao tẩy đi hiềm nghi Nhân Ma trên người hắn.

Cầu Thủy Kính nói:

-Hiện tại cơ hồ tất cả mọi người cho rằng hắn là Nhân Ma, vị Nhân Ma tiểu cô nương kia rất hiểu điều khiển lòng người.

Tả Tùng Nham nhẹ nhàng thở ra, cười nói:

- Chuyện nào có đáng gì? Ngươi là vị tiền bối quyên ra Thập Cẩm Tú Đồ, lại là Đế Sư, lão sư Đại Đế, vừa rồi ngươi lại dẹp đi phản loạn khu không người, đã bình định một trận đại kiếp. Hiện tại uy vọng ngươi, chỉ cần bốc lên dư luận, thêm chút trợ giúp, chỉ sợ có thể đánh đồng Sóc Phương Thánh Nhân! Ngươi nói Tô Vân không phải Nhân Ma, ai dám chất vấn?

Cầu Thủy Kính bừng tỉnh đại ngộ, đây là lòng người ủng hộ hay phản đối!

uy vọng hắn Hiện tại, thậm chí có thể một lời định sinh tử!

Tô Vân lưu trong thiên lâu, lẳng lặng chờ đợi, hắn luôn có kiên nhẫn.

Qua thật lâu, bầu trời chung quanh hắn dần dần trở nên hắc ám, Tô Vân định thần nhìn lại, chỉ thấy mình lại rơi vào trên bình đài, bốn phía đều là sĩ tử.

—— sĩ tử phổ thông hoàn toàn không biết chuyện Nhân Ma, chỉ biết là yêu ma quỷ quái khu không người đột kích, toàn thành lùng bắt.

30. 000 sĩ tử này căn bản không ý thức được, bọn hắn vượt qua một đêm nguy hiểm cỡ nào.

Tô Vân nhìn bốn phía, thầm nghĩ:

-Có đôi khi vô tri cũng là một niềm hạnh phúc. Bọn hắn thật hạnh phúc.

Hắn vốn cho là mình sẽ bị người đề ra nghi vấn, nhưng không ngờ tới lại là tới mấy tây tịch tiên sinh tự xưng là Văn Xương học cung, Cửu Nguyên học cung cùng Mạch Hạ học cung thủ tọa, tới khuyên Tô Vân ghi danh học cung bọn hắn.

-Đi ra đi ra!

Đồ Minh hòa thượng cùng Nhàn Vân đạo nhân đi lên phía trước, Nhàn Vân đạo nhân ngang ngược đẩy mấy vị thủ tọa tây tịch tiên sinh kia lên một bên.

Đồ Minh hòa thượng mặt hiền lành, dáng vẻ trang nghiêm, chắp tay trước ngực, chân thành nói:

-tiểu thí chủ thi thứ nhất, thật đáng mừng, Văn Xương học cung chúng ta chính là khôi thủ tứ đại học cung, tiểu thí chủ phải chăng muốn tới Văn Xương học cung?

thủ tọa tây tịch tiên sinh tam đại học cung khác cười lạnh không thôi , chờ chế giễu.

-Tốt!

Tô Vân vui mừng quá đỗi, cất cao giọng nói:

- Nghe qua Văn Xương học cung kế thừa y bát Văn Xương Đế Quân, giáo thư dục nhân, khuyên người hướng thiện, bồi dưỡng trụ cột nước nhà, chính là mẫu mực thiên hạ quan học. Hôm nay sĩ tử Tô Vân, có thể được Văn Xương học cung ưu ái, đủ để vinh quang cửa nhà!

Trên bình đài một mảnh xôn xao.

3000 sĩ tử châu đầu ghé tai, lần này sĩ tử đệ nhất đại khảo, lại muốn ghi danh Văn Xương học cung?

tây tịch tiên sinh Các đại học cung càng kinh ngạc, lập tức hóa thành phẫn nộ:

-Văn Xương học cung thật không biết xấu hổ, thiếp vàng trên mặt mình, lừa gạt sĩ tử!

Lúc này có mấy vị tiên sinh liền muốn tiến lên, lý luận cùng Nhàn Vân Đồ Minh.

Lúc này, Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu đi tới, khom người nói:

-Đồ Minh đại sư, ta cũng muốn bái nhập Văn Xương học cung cầu học, khẩn cầu thành toàn.

Bốn phía lại một mảnh xôn xao, thủ tọa tây tịch mấy học cung kia suýt nữa ngất đi, Văn Xương học cung khi nào thành bánh trái thơm ngon?

Ngay cả đệ tử Thánh Nhân vậy mà cũng muốn đi Văn Xương học cung cầu học!

Lý Trúc Tiên chen vào đám người, hung tợn trừng Tô Vân, hướng Nhàn Vân đạo nhân nói:

-Đạo trưởng, ta cũng muốn ghi danh Văn Xương học cung!

Trên bình đài lập tức náo lật trời, một mảnh âm thanh la hét ầm ĩ.

Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu tự nhiên không cần nói, Sóc Phương Lý gia Lý Trúc Tiên lại là sĩ tử đứng hai mươi vị trí đầu, Lý gia là thế gia bản địa, biết rõ nội tình Văn Xương học cung, thế mà cũng muốn ghi danh Văn Xương học cung!

-Nghe nói đại công tử Lý gia Lý Mục Ca, cũng thi Văn Xương học cung. Chẳng lẽ Văn Xương học cung này không phải xếp thứ tư tứ đại học cung, mà là đệ nhất? Có sĩ tử nghị luận.

Thiếu nữ Ngô Đồng nằm trên cáng cứu thương, bị người giơ lên, hơi thở mong manh nói:

-Đạo trưởng, đại sư, học sinh cũng muốn bái nhập Văn Xương học cung.

Bốn phía càng huyên náo, ngay cả người thứ hai lần này, cũng muốn ghi danh Văn Xương học cung? Văn Xương học cung muốn lên trời hay sao?

Đúng lúc này, Diệp Lạc công tử xâm nhập đám người, kêu lên:

-Ta cũng muốn ghi danh Văn Xương học cung!

Đám người lúc đầu xôn xao, nghe vậy đột nhiên an tĩnh lại, vô số đôi mắt nhao nhao rơi trên thân Diệp Lạc công tử.

Tiếp theo, ánh mắt đám người dời, tiếp tục nghị luận xôn xao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK