Mục lục
Lâm Uyên Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên hắn kịch liệt ho khan, Tô Vân vội vàng giúp hắn vỗ lưng, bệnh thiếu niên Đệ Bình khoát tay nói.

-Không cần, đây là tính linh bệnh căn.

Bỗng nhiên, trong đại điện truyền đến tiếng đọc sách, Tô Vân nghe qua, nao nao.

-Thả phù thiên địa làm lô, tạo hóa làm công; âm dương làm than, vạn vật làm đồng. . .

Hắn hướng trong điện nhìn, lại là một vị tiên sinh đang giảng cho hai thiếu niên sĩ tử Hồng Lô Thiện Biến.

Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí Thiên, là Trúc Cơ công pháp Thiên Đạo viện, vị tiên sinh kia ở chỗ này dạy bảo sĩ tử tu luyện Trúc Cơ công pháp, như vậy nơi này là. . .

Tô Vân dò xét bốn phía, lộ ra vẻ không thể tin được, trong đầu một thanh âm nổ vang, quay cuồng:

- Thiên Đạo viện! Nơi này là Thiên Đạo viện! Giờ phút này ta ở trong Thiên Đạo viện!

-Hắn rốt cục xác định mình rốt cuộc ở nơi nào.

Hắn hiện tại, chính là trong Thiên Đạo viện!

Thiên Đạo viện quan học chí cao vô thượng, cũng không xây ở quốc đô nước Nguyên Sóc, cũng không xây trong bất kỳ chỗ nào trên thế giới hiện thực!

Nó không có thực thể, không có bất kỳ học cung học viện chân thực gì, bởi vì, nó là một Linh giới mở ra, xây dựng trong Linh giới này!

Vô luận sĩ tử Thiên Đạo viện ở chỗ nào, đều có thể thông qua Thiên Đạo lệnh tiến vào Thiên Đạo viện, giao lưu cùng sĩ tử khác!

-Tô Vân sĩ tử, ngươi còn đứng đó làm gì?

Bệnh thiếu niên Đệ Bình, nói.

-Ta hỏi ngươi sao không nói! Ngươi này, vô lễ thế.

Tô Vân lấy lại tinh thần, đè xuống chấn kinh, cười nói.

-Là ta không đúng, thất thần, Bình huynh đệ mới vừa nói cái gì?

Đệ Bình nghe được hắn gọi chính mình là Bình huynh đệ, không khỏi mặt mày hớn hở, rất vui vẻ:

-Ngươi đến từ Sóc Phương, Sóc Phương có địa phương gọi Thiên Thị viên ngươi biết không?

Tô Vân càng thêm chột dạ, nháy mắt mấy cái nói.

-Nghe qua nơi này.

tinh thần Đệ Bình tỉnh táo, nói:

- Thiên Thị viên có một nơi gọi khu không người, nơi đó rất thần bí.

Trong lòng Tô Vân càng bất định, cho ằng hắn nhìn ra lai lịch của mình, đang muốn chạy đi, Đệ Bình lại bắt tay hắn lại, thấp giọng nói.

- Khu không người có một nơi gọi Thiên Môn trấn, nơi đó đã từng phát sinh qua một trận biến cố. . .

Trong lòng Tô Vân thình thịch đập loạn, cho rằng hắn đoán được lai lịch của mình, vội vàng cảm ứng Thiên Đạo lệnh, thu hồi khí huyết trong Thiên Đạo lệnh!

Một sát na hắn thu hồi khí huyết, đột nhiên thân thể của hắn phi tốc lui về phía sau, tốc độ cực nhanh.

Hô ——

Trong tích tắc thân hình của hắn rời khỏi cánh cửa Thiên Đạo viện, xuất hiện trong Linh giới của mình, cánh cửa Thiên Đạo lệnh hình thành ầm ầm đóng lại!

Đệ Bình đưa tay bắt, lại bắt hụt, bật cười nói.

- Chạy nhanh như vậy làm gì? Tiểu tử này, nghe được ta nói lên Thiên Môn trấn liền chạy, khẳng định giấu chút bí mật. Hắn là Cầu Thủy Kính chiêu vào Thiên Đạo viện, Cầu Thủy Kính bị ta sung quân đến Sóc Phương, chắc chắn sẽ đi điều tra Thiên Thị viên, chẳng lẽ tiểu tử này có quan hệ cùng Thiên Thị viên? Thú vị, hắn thế mà không nhận ra trẫm. . .

Lúc này, một văn thần từ trong góc một đường đi chậm đến, khom người nói:

- Bệ hạ, thần có lời muốn giảng.

Đệ Bình nhíu mày, nói.

- Lục thái thường, đừng gọi ta bệ hạ! Cũng l bởi vì các ngươi gọi tới gọi đi bệ hạ bệ hạ, làm không người dám nói chuyện cùng ta! Trẫm muốn tìm bằng hữu có thể tri tâm cũng không tìm được!

Văn thần kia hiển nhiên sớm đã quen hắn oán trách, nói.

-Bệ hạ phải chăng còn nhớ kỹ kịch biến ở Thiên Môn trấn bảy năm trước?

Đệ Bình nhướng nhướng lông mi, trên mặt tròn nhỏ tràn đầy sát khí, nói:

- Tự nhiên nhớ kỹ. Vừa rồi ta cùng sĩ tử kia nói chuyện, bị hắn gọi lên đoạn chuyện xưa này, đang muốn cùng hắn đàm luận việc này. Trẫm nhớ kỹ, năm đó trẫm phái ngươi tiến đến chủ sự việc này, ngươi lại làm hỏng việc.

-Bệ hạ, sau trận kịch biến kia, thần suất lĩnh Nam Viện tiến đến điều tra, phát hiện bọn người Khúc thái thường đi vào Thiên Môn trấn đã tử vong, không biết tung tích nhục thân, chỉ còn lại có tính linh.

Văn thần Lục Thái Thường kia, trầm giọng nói.

- Thiên Môn trấn chỉ có một bộ nhục thân, là hài đồng, hẳn là ở thôn trang phụ cận bị liên lụy, không có khí tức. Thần sai người tạo mộ chôn quần áo và di vật, an táng Khúc thái thường chư vị, cũng tạo mộ phần cho đứa bé kia.

Đệ Bình đi ra học cung, như có điều suy nghĩ nói.

- Về sau ngươi báo cáo trẫm, nói đứa bé kia có chút cổ quái, những cường giả khác đều không còn nhục thân, duy chỉ hắn có nhục thân. Chỉ là khi đó trẫm lo lắng hạ lạc của Triều Thiên Khuyết, không có phản ứng việc này. Ngươi bây giờ nhắc lại chuyện này. . .

Lục thái thường nhắm mắt theo đuôi, nói:

-Khúc thái thường bọn hắn tạo tám bức Triều Thiên Khuyết, tám mặt Triều Thiên Khuyết này có thể đả thông Tiên giới, nguyên bản tám bức Triều Thiên Khuyết tại Thiên Môn trấn, nhưng sau kịch biến đã không cánh mà bay. Những năm này thần vẫn chưa quên việc này, còn đang điều tra tung tích của các mặt Triều Thiên Khuyết.

Đệ Bình dừng bước, khó hiểu nói:

- Lục thái thường, ngươi đến cùng muốn nói cái gì?

Lục thái thường dừng bước:

-Bệ hạ, thần không tìm được tám bức Triều Thiên Khuyết kia, nhưng vừa rồi, thần nhìn thấy hài đồng bị thần an táng kia.

Đệ Bình hơi rung, ánh mắt sắc bén quét tới, đột nhiên lại bắt đầu phát bệnh, thở từng ngụm từng ngụm, giống như không thể thở nổi.

Sau một lúc lâu, hắn mới khôi phục, thanh âm khàn khàn nói.

-Ngươi thấy được một người chết tại bảy năm trước? Hắn ở đâu?

-Chính là thiếu niên vừa rồi nói chuyện cùng bệ hạ!

Đệ Bình hít một hơi lãnh khí, đứng ở nơi đó thật lâu không nói gì.

Sóc Phương, vân kiều, xe phượng, lầu nhỏ lung la lung lay, đèn kiếp tro tản mát ra hào quang sáng tỏ, chiếu sáng gian phòng không lớn.

Tô Vân mở mắt, Thiên Đạo lệnh phiêu phù trên lòng bàn tay của mình đột nhiên rơi xuống.

Hoa Hồ vội vàng hỏi:

-Tiểu Vân, trong Thiên Đạo lệnh có cái gì?

Tô Vân lấy lại bình tĩnh, vừa rồi kinh lịch Thiên Đạo viện giống như mộng cảnh, để hắn cảm thấy có chút không chân thực, sau một lúc lâu, Tô Vân nói:

- Nhị ca, nếu như ta nói trong Thiên Đạo lệnh có một tòa Thiên Đạo viện, ngươi tin không?

Trong đầu Hoa Hồ ầm vang, kinh ngạc nói:

-Ngươi lặp lại lần nữa, trong Thiên Đạo lệnh có cái gì?

-Có một tòa Thiên Đạo viện!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK