Nhưng theo việc tu luyện của hắn, tu vi của Hồng Lô Thiện Biến tầng thứ năm cứ thế dâng cao, khí huyết của hắn càng lúc càng hùng hậu.
Chờ khi khí huyết lò lửa của hắn tăng lên tầng thứ sau, lò lửa hóa thành màu lam, bất kể hắn có muốn hay không, khí huyết hùng mạnh đều tràn vào trong mắt hắn, làm cho dấu ấn tiên kiếm không thể che lấp con ngươi của hắn nữa.
Dấu ấn tiên kiếm và dấu ấn Thiên Môn trấn không phải vì thế mà biến mất, chúng vẫn ở lại trong con ngươi của hắn, nhưng đã không còn ảnh hưởng được tới thị lực của hắn nữa.
Cầu Thủy Kính là một người phi thường, ông phán đoán bệnh mắt của Tô Vân cực kỳ chính xác, không thẹn với đánh giá của cư dân Thiên Môn trấn dành cho ông.
Hoa Hồ và ba tiểu hồ ly trở về từ trấn Hoang Tập. Cuộc sống của Tô Vân trở lại như ngày trước, ngày nào cũng dậy sớm, quay mặt về mặt trời mọc trên mặt biển rộng lớn tu luyện, sau đó cùng đám hồ ly săn bắn kiếm ăn, lại tới vườn rau của Ngưu gia trang trộm rau. Nếu buổi tối mà có ánh trăng thì sẽ đi thu thập tinh hoa mặt trăng.
Thi thoảng bọn họ còn chạy tới Khe Rắn bắt cá. Hiện giờ Khe Rắn đã không có Toàn Thôn Cật Phạn nên nó trở nên an toàn hơn rất nhiều, thôn dân của Hoàng thôn và thôn Lâm Ấp đều dám tới đây hoạt động.
Cá ở Khe Rắn rất quý hiếm, bởi vì gần Táng Long lăng, nghe đồn có huyết mạch của rồng, ít mà lại ngon, mùi vị thực sự rất tuyệt vời, chỉ cần bỏ vào nồi hấp chín rồi thêm hành lá, rưới chút dầu sôi sẽ thành món ngon khiến người ta chảy nước miếng rồi.
Điều kỳ lạ nhất là, ăn cá ở Khe Rắn sẽ khiến người ta cảm thấy khí huyết sục sôi, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn trước rất nhiều.
- Thảo nào Toàn Thôn Cật Phạn vẫn luôn chiếm cứ chỗ này, hóa ra do lũ cá.
Hoa Hồ hâm mộ không thôi.
Mấy ngày nay tốc độ tu luyện của bọn họ cũng nhanh hơn hẳn, Hoa Hồ đã tu luyện Hồng Lô Thiện Biến tới tầng thứ năm, ba tiểu hồ ly cũng đã tu luyện tới tầng thứ tư. Hiển nhiên cá ở Khe Rắn đã giúp ích cho bọn họ không ít.
Tô Vân cũng từ từ đến gần Hồng Lô Thiện Biến tầng thứ sáu, thi thoảng hắn sẽ cảm giác được khi khí huyết tràn vào trong đôi mắt thì mơ hồ thấy được một thanh tiên kiếm xoay tròn trên không trung.
Khí huyết của hắn tăng lên kéo theo thanh tiên kiếm này càng rõ ràng hơn, ngoài ra dấu ấn của Thiên Môn trấn cũng ở trong mắt hắn.
Còn cả tám tháp cổng triều thiên kia cũng dần trở nên rõ nét.
Trong mắt hắn, ngoài Thiên Môn trấn ra thì còn có Bắc Hải, một cột nước vô cùng to lớn, cao không biết bao nhiêu dặm, xoáy tròn lên nối với thế giới trên trời kia.
Rất nhiều con thuyền lướt trên Bắc Hải sóng to gió lớn, có thuyền thì chạy trên cột nước, di chuyển giữa những con sóng dữ, thẳng tới thế giới kia.
Đây cũng là cảnh tượng cuối cùng mà Tô Vân nhìn thấy sáu năm trước
Trong khe núi của Táng Long lăng, Tô Vân nhắm mắt lại. Cảnh tượng này khắc trong con ngươi của hắn, mặc dù có nhắm mắt thì cũng không thể xóa đi được.
- Tiểu Vân ca, mau lại đây nào!
Hồ Bất Bình vẫy gọi ở phía trước.
Tô Vân mở mắt ra, bước đi. Mỗi khi màn đêm kéo tới, Táng Long lăng sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm, long linh xuất hiện, bay lượn xung quanh hài cốt của mình. Khí huyết hùng mạnh đè ép xuống sẽ đóng kín các giác quan của bọn họ, có chết thì cũng không biết mình chết như thế nào.
Nhưng vào ban ngày long linh sẽ biến mất, nơi đây trở nên rất an toàn.
Cứ ban ngày là Tô Vân và bốn hồ yêu sẽ tới đây "nghiên cứu xương rồng" trông rất ra dáng.
Truy nguyên chính là sự tinh diệu của tu hành.
Năm đó "học huynh dẫn đội" đã dẫn đám sĩ tử Thiên Đạo viện tới đây nghiên cứu xác rồng, lĩnh ngộ ra mười sáu cuốn pháp môn. Bọn họ có thể tìm hiểu ra công pháp thần thông tuyệt diệt, Tô Vân và đám người Hoa Hồ tin mình cũng có thể làm được.
Chỉ là lúc này xác rồng đã không còn lớp da thịt, chỉ còn lại bộ xương, cho nên bọn họ chỉ có thể đến "nghiên cứu xương rồng".
Bọn họ đều tu luyện Ngạc Long Ngâm, lại được quan sát quá trình Toàn Thôn Cật Phạn tiến hóa làm giao long, Tô Vân lại còn chuyển Ngạc Long Ngâm thành Giao Long Ngâm, Hoa Hồ đang trong quá trình lột xác, cho nên nghiên cứu xương rồng rất quan trọng với bọn họ.
Trong bức tiên đồ ở thế giới kia, Tô Vân đã có được hình thái và thần vận của giao long, khi quan sát Toàn Thôn Cật Phạn lột xác thành giao long thì hắn đạt được khí huyết của giao long, nhưng hắn lại chưa nhìn thấy các cơ quan như xương cốt, cơ bắp, vân da, kinh lạc, gân mạch và lục phủ ngũ tạng bao giờ.
Hiện giờ bộ xương rồng bày ra trước mặt, đương nhiên không thể bỏ qua.
Tục ngữ nói vẽ da dễ hơn vẽ xương, kỳ thật khó ở chỗ người bình thường không thể tiếp xúc được với xương cốt. Ví dụ như quan tưởng các loại thú dữ như mãnh hổ hay ngạc long, thậm chí yêu vật, người bình thường chỉ có thể nhìn từ xa, nếu để thú dữ phát hiện, quá nửa sẽ khó chạy thoát được.
Nhưng truy nguyên lại cần quan sát ở cự ly gần, quan sát tinh khí thần, rồi cử chỉ hành vi, thậm chí còn phải mổ xẻ thú dữ, trong lúc chúng còn sống mà quan sát hoạt động các cơ quan nội tạng trong cơ thể, hiểu rõ nguyên lý, nhận rõ sự ảo diệu, lại còn phải quan sát động thái của xương cốt khi chúng hoạt động. Đối với người bình thườn mà nói, đây là chuyện bọn họ hoàn toàn không thể làm được.
Với sĩ tử thì lại vô cùng nguy hiểm, chỉ có danh sư chỉ dạy, hoặc các gia tộc đại phiệt có tài lực to lớn thì mới có thể học được tinh túy.
Nhưng loại thần vật mà chỉ tồn tại trong truyền thuyết thần thoại như chân long, mặc dù danh sư hay thế gia đại phiệt thì cũng thường chỉ có thể sử dụng tượng hoặc tranh vẽ để dạy sĩ tử, chứ hoàn toàn không thể tìm được dù chỉ một con chân long.
Trước mặt Tô Vân hiện giờ chính là bộ xương của chân long!
- Đào nó ra đi!
Hoa Hồ đứng trước Táng Long lăng, hăm hở lệnh cho đám tiểu hồ ly.
- Đào ra để nghiên cứu!